1 Long Minh: nhất
Phía đông chính là Thanh Long, vạn vật tốt đẹp rực rỡ.
Trên trời có tứ linh (Long, Ly, Quy,Phụng), lấy bốn phương làm hướng chính.
2 Long Minh: nhị
“Phanh” chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, giống như núi lở khiến Thanh Long Cung bị động đất. .
Bạch Hiểu yên lặng quỳ phía trước điện, chịu đựng sự tức giận của Thanh Long Vương.
3 Long Minh: tam
Lâu Uyên chạm vào làn da, sự mềm dẻo mà không mất co dãn, bóng loáng vô cùng, nắm lấy đầu nhũ trước ngực Bạch Hiểu rồi ngậm vào miệng, liếm, “Thật nhỏ”.
4 Long Minh: tứ
“Gọi quốc sư đến mau!” Vẻ mặt quân vương vô cùng lo lắng còn các tướng lĩnh từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy biểu tình này bao giờ.
5 Long Minh: ngũ
Bạch mẫu nhìn đứa con từ Thanh long cung trở về, gầy một vòng, đau lòng không thôi, hỏi nguyên nhân cũng không đáp, tất nhiên chuyện Bạch Mạc không giải quyết được gì, quân vương cũng không có truy cứu, lệnh giết chết lệnh vừa hạ xuống cũng đã thu trở về, chắc hẳn Bạch Hiểu tốn không ít sức lực, Bạch mẫu Bạch phụ đành phải để Bạch Hiểu tĩnh dưỡng trước, không hề hỏi đến chuyện khác.
6 Long Minh: lục
Một bóng đen thật lớn xẹt qua, thị vệ vừa mới ngẩng đầu lên, phát hiện đuôi Thanh Long Vương đã vào trong lầu các, tựa hồ phía trên còn có người ngồi đó!
Thị vệ hai mặt nhìn nhau, lấy năng lực thần kỳ ở trên bầu trời, tùy ý hóa thành hình rồng chỉ có thể là Thanh Long vương Lâu Uyên, thế nhưng ai dám ngang ngược ngồi ở trên người long vương? Chẳng phải là muốn động thủ trên đầu thái tuế sao?
Tướng lĩnh thị vệ lo sợ Vương gặp bất trắc muốn mang đao đi vào.
7 Long Thê: nhất
Lâu Uyên đỡ lấy đôi chân thon dài của y, còn hạ thân thì vẫn hung hăng ra vào. Động tác giống như đóng cọc tiến nhập vào giữa mật huyệt chặt chẽ, tạo nên lửa nóng hừng hực giữa hai người, nhìn tiểu long thô dài, màu đen tím của mình đi vào trong tiểu huyệt đến tận gốc, mị thịt ở bên ngoài đỏ tươi mỗi khi trở mình ra vào, so với làn da trắng noãn thì hoàn toàn trái ngược.
8 Long Thê: nhị
Ba ngày sau khi tổ chức hôn lễ.
Giường lớn được làm từ gỗ cây đàn hương xanh biếc, kết hợp với linh khí của đất trời vô cùng chắc chắn nhưng vẫn bị lung lay, phát ra tiếng vang cọt kẹt cọt kẹt, trên tấm thảm trải sàn màu trắng mềm mại bị hỉ phục màu đỏ thắm, hoa mỹ diễm lệ hỗn độn, phủ kín Cửu Long Tứ Phượng Quan bị vứt trên mặt đất.
9 Long Thê: tam
Cho đến bây giờ, Bạch Hiểu vẫn không biết Lâu Uyên rốt cuộc dùng biện pháp thuyết phục gì khiến cha mẹ y vốn kiên quyết tuân theo luật lệ có sẵn, cùng hàng nghìn hàng vạn các thần tử chịu tới đón một nam nhân làm vương hậu.
10 Long Thê: tứ
Bạch Hiểu như người vợ xấu thấy cha mẹ chồng mới biết mình lo lắng dư thừa, bởi vì hai vị lão giả chính là vẻ mặt hiền lành cười tủm tỉm nhìn bụng của mình, lại hòa ái dễ gần, còn tặng một đống lớn truyền gia chi bảo còn có rất nhiều rất nhiều vật phẩm bổ dưỡng, vừa mới tạm biệt hai lão Long Vương liền nhìn thấy Lâu Uyên, đã biết vừa mới đi đến.
11 Long Thê: ngũ
“Ha a…. Đừng. . . . Chờ đã. . . ” Bạch Hiểu bị Lâu Uyên ôm ở trên bàn, trường sam bị cởi ra, trượt xuống dưới ngực, lộ ra đường cong xinh đẹp, mái tóc dài màu bạc uốn lượn kề sát tấm lưng tuyết trắng, bàn tay to lớn của Lâu Uyên xoa nắn làn da vô cùng trơn nhẵn, đôi môi nóng bỏng gặm cắn ngực Bạch Hiểu tới lui, để lại từng dấu vết như đóa hoa mai, bàn tay kia thì dính dầu bôi trơn, thâm nhập vào hậu huyệt khô khốc khép chặt, “Lâu Uyên…Ngươi.
12 Long Thê: lục
Hai tháng trôi qua nhanh chóng, lại đến mùa xuân trăm hoa đua nở. Hàng năm, long tộc đều tổ chức đại hội săn bắn, các chi nhánh long tộc bất kể Thanh long hay Bạch long đều cùng tham dự.
13 Long Thê: thất
Tình thế lúc đó nhanh như chớp, chỉ thấy một người phi tới, một tay ôm lấy Bạch Hiểu vừa mới đứng lên, bảo vệ trong ngực, tay kia thì bẻ gãy cổ hắc xà.
14 Long Điên: nhất
Mang thai gần năm tháng cũng là lúc long cung trong ngoài đều bất an.
Long nhi trong bụng rất nghịch ngợm, lúc nào cũng đá bụng Bạch Hiểu, dùng phẫn nộ để tuyên bố rằng mình muốn chui ra để đại náo thiên giới.
15 Long Điên: nhị
“Quả nhiên là một mỹ nhân, khó trách Lâu Uyên bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo. ” Nam nhân giống như ma quỷ xoay cằm người đang hôn mê, ung dung nói.
16 Long Điên: tam
Vương hắc ám vươn bàn tay ra, ngày này hắn đã chờ từ rất lâu rồi. Chính hắn cũng sắp quên đi những ngày tích lũy hận thù cùng thống khổ, quên đi tộc nhân trong mộng khóc lóc cùng kêu rên, còn có khuôn mặt cha mẹ dữ tợn khủng khiếp.
17 Long Điên: tứ
“Hiểu Hiểu!” Lâu Uyên hoảng hốt.
Ngân long mang theo sấm sét cùng thanh âm đinh tai nhức óc hướng hắn rít gào bay đến. Ngân long ngửa đầu lên, vẫy đuôi cực mạnh hướng đến cái rìu đang chuẩn bị chém xuống.
18 Long Điên: ngũ
“Ê, chúng ta không đi giúp hắn sao? Hắn vừa mới bị thương đó?” Mạnh Thanh giết chết thủ hạ tử sĩ của Chú Thương rồi kêu lên.
“À…Gia khỏa kia ấy hả…” Huyền Vũ cười quỷ dị.
19 Long Điên: lục
Lâu Thanh nhìn nam nhân xa xa được ánh sáng bao phủ. Làm con trưởng của Thanh Long vương, Lâu Uyên từ nhỏ làm việc gì cũng bị yêu cầu rất khắt khe, so với thời thơ ấu thoải mái, không hề bị quản giáo, không học tập, không tu luyện pháp thuật của Lâu Thanh cùng mấy đứa nhỏ khác thì cuộc sống của bọn họ tuyệt hơn nhiều.
20 Long Điên: thất
“Ngao… Đây là chiêu mới hả?” Mạnh Thanh nhìn đám mây dày đặc bay đến đầu mình liền nhanh chân bỏ chạy.
Từng trận sấm sét vang lên.