2121 Hạ Tưởng nhận được đầy đủ lễ ngộ từ Đại Phục Thịnh. Buổi trưa, Đại Phục Thịnh mời Hạ Tưởng ăn một bữa cơm thường, đã là cơm thường, thì sẽ khác với các bữa tiệc chính thức, giống như các bữa cơm thân mật, nhưng khác với các bữa cơm thân mật đơn thuần, tóm lại là một bữa cơm vừa thân mật vừa có chút khách sáo.
2122 Nếu như muốn khiến Hạ Tưởng trả lời hai vấn đề khó, vậy thì có lẽ hắn thật sẽ lựa chọn trầm mặc – giữa Quan Viễn Khúc và Đại Phúc Thịnh, hắn sẽ thiên về ai?Trầm lặng, cũng không có nghĩa hắn không có lựa chọn, mà là hắn ít nhất cho đến hiện tại, không có cách nào lựa chọn.
2123 Nhìn thấy xe của Quan Viễn Khúc dần dần khuất trong màn đêm mịt mờ, trong lòng Hạ Tưởng phải hồi lầu khó có thể bình tĩnh được, người dân là giàu có, nhưng sự trói buộc về tư tưởng vẫn còn, di độc vẫn còn, trói buộc không cởi ra, di độc không tẩy sạch, hồi phục quang cảnh Hán Đường uy thế, chỉ là lời nói suông.
2124 Kỳ thật Hạ Tưởng vẫn bảo thủ, sau năm năm, thế lực của Tổ chức thành viên chính trị mà hắn và Ngô Tài Dương tỉ mỉ nuôi trông đã dắt tay cùng tiến, đồng thời hình thành tập đoàn thực lực hoàn toàn mới, vừa không thể coi như phạm trù thế lực gia tộc được, cũng không thể coi như thực lực bình dân, là đem thực lực cách tân theo phong cách rất rõ ràng của Hạ Tưởng.
2125 Bố cục tổ chức thành viên chính trị của Hạ Tưởng, phân khu chia thời gian tiến hành, tỉnh Yến chỉ là bước đầu tiên, cũng là giai đoạn thứ nhất. Bố cục tiếp theo, mới là sự nâng cấp cao rộng hơn, nhưng hiện tại thời cơ chưa đến, thì trước hơi thả lỏng chút vậy.
2126 Hạ Tưởng không phải là người mang chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, cũng không phải người mang chủ nghĩa yêu nước mù quáng. Hôm nay khi thế giới đang ngày càng trở thành làng địa cầu, hắn sẽ không chỉ vì sự yêu nước hẹp hòi mà phủ nhận kỹ thuật sản xuất tân tiến của nước ngoài, cũng sẽ không có nguyên tắc mà giúp đỡ hàng trong nước.
2127 Về hiện trạng của ngành công nghiệp ô tô trong nước, Hạ Tưởng thừa nhận là mình không nghiên cứu kỹ lắm, hiểu biết cũng không nhiều. Nhưng là đàn ông, vốn rất yêu thích ô tô khiến cho hắn ngày càng đam mê về lĩnh vực này hơn, cũng như có hứng thú với thị trường và tình hình hiện nay của các hãng xe ô tô trong nước khá nhiều.
2128 Đại Phục Thịnh nghe xong bài phát biểu đầy sức thuyết phục mà vô cùng điềm tĩnh của Hạ Tưởng, trong lòng cảm thấy đầy hứng thú với con người này. Trên con đường phát triển doanh nghiệp ở Trung Quốc – táo bạo chính là đặc điểm của các doanh nghiệp quốc gia - nhưng đặc biệt khó khăn.
2129 Sau bữa tiệc tối, khi trở về phòng, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Cổ Ngọc. - Anh xong việc rồi à?Giọng của Cổ Ngọc vẫn thế, vẫn thánh thót như không khí vùng Bắc Âu- Anh xong việc rồiHạ Tưởng cười trả lời: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: - Em đến rồi đấy à?- Em vẫn chưa đến, chỉ sợ ngày mai thì sẽ bị muộn hơn một chút, nhưng em không dám lái xe nhanh, rồi em lại nghĩ, thật ra anh cũng đâu có vội gặp em, vậy thì em vội đi gặp anh làm gì?Lời nói của Cổ Ngọc chính là cố ý tỏ ra giận dỗi Hạ Tưởng, cũng là vì, một mình cô nơi đất khách quê người, khó tránh khỏi nỗi nhớ nhung quê nhà, nhưng nơi đó ngoài ông Cổ ra còn có ai được cơ chứ? Chẳng có ai khác chính là Hạ Tưởng.
2130 Ngành công nghiệp ô tô Trung Quốc đúng là đang ở giai đoạn ban đầu, thói quen dùng xe của người trong nước còn coi thể hiện thân phận đứng ở vị trí thứ nhất.
2131 Cổ Lai sau này liền đúng theo như lời Cổ Ngọc nói, vô cùng mê muội đối với văn hóa cổ điển Trung Quốc. Sau đó anh ta trở thành một trong số không nhiều lắm giáo viên dạy văn học cổ trong nước, cả đời mê mệt trong tri thức, không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền.
2132 Phía Vương quốc Anh rất kiên nhẫn mà giải thích, nhưng không giải thích nổi, cũng chỉ đành tỏ vẻ thật có lỗi. Chung Dương chỉ động một ngón tay, ngọn lửa liền lớn hơn nữa, quay người lại, thì thấy Hạ Tưởng và một vị quan chức Bộ Ngoại giao của Vương quốc Anh đang nói chuyện.
2133 - Chủ tịch tỉnh Hạ! Lời của anh thì không công bằng rồi. Ông Edward nghi ngờ nhân quyền hiện nay của Trung Hoa Dân Quốc. Anh có thể đối chứng từ lịch sử và hiện tại mà nói khâm phục ông Edward.
2134 Hạ Tưởng rời khỏi chỗ ngồi, mới đi được mấy bước, Chung Dương liền bực mình, đứng phía sau Hạ Tưởng nói:- Chủ tịch tỉnh Hạ, bỏ rơi ông Edward rồi đi, có phải là quá không lễ phép ư?Cuối cùng Hạ Tưởng đã nổi giận:- Chủ nhiệm Chung, tôi làm việc gì, không cần anh phê duyệt đúng không?Chung Dương ngừng bước, vẻ mặt thay đổi.
2135 Khi Liên Hạ kế thừa tập đoàn kinh tế giàu mạnh của Liên Nhược Hạm, hơn nữa sau khi sáng lập thành công đế quốc kinh tế khổng lồ hơn, xuất phát từ sự giống nhau về quan niệm chính trị và tình cảm tốt của người Trung Quốc.
2136 Nhưng cùng lúc giới truyền thông nước Đức hoặc là khen ngợi một cách thiện ý hoặc là khen ngợi có ác ý, cũng có xuất hiện những giọng điệu không hài hòa, có mấy nhà truyền thông chính thống của nước Đức đã đưa tin lập trường của Hạ Tưởng trên một số sự việc có quan hệ với lợi ích quốc gia của Trung Quốc, chỉ ra rằng Hạ Tưởng là người chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi.
2137 Mỗi một quốc gia đều có những kỹ thuật hoặc tài nguyên đặc biệt của mình, cũng giống như mỗi một người, chỉ khi có nhân cách và kỹ năng đặc biệt, mới có thể có được sự tôn trọng của người khác.
2138 Cuối cùng chuyến hành trình đi Châu Âu đã kết thúc, hai ngày sau, Hạ Tưởng lên đường trở về. Trong hành trình hai ngày đó, Hạ Tưởng một lần nữa kiên quyết giữ thái độ khiêm tốn, chẳng những không hề phát ngôn bất cứ lời nào, mà còn cố gắng giữ bí mật, không tham dự bất cứ sự kiện nào trước công chúng.
2139 Ngoại giao giữa nước này với nước khác và quan hệ giữa người với người rất giống nhau. Thực lực, địa vị và trình độ, đều biểu hiện cụ thể trên cách thức xử lý các sự việc quốc tế.
2140 Hạ Tưởng trầm mặc. Trầm mặc cũng không có nghĩa là hắn sợ hãi, trầm mặc chỉ là hắn muốn bình tĩnh một chút, phải đắn đo một chút sự việc có thể phát sinh hậu quả nghiêm trọng hay không, hay là nói, rốt cuộc đối phương muốn lợi dụng chuyện này để đạt được mục đích gì.