1201 Lấy tay khẽ chạm vào mặt kính, Nhạc Vũ do dự một hồi, chỉ cần trảm đi ác niệm thì lập tức hắn sẽ nhảy vào chuẩn thánh đỉnh cấp!Sau một lát, Nhạc Vũ cắn răng phun ra một ngụm trọc khí, triệu hồi Côn Luân Kính trước người vào trong tay áo.
1202 Khí tức Ô Sào đạo nhân lập tức biến mất không thấy tăm tích. Trong mấy vị Chuẩn Thánh, Đại La Kim Tiên đầu nhập đế đình vào hai mươi năm trước, ngoại trừ Thái Hoàng Quân vì sợ hãi đuổi giết nên vẫn ở lại còn phần lớn đều tình nguyện đều ở chỗ khác, ngay cả Ngao Bá cũng mở một mật cảnh động thiên để an thân.
1203 Ý niệm dò xét của vật kia tuy kiềm chế cực nhanh nhưng vẫn bị Nhạc Vũ truy ra vài phần bộ dạng, biết được đại khái chỗ hạ lạc, chỉ là trước mắt chưa đủ pháp lực tìm kiếm mà thôi.
1204 - Lại có việc này? Uyên Minh dám điều hết binh tướng đế đình xuôi nam? Phương bắc không còn một binh một tốt nào?Tại một đáy vực sâu hút tại phía tây Bắc Hải, từ một động quật có ngàn vạn đường hầm mọc ra một cây cột đá sừng sững xuyên ra mặt biển.
1205 - Không ổn? Vì sao không ổn thỏa?Ô Sào cười cười, trong mắt tràn đầy vẻ hài hước:- Về phần trong đế đình chắc chắn sẽ có chút dao động. Nhưng không quan hệ tới căn cơ của bệ hạ, những hạng người tâm chí không kiên định tự mình rời khỏi càng tốt hơn, cần gì phải ưu sầu đây? Bệ hạ trấn áp bắc phương, chẳng lẽ còn sợ thiếu loại tiên quan hèn nhát đó sao?Hiên Viên Thu vắng lặng, định nói lại ngưng, cuối cùng thở dài:- Ta cảm giác bệ hạ bố trí thật không đơn giản như vậy.
1206 Trong lòng Nhạc Vũ không khỏi cười thầm, hắn biết việc này xem như đã thành công. Trên mặt hắn vẫn giữ nguyên vẻ hờ hững, nhìn ra hướng bắc phương xa xa nói:- Đại hải thì thế nào? Hoặc là nếu thần quân trúng ý Bắc Minh Yêu Sư Cung, Uyên Minh cũng có thể giúp mưu đồ một chút!Mạnh Chương thần quân không khỏi hít sâu một hơi lạnh, gọi là Đại Hải, tự nhiên là chỉ trụ trời phương bắc.
1207 Khoảng chừng một khắc thời gian, xuyên ra khỏi bên trong lốc xoáy, Nhạc Vũ cùng Đằng Huyền liền cảm thấy trước mắt thật rộng rãi sáng ngời. - Rốt cục là động thiên gì dám xưng là cực lạc?Nhìn quanh khắp nơi, chỉ thấy khắp bốn phía nơi này đều là một mảnh hoang vu, không hề có khí tức sinh khí.
1208 Không cần nhìn lại hồn niệm của Nhạc Vũ đã có thể cảm ứng bên ngoài ức vạn dặm vang lên thanh âm phong bạo cuồng liệt liên tiếp. Hai thân ảnh cực lớn đang giãy dụa thoát ra khỏi sự công kích của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Chúc Long Nhãn.
1209 Nhìn thấy hai kiện linh vật kia, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, hắn sớm biết tiên binh truyền thừa của Chúc Long chính là hỏa hệ linh bảo thanh chấn hồng hoang, nhất định sẽ mang theo làm bạn bên cạnh.
1210 Hai cỗ hóa thân vẻ mặt đều đờ đẫn lạnh cứng, trên người mặc thanh sam, hoàn toàn giống Nhạc Vũ y như đúc. Chỉ riêng vẻ mặt Cực Lan tràn đầy kinh ngạc, có chút khó hiểu quét mắt nhìn quanh bốn phía.
1211 - Chẳng biết tại sao cảm giác lần này giống như có chút không đúng!Bên ngoài hồng hoang, trong hư không vô tận Huyền Đô Pháp Sư đang cau chặt mày đưa mắt nhìn về phía trước.
1212 Hắc sắc kiếm quang ngưng tụ trong chốc lát, một đoàn hung lệ khí giống như vô biên vô hạn lập tức từ bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận xuyên thấu ra ngoài!Toàn bộ hư không lực lượng, toàn bộ khí linh bên trong ba trăm sáu mươi lăm Thai Tàng Hư Không kiếm tụ tập vào một thân kiếm, oán sát của ba trăm sáu mươi vị tiên tu vẫn lạc còn sót lại bên trong thân kiếm giờ khắc này đều toàn bộ dung hợp cùng một chỗ, hung hoành tuyệt lệ!Nhạc Vũ trảo ngược về phía sau, liền đem hắc sắc trường kiếm rút ra ngoài.
1213 Đánh bay mộc sơ, ngũ sắc kiếm quang vẫn chưa dừng lại, kiếm quang quét ngang trực tiếp chém rụng cánh tay phải của Đương Đồ chân quân!Máu tươi lập tức phun tràn, sắc mặt Đương Đồ tái nhợt xanh mét, nhưng lúc này trong mắt hắn lại tràn đầy chấn kinh.
1214 Bên trong cơ thể vận chuyển Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp, đem toàn bộ Ngũ Hành thần thông đều tụ tập chung một chỗ. Linh lực rung chuyển nhanh chóng thăng cao, khí thế mạnh mẽ mỗi khắc càng thêm cường thịnh, cuồng dã bá đạo, dáng vẻ uy thế như biển gầm!Ngay sau đó Côn Luân Kính lại phát ra một đoàn thanh quang, không chiếu thẳng về hướng Chư Kiền mà là chiếu tới quanh thân Nhạc Vũ.
1215 --- Đây là chuẩn thánh vẫn lạc!Ô Sào đạo nhân thở dài, thần sắc kinh ngạc nhìn xem phía trên. - Đáng tiếc! Thế gian từ nay về sau mất đi một vị Thượng Cổ thần thú, Hỗn Độn tinh linh.
1216 Nhạc Vũ nghe vậy im lặng không đáp, chỉ thi lễ thật sâu, hết sức kính cẩn nhưng thần sắc lộ rõ vẻ lãnh đạm, ý trong lòng không nói cũng hiểu, dù ta kính Thái Thanh đạo tổ ngươi nhưng không muốn nhận trợ giúp.
1217 Từ bên trong thế giới Cực Lạc Thiên thoát ra, Nhạc Vũ chỉ nhìn thấy hai người Mạnh Chương thần quân cùng Ô Sào đang đứng cách đoàn vân khí lốc xoáy trên đỉnh núi không xa.
1218 Nữ Oa mặt không đổi sắc, ánh mắt lại thoáng ngưng tụ, hiện ra vài phần buồn rầu phiền nhiễu. Phục Hy thấy thế, vẻ mặt cuối cùng dịu lại, thở dài nói:- Ta biết tiểu muội ngươi cảm giác đã thua thiệt hồng hoang hỗn độn tinh linh nhiều lắm nên mới có tâm tư như thế.
1219 Hiện tại tinh đồ đã hoàn toàn khác hẳn lúc Nhạc Vũ vừa rời khỏi Cực Lạc Thiên, chỉ sau hai canh giờ đã có biến hóa thật lớn. Chỉ thấy nơi phương bắc, Huyền Thánh Tinh Cung thuộc về hắn giờ phút này lại có một hấp lực cường đại quấy nhiễu chư thiên tinh tú, tăng cường khuếch trương khiến những tinh tú chung quanh còn sót lại đều có xu thế co rút cực nhanh.
1220 Đại Nhật chân nhân vừa nói ra, vừa đánh giá Nhạc Vũ từ trên xuống dưới, đột nhiên như có điều ngộ ra, trong mắt bắn ra tinh mang. - Trong tay bệ hạ đã có ngũ hành yêu đan, nghĩ đến cũng nhất định có hi vọng đăng thánh.