201 Tạ Kiếm Nam thì chớp mắt đoán ra Trương Khác chính là nam nhân làm Diệp Hồng vừa kiêng kỵ và thù hận, Diệp Hồng thì không nghĩ tới đây là kẻ đập chiếc xe của mình, thấy Tạ Kiếm Nam cũng thốt lên thì hỏi:- Anh cũng biết thằng ma cà bông này à?Mặc dù Tạ Kiếm Nam hận Trương Khác hơn cả Diệp Hồng, nhưng biết đứng sau lưng y là Từ Học Bình, mặc dù đây là Huệ Sơn, song hắn không nghĩ làm um lên ở đây thì mình có thể chiếm được ưu thế.
202 - Đừng nói lung tung. Mặc dù Trương Khác không bận tâm, nhưng Giang Đại Nhi luôn cho rằng nguồn cơn chuyện này là tại mình, day dứt vô cùng, song không biết phải làm thế nào, Lệnh Tiểu Yến lại còn mang ra làm trò đùa, càng làm cô khổ sở hơn là vô duyên vô cớ bị Diệp Hồng chỉ trích, sau này phải giải thích với trong nhà ra sao, tủi thân vô cùng, chỉ muốn khóc thật to.
203 Hứa Duy sắc mặt rất không tốt, lo lắng nói:- Cha Đại Nhi tới tìm, chuyện Đại Nhi làm đại sứ hình tượng không hề nói với người nhà. Trương Khác nhớ tới người trung niên nho nhã gặp lần trước, không quá lo, thấy Diệp Tiểu Đồng thò đầu ra ngó nghiêng, hỏi:- Chuyện chiếc xe tối qua xử lý ra sao?- Anh lo xong cái chuyện của mình đi, trưởng bối người ta tìm tới tận cửa rồi đấy.
204 - Mẹ, Trương Khác cũng giống bọn con, đều đang đi học, cậu ấy chỉ tận dụng kỳ nghỉ giúp gia đình. . . Giang Đại Nhi giải thích hộ Trương Khác. - Vậy mấy chuyện kia cậu có quyết được không?Mẹ Đại Nhi nhìn y khắp lượt, thấy y có vẻ thành thục chững chạc hơn Diệp Hồng không ngờ còn đang đi học:- Cậu là bạn học của đám Đại Nhi à?Trương Khác ậm ừ đáp cho qua, mấy cô gái cũng giữ im lặng, không muốn chuyện rắc rối thêm:- Chuyện không tốn quá nhiều tiền tôi có thể quyết được.
205 Trương Khác không ngờ người dẫn đội cảnh sát Huệ Sơn tới điều tra là cô cảnh sát quen trong vụ tai nạn đầu năm, lúc đó Điền Hải Hà không nó thân phận, chỉ nói tên.
206 Điền Hải Hà cũng tỏ ra khó chịu với Tạ Kiếm Nam:- Tiểu thư Diệp, chuyện này Tạ Kiếm Nam cũng không phủ nhận, tiểu thư định xử lý ra sao?Diệp Tiểu Đồng phải giữ phong thái tiểu thư đại gia không tiện lên tiếng yêu cầu, chỉ nhìn Trương Khác, y đành lên tiếng:- Ủy khuất hai vị chuyển lời, chúng tôi hi vọng Tạ Kiếm Nam công khai xin lỗi, đồng thời bồi thường theo đúng giá.
207 - Chủ ý xấu xa này ai đưa ra nhỉ? Giờ lại phủ sạch bách, tôi vừa nghe dự báo thời tiết, ngày mai nhiệt độ ở Hải Châu là 38 độ, anh còn cổ động anh tôi tổ chức 100 chiếc xe đi khắp toàn thành.
208 Trương Khác cố gắng lắm mới không đưa tay lên xoa mũi, từ lúc Hứa Tư tới rồi đi, Đường Thanh chẳng nói chẳng rằng, Trương Khác tim cứ đập thon thót, hết sức bất an, bảo Phó Tuấn về nhà đoàn tụ trước, y ngồi xe của Tạ Vãn Tình đưa Đường Thanh về.
209 Lương Cách Trân không quan tâm lắm tới cuộc sống khốn khổ của người dân phổ thông:- Nhà cửa bãi bờ đông dày đặc, gần như chẳng có chỗ nhét một cái kim vào, dù có bồi thường theo tiêu chuẩn hiện tại thì cũng chẳng phải thấp, kế toàn trong cục của bọn em tính rồi, cho dù Cẩm Thành không kiếm một đồng lãi nào, biệt thự ở đó xây lên cũng 2000 một mét vuông.
210 Cố Kiến Bình tức điên, chửi mắng Đường Học Khiêm vô lương tâm, không hiểu vất vả mang nặng đẻ đau của phụ nữ, cho nên mới tàn nhẫn để con gái ra ngoài làm việc, nhưng mắng chồng cũng vô ích, lại không thể kéo con gái vào xe nghỉ ngơi, đành cùng Lương Cách Trân tháp tùng bên cạnh con gái cưng.
211 Nhớ tới Trương Khác mới 18 tuổi, Tạ Vãn Tình cảm giác muốn phì cười, cô gọi khẽ thu hút sự chú ý của Trương Khác:- Này. - Hả!!Trương Khác lúc này mới chú ý có ba cô gái đang nhìn ngó về phía mình bàn tán, liền đi tới:- Có chuyện gì mà mọi người cứ cười rúc rích không ngừng thế?- Tiểu Lục sẽ lấy tiền của mình mua lại cổ phần của Cẩm Hồ, Gia Tín tại Hải Thái.
212 - Chị nghĩ đi đâu rồi, sao em lại có thể không muốn giữ chị lại bên cạnh chứ?Trương Khác quay người sang, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hứa Tư, áp mặt vào bụng ấm áp của cô, nhẹ nhàng nói:- Thị trường đầu đĩa rốt cuộc lớn thế nào không ai có thể tính toán hết, hiện nay ngay cả công ty TI cũng không đủ coi trọng nó, số lợi nhuận chặn lại ở công ty Hong Kong sẽ tới con số khủng khiếp, trừ chị ra, em còn có thể tin ai được nữa?- Xin lỗi.
213 Vốn Trương Khác còn có chuyện muốn nói với Tạ Vãn Tình, nhưng từ lúc nhìn thấy bầu ngực trần của cô, cả hai người đều thiếu tự nhiên. Trương Khác rời khỏi biệt thự, mắt vẫn hiện lên vùng da thịt trắng muốt đó, Tạ Vãn Tình là nữ nhân xinh đẹp vừa qua tuổi 30, tính tình lại hiền dịu nhu mì như thế, nếu không tiếp tục theo đuổi hạnh phúc cá nhân thì thật là đáng tiếc.
214 - Chú Tống hình như còn dám tưởng tượng tương lai hơn cả cháu. Ở đây chẳng có người ngoài, Trương Khác không cần chú ý hình tượng, ngồi bệt xuống, nhìn mặt hồ ánh sóng lóng lánh, bên bờ sông dựng mấy chiếc xe đạp, có người bơi ở đó.
215 Tự tin của Thịnh Hâm tới từ gia tộc họ Diệp đứng đằng sau, nhưng so với nguồn lực thương nghiệp của tập đoàn Chính Thái còn có nhiều điều thua kém, Chính Thái đã có hơn mười năm phát triển thống nhất, hình thành quy mô và thực lực hùng hậu.
216 Chu Cẩn Du nghe thấy bên ngoài có tiếng còi xe, xem đồng hồ rồi đặt báo xuống:- Em đi đây, hai ba con anh ở nhà bàn tính cho kỹ đi. Nhìn vợ đẩy cửa rời đi, Tạ Hán Minh thở dài:- Mua cổ phần của Cẩm Hồ ở Hải Thái thì ba ủng hộ con, vì chúng ta có mục tiêu rõ ràng.
217 Tới trường thì đã là lúc nghỉ trưa, học sinh đang từ lớp học tràn ra, đổ về hướng nhà ăn, đường bị tắc, Đỗ Phi nhận ra xe của Trương Khác, mở cửa chui vào:- Fuc*, tao tưởng mày không đi học nữa chứ? Ba mày tới báo danh ày rồi đấy.
218 Đợi Thôi Úc Mạn dùng cơm trưa xong, Trương Tri Hành luôn mồm đảm bảo nhất định sẽ chịu trách nhiệm của phụ huynh học sinh mới thoát thân được, ra khỏi văn phòng tổ ngữ văn, Trương Khác cũng phải lau mồ hôi lạnh.
219 Anh chàng đứng trước mặt Tiểu Man mặt đỏ như ớt, bại lộ vừa rồi nhìn trộm. Tiểu Man thét lên, che váy ngồi xuống, cầm giẻ lau ném anh chàng kia:- Chu Kính Quang, bạn còn dám nhìn nữa à?Trương Khác không nhịn nổi cười, xem ra Tiểu Man sớm biết mình bị "lộ hàng", đôi gian phu dâm phụ này đã "chim chuột" một lúc rồi, chẳng qua bị Đường Thanh hô lên, đành phải làm gì đó biểu thị mình là thiếu nữ ngây thơ.
220 Trương Khác xuống xe chạy vội ra, thấy chiếc Mitsubitshi vẫn đỗ ở đó, nhưng Vạn Thiên Tài và Triệu Ti Minh không thấy đâu nữa. - Làm sao thế?Đỗ Phi và Phó Tuấn cũng xuống xe theo.