1 Đêm khuya, sâu trong bụi cỏ, tiếng động lạo xạo phát ra khác thường. Tiếng côn trùng rả rích, dưới không gian yên tĩnh thì càng quỷ dị.
Im lặng mà nghe, lẫn trong đó còn tiếng thở dốc nặng nề.
2 Hai năm trước.
“Không tốt rồi không tốt rồi!Lão bản, đại đường lại đánh nhau rồi!”Vì quá bận, tiểu đồng nhà bên hay qua giúp đỡ đã thành một *** tiểu nhị.
3 Thật vất vả mới cùng A Thổ sửa sang lại phần nửa khách điếm, Mạc Ly còn chưa kịp hít một hơi, đã có người nháo sự xông vào.
Một đám mặt mũi hung thần ác sát cầm theo vũ khí, rất kiêu ngạo.
4 Dược Lang ngày thường, bất kể lúc nào cũng rất thiếu nghiêm túc, nhưng nếu một hôm dốc lòng vào lĩnh vực của mình, sẽ là một người ổn trọng kiên định.
5 Hiệu suất làm việc của Dược Lang hơn hẳn người thường, chẳng bao lâu đã mang được một cái xác quay về. Mọi người luống cuống giả trang cho thi thể. Dược Lang dù sao cũngmang danh tựlà “thuốc”, chẳng những độc kinh độc thuật cũng thông, mà công phu giải độc cũng không phải thường.
6 Để không bỏ lỡ nhiều thời gian, Mạc Ly vội giục Trình Cửu Nhụ và Dược Lang lên đường tìm thuốc.
Dược Lang dù oán thán sao Trình Cửu Nhụ lại là bạn đường, nhưng cuối cùng vẫn đánh không lại sự cưỡng bức dụ dỗ từ Trình Cửu Nhụ và Mạc Ly, lại dẩu miệng với oan gia như trước.
7 Khi Mạc Ly dần tỉnh lại, phát hiện bản thân và nam nhân kia đang ở cùng một chỗ. Mình thì nằm trên cái giường gỗ sắp sập; còn hắn đang ngồi trên ghế, nhắm mắt điều tức.
8 Sinh ý của khách điếm không thể bỏ đấy, nhưng từ ngày Dược Lang và Trình Cửu Nhụ rời đi, lại thành thiếu người.
Tuy rằng có A Thổ và Từ Tam Nương, nhưng cặp đôi này phá so với làm còn nhiều hơn.
9 Sửu Nô đối phó với gã Thiết Lang Chuy đang mất hết lý trí này cũng không quá khó khăn, chỉ cần linh hoạt tránh né là đủ. Nhưng dù chỉ là vậy cũng đã làm huyết khí trong tim phổi nhộn nhạo, bước bộ chuếnh choáng.
10 Từ lúc Sửu Nô trầm lặng quay về phòng, vẫn chưa trở ra. Mạc Ly tưởng hắn để bụng chuyện ban nãy nên không đểý, tranh thủ chuẩn bị chút nguyên liệu, lát nữa làm mấy món ngon ngon đi xem hắn.
11 Sự lạnh giá giúp vết thương ở chân Mạc Ly giảm bớt đau nhức, nhưng thân thể thì càng thêm khó chịu. Mơ hồ trong gió có âm thanh truyền đến. Y giật mình, trong mơ màng bật tỉnh dậy.
12 Sửu Nô làm cho Mạc Ly một cái gậy chống. Còn việc kinh doanh khách điếm thì chịu rồi, buộc phải dán thông báo nghỉ.
Tam Nương với A Thổ lại có việc bận, trong trong ngoài ngoài khách điếm chỉ còn lại Mạc Ly và Sửu Nô.
13 Mấy ngày uống thuốc, ngoài ra Sửu Nô còn được Mạc Ly giúp bôi thuốc trị ngoại thương gửi kèm.
Suốt thời gian này, mặt Sửu Nô lúc nào cũng phải quấn băng.
14 Cuộc sống cứ thế tiếp diễn.
Vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý“ngày mai tỉnh dậy Sửu Nô đã đi rồi”, nhưng mà ngày nào y cũng vẫn thấy hắn luẩn quẩn trong khách điếm.
15 Dằn những xúc cảm kỳ quái lại, trong bóng tối, Mạc Ly lặng lẽ đếm cừu, hy vọng giấc ngủ mau tới. Đến lúc giấc ngủ chập chờn tới, một bàn tay chạm nhẹ vào ngực y.
16 Sau màn phát sinh khi ngủ chung, Sửu Nô sửa giường cho Mạc Ly.
Mạc Ly chưa từng yêu đương hay phải đối mặt với những vấn đề liên quan, thế nên hễ thấy Sửu Nô, mặt y cứ nóng bừng lên nhưng lại không phải là vì xấu hổ, đành học đà điểu trốn tránh.
17 Từ lúc Hàn Tử Tự rời đi, đã qua nửa tháng. Mạc Ly vốn tưởng bản thân sớm quen với thân phận “khách qua đường” của hắn, vậy mà lần này ly biệt lại đau thấu lòng.
18 Sau khi tỉnh lại, trước mắt Mạc Ly là một màn sương, xa xa làánh nến chập chờn, dường như chỉ một khắc là nó sẽ lụi tắt. Trong tia sáng đó, bóng tối đặc quánh, ánh sáng đó làm nó mờ đi, khiến y xác định mình không mơ.
19 Chuẩn bị nghĩ ngơi dưỡng sức mấy ngày, ngay khi Trình Cửu Nhụ nhận được tin về Hàn Tử Tự, hai người quyết định tới Biện Kinh, tức nơi tổng đà của Thiên môn ngự tại.
20 “Vậy…”Mạc Ly ấp úng, muốn hỏi thêm, nhưng Trình Cửu Nhụ lại đặt ngón trỏ lên miệng, ra hiệu im lặng. Mạc Ly hiểu ý, lời treo bên mép rồi đành nuốt lại.