1 Kim Tại Trung vừa login, hệ thống liền nhảy ra một thông báo:
[Hệ thống] Người chơi Trung Nguyên Nhất Điểm Kim, phu nhân của ngài Tố Nhan đã cưỡng chế giải trừ hôn ước, thỉnh ngài đừng quá đau buồn, sớm ngày tìm được chân ái!
Kim Tại Trung ngẩn người, cậu cho rằng mình bị hoa mắt, liền đọc lại thông báo của hệ thống một lần nữa.
2 Hậu quả của việc thức đêm chính là, bất chấp đồng hồ báo thức đã vang lên lần thứ 10, Kim Tại Trung vẫn tiếp tục bọc mình trong chăn, đồng hồ báo thức cũng bị cậu ném xuống đất.
3 Trịnh Duẫn Hạo uống cà phê nhìn đồng hồ, đã 10 phút rồi, vậy mà cái cậu Kim Tại Trung kia còn chưa thấy xuất hiện thì không khỏi nhíu mày, người này kỹ thuật và độ lười biếng tỷ lệ thuận với nhau sao.
4 Trong cơn thịnh nộ Kim Tại Trung lén lút login vào trò chơi. Đương nhiên trước đó cậu cũng đã quan sát tình hình một chút, từ bàn làm việc của cậu tới bàn làm việc của tổng giám đốc cách nhau một khoảng không dài cũng không ngắn, tầm năm đến sáu mét, hơn nữa đối phương ngồi sau bàn làm việc cơ bản không thể nhìn thấy được cậu đang làm gì…
Vì thế, kể cả trong tình huống cậu không kiềm chế được mà chìm đắm vào trò chơi thì trước khi bị tổng giám đốc phát hiện cậu vẫn còn đủ thời gian để logout.
5 Tâm trí của Tại Trung ngày hôm nay rất hỗn loạn, sau khi tan làm ăn cơm tối và viết xong bản kiểm điểm 3000 chữ liền mở máy bật trò chơi rồi ngồi ngẩn người.
6 Trịnh Duẫn Hạo chau mày, vừa định đánh chữ lại đột nhiên dừng tay, đóng khung chat lại, trong lòng không hiểu sao khi nhìn thấy cái ID này lại cảm thấy tức giận, lại nghĩ nghĩ người này vốn là nhân viên trong công ty của mình, không biết kiềm chế mà mỗi ngày đều trầm mê trong trò chơi nên luôn đi làm muộn, càng nghĩ càng thấy tức giận.
7 Trò chơi Cửu Châu Chí hiếm có ngày thứ sáu náo nhiệt như hôm ấy, đương nhiên, các nhân vật trung tâm của cậu chuyện cũng vượt qua một đêm khó khăn, đặc biệt là Tại Trung.
8 Tại Trung sau khi xem xong tất cả bài post, trong nháy mắt cảm giác mình bị chán ghét! Thì ra hai tên kia hợp mưu hãm hại mình! Cái gì mà miểu sát chứ, thực tế chính là hai người miểu sát!!! Thảo nào máu rớt nhanh như vậy! Đây quả thực là… thiên lý khó dung mà!!!
Nội tâm Tại Trung lúc này hừng hực lửa giận, hận không thể tự tay mình giết hai còn rùa bỉ ổi kia.
9 Nhìn thoáng qua ảnh chụp một chút rồi cất điện thoại đi, Tại Trung thấy Trịnh Duẫn Hạo đang nhìn cậu chằm chằm liền vội vã bày ra khuôn mặt tươi cười.
10 “Tôi biết nói thế này hơi có ý uy hiếp, thế nhưng cậu cũng biết, chú Hai của tôi cũng có hứng thú với mảnh đất này, nếu cậu vẫn không ký tên, OK, tôi sẽ bảo chú Hai tăng giá mảnh đất đó.
11 Khi Tại Trung tỉnh lại đã đến giờ cơm tối, Trịnh Duẫn Hạo vừa mới lên sân thượng nghe điện thoại trở về, liền thấy cậu hai mắt nhắm lại vẻ mặt đau khổ cắn góc chăn.
12 Trịnh Duẫn Hạo vừa đi ra khỏi phòng bệnh, Tại Trung ngay lập tức cầm lấy điện thoại di động gọi cho Tuấn Tú.
“Anh, anh sao giờ này còn chưa lên game a? Ngày hôm nay có kẻ muốn đoạt thuyền.
13 Ngày hôm sau, Trịnh Duẫn Hạo vốn định cử người đến bệnh viện đón Tại Trung về, nhưng trong lòng lại không yên tâm, liền tự mình lái xe đến bệnh viện.
Vào phòng bệnh, liền thấy Tại Trung mặt tươi như hoa đang cùng Trầm Xương Mân nói nói cười cười, sung sướng đến mức nhìn qua cứ tưởng như với hôm qua là hai người khác nhau.
14 Trịnh Duẫn Hạo làm việc đến thời điểm 5 giờ chiều thì nhân được điện thoại của mẹ, trong điện thoại là một trận oán giận hắn đã vài ngày không thèm trở về nhà, sau đó là sâu sắc biểu đạt tình cảm nhớ nhung.
15 Tại diễn đàn QQ của bang Nhạn Bình
Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Cầu! Ngón tay! Giáo! Làm sao để có thể nhìn thấu được tâm tư của tổng tài để tránh phản nghịch với hắn a~~?!!
Mềm Mị Mị: -_-||| Tộc trưởng, ông chủ của anh biếm anh vào lãnh cung rồi hả?
Đông Trùng Hạ Thảo:-_-||| trong lãnh cũng có thể có thỏ ngọc?
Cá Hấp: -_-||| Có thể có cây ngô đồng?
Sư Thái Sao Xằng Bậy:-_-|||-_-|||-_-|||
Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: TT^TT anh biết ngay đám mấy đứa không có ai là tri kỷ của anh hết!
Nòng Nọc Đáng Yêu: Trung Nguyên ca, anh lại chọc giận tổng tài?
Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ai, đoán chừng là đã chọc giận…
Bị Đánh Mẻ Trán: Đoán chừng?
Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh cũng không biết rốt cục đã làm gì khiến hắn tức giận!!!!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Nai Con Thích Ăn Bánh: Không cần phán đoán tâm tư của tổng tài làm gì, có thể ngày mãn kinh của hắn tới rồi
~~Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Vậy thời điểm mãn kinh của hắn thật là cuộn trào mãnh liệt thế tới dạt dào! Người hay lật lọng cũng không bằng hắn.
16 Sau đó Trung Nguyên Nhất Điểm Kim buồn chán đi loạn trong thành, bỗng nhiên bên dưới góc phải màn hình có thông báo bạn tốt Hạo Thủy Chi Thương login.
17 Tại Trung rõ ràng cảm giác được mấy ngày nay thái độ của tổng tài đối với mình thay đổi rất nhiều. Nếu như nói những hôm trước cậu ở trong mắt tổng tài đúng là người trong suốt thì mấy ngày nay cậu đã dần dần hóa hư thành ảnh, biến giả thành thật, kén hóa thành bướm, biến đồi bại thành thần kỳ… A, hình như có chỗ nào sai sai thì phải?
Mặc kệ là nói thế nào, tổng tài cũng không hề đối với mình nhắm mắt làm ngơ, điều này đối với Kim tiểu trong suốt mà nói thì không thể nghi ngờ gì nữa đó chính là ban ân lớn nhất.
18 Thế nhưng…
“Tổng tài! Bộ áo này cộng lại đến 35000!!! Đúng là lừa bịp mà!!!” Tại Trung vẻ mặt đưa đám nói ra cái giá bản thân không thể chấp nhận được.
19 Thứ sáu thời tiết bắt đầu trở xấu, thời gian này bước vào lập thu là thời điểm lạnh nhất. Hôm nay, cả Hàn Quốc chìm trong không khí lạnh giá.
Sáu giờ chiều, lúc này Tại Trung đang run rẩy đứng ở trước cửa công ty, đợi hơn mười phút mới thấy chiếc Audi của tổng tài từ bãi đỗ xe đi ra.
20 “Tiểu thư, cô không cần áy náy, đây là số phận của bộ đồ này thôi!” Tại Trung có chút bất đắc dĩ, rõ ràng bản thân vì bộ đồ bị hỏng mà đang muốn than trời trách đất kêu khóc, thế nào lại phải đi an ủi người gây họa đang chực sắp khóc kia?!
Mỹ nhân cầm tây trang của Tại Trung nói: “Tôi… Tôi giặt sạch sẽ trả lại cho anh…”
“Không cần không cần, sao có thể bắt cô giặt được chứ, cái này gửi ở tiệm giặt ủi là được.