101 Mấy năm sau
Trong giang hồ nghe đồn có một khách điếm rách nát ở bên sông, lão bản là một người có tướng mạo thực bình thường, suốt ngày mặc một thân thanh sam.
102 Ngoại ô Tĩnh Thiện tự, hai con ngựa phi tung vó, lao vun vút trong rừng. Con ngựa chạy trước không may vướng chân vào rễ cây trên đất, hí lên một tiếng ngã dúi.
103 (Chuyện xảy ra khi Mạc Ly đã về Vô Xá cốc được một năm)
Âm thầm quá bước Ngân hà
Sao bay gửi hận mây hoa khoe màu
Gió vàng sương ngọc tìm nhau
Đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng
Nhu tình mộng đẹp tương phùng
Ngậm ngùi chẳng nỡ ngoảnh trông thước kiều
Tình xưa nếu mãi còn yêu
Cần chi sớm sớm chiều chiều bên nhau
[58: Bản dịch bài thơ Thước Kiều Tiên của Tần Quan.
104 (Chuyện xảy ra khi Mạc Ly đã mở lại khách điếm được năm năm)
Càng gần giao thừa, khí trời càng lạnh. Nhưng mà ngược lại, bầu không khí lễ Tết trong tiểu thành lại náo nhiệt hơn ngày thường.
105 Sáng sớm mùa đông, một bóng đen xẹt qua tiểu thành tĩnh lặng. Tiếng vó ngựa đạp tuyết không vang vọng lắm. Hắc nhân hắc mã như một thể thống nhất, với kỹ năng cưỡi ngựa phi khoái cao siêu, người đó xuyên qua những con đường tắt không được rộng mở lắm, như kéo theo cả không khí chưa kịp ngưng kết, để lại một cơn gió.
106 Tiết trời vào thu khiến không khí có phần hiu quạnh. Nhưng mà sắp đến ngày hội Trung thu hàng năm, khách điếm lại rất náo nhiệt, cũng bởi cả hắc bạch chưởng quỹ cũng vội trở về chung vui.