101 "Tôi là. . . " Bị Cố Ấn Mẫn hỏi như vậy, Thư Lạc Tâm cảm thấy xấu hổ đến cực điểmĐàm Kiến Thiên làm ăn rất lớn, mọi người trong Đàm gia cũng được cả thành phố này ca tụng.
102 "Cậu là. . . " Cùng một chiêu, nhưng hôm nay Cố thị trưởng dùng lại hai lần. Lần trước là để đối phó với người không biết xấu hổ là Thư Lạc Tâm, lần này là để đối phó với con bà taBởi vì, hai người bọn họ đều là người không biết xấu hổ, nhưng lại là người vô cùng để ý đến da mặtMà Cố Ấn Mẫn đã sớm xem rõ điều này, không lưu tình mà phản kích bọn họ.
103 "Thật ra em có suy nghĩ gì?" Híp lại đôi mắt, người đàn ông xoay người nhìn cô gái nhỏ trong lòng ngựcNhìn cô vẻ mặt chờ mong, Đàm Dật Trạch tay dừng ở bên eo cô lại ra tăng lực đạo: "Không phải là em thật sự nghĩ muốn cùng dì Thư đi tham gia triển lãm gì đó chứ?"Thấy Cố Niệm Hề vẻ mặt chờ mong không đáp lại.
104 "Khoan đã!"Ngay lúc Tiểu Lục Tử cầm chén rượu chuẩn bị rời đi, phía sau lại truyền đến giọng nói của Lăng Thần"Lăng nhị gia, còn có điều gì muốn phân phó?""Đưa cho cô ấy nếu như cô ấy từ chối.
105 Nhìn Đàm Dật Trạch giả vờ ngủ, Cố Niệm Hề đột nhiên nở nụ cười tự giễu, Cô còn tưởng rằng, người đàn ông này sẽ ở bên ngoài chờ cô một đêm. Hiện tại xem ra, cô chẳng qua chỉ là tự mình nghĩ nhiều mà thôiNgười đàn ông này, ngay cả đến mặt cô cũng không hy vọng muốn nhìn.
106 Tuy rằng hắn cùng Tô Du Du đêm hôm qua đã có tiếp xúc, nhưng lấy hiểu biết của hắn đối với cô, cô tuyệt đối không kiên cường giống như vẻ bề ngoài. Hơn nữa, đêm hôm qua hắn là người đàn ông đầu tiên của cô.
107 Hắn cắt ngang lời của Cố Niệm Hề, cũng thành công đem tầm mắt của cô hấp dẫn trên người của mìnhGiọng nói của Đàm Dật Trạch, so với bình thường khàn đi rất nhiều.
108 Ngày hôm sau, do được ăn uống no đủ, nét mặt của Đàm tham mưu trưởng cũng tỏa sáng. Đôi mắt âm u lo lắng ngày thường, tự nhiên cũng biến mất vô tung. Khóe miệng còn có độ cong chết ngườiCho nên, khi Đàm tham mưu trưởng ôm một cô gái nào đó bởi vì hôm qua bị tra tấn đến sống đi chết lại, đôi mắt có chút phù thũng long lanh, đứng trước siêu thị, tự nhiên cũng trở thành tiêu điểm chú ý của mọi ngườiThường ngày Đàm Dật Trạch mặc quân phục cũng vẫn tỏa sáng, càng không cần phải nói giống như hôm nay, hắn lại tỉ mỉ như vậyNhìn siêu thị lớn kia có một người đàn ông xuất sắc như vậy, thỉnh thoảng sẽ lại gây chú ý tầm mắt của mọi người.
109 "Chị dâu, chị thật là ngốc. Dì Thư đã như vậy, chị lại càng phóng túng cho cô ta, cô ta sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước! Chị trước kia không phải cái gì cũng nhường cô ta sao? Chị xem xem, hiện tại cô ta ngày càng không biết kiêng kỵ, trèo lên đỉnh đầu của chị!"Mạc Nghiên càng nói càng tức giận, nhìn chằm chằm Cố Niệm Hề, ánh mắt cũng không tốt đẹp gì, hận không thể ngay lập tức tạo cho Cố Niệm Hề một vết thươngNhưng bởi vì Mạc Nghiên nhìn Cố Niệm Hề, cho nên cô không để ý đến trên mặt Hoắc Tư Vũ đang có biểu tình đắc ýBiểu tình đắc ý này lại làm cho Cố Niệm Hề nhìn thấy rõMột khắc kia, khóe miệng của cô cười lạnhHơn nữa quanh người cũng phát ra khí lạnh, làm cho người đứng bên cạnh cảm thấy lạnh sống lưngĐặc biệt tầm mắt lại dừng lại lên bụng của Hoắc Tư VũVẻ mặt như vậy, làm cho Hoắc Tư Vũ cũng cảm thấy hốt hoảngChết tiệt, cô chỉ là muốn báo thù.
110 Mà vừa mới, điều đầu tiên hắn làm khi chạy tới là xem trên người cô có bị thương tổn gì hay không, Cố Niệm Hề rốt cuộc nhịn không đươc, dùng hai tay nhỏ bé càng ngày càng ôm chặt hắn, đem đầu nhỏ chôn ở trong ngực Đàm Dật Trạch"Làm sao vậy? Chết tiệt, ai ức hiếp em?" Nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn trong lòng ngực, ánh mắt còn đọng lại nước mắt trong suốt, Đàm Dật Trạch lúc này lạnh đi vài phầnBốn phía giống như là giảm xuống vài độ.
111 "Niệm Hề, ý cậu là muốn có đoạn băng ghi hình kia đúng không?" Lúc đầu tâm tình của Tô Du Du không được tập chung cho lắm, nhưng khi nghe Cố Niệm Hề nói câu này, tinh thần liền ngay lập tức tỉnh táo lại.
112 Hôm nay, Đàm Dật Trạch đang ở trong phòng làm việc của mình xem văn kiện. máy tính của hắn đột nhiên có một thứ gì đó nhảy raLà một bưu kiện nặc danhKhông nghĩ nhiều, Đàm Dật Trạch liền mở raVốn tưởng rằng là nhiệm vụ gì của cấp trên, hoặc là cấp dưới có điều muốn nói với hắnNhưng Đàm Dật Trạch thật không ngờ, máy tính của hắn lại hiện ra một đoạn videoĐây chính là video lần trước hắn xem được trong điện thoại của Cố Niệm Hề.
113 "Anh. . . Anh muốn làm gì. . . "Hoắc Tư Vũ thật vất vả mới đứng dậy từ trên ghế sa lon, lúc này mới chú ý đến vẻ mặt đáng khinh của người đàn ông kia, đang từng bước từng bước áp sát chính mìnhMà bên ngoài cửa, trai gái đều đứng ở đó.
114 Lời sau còn có vô số dòng mắng chửi người phụ nữ này không biết xấu hổ. Rõ ràng chính mình làm sai, còn có mặt mũi đi đổ tội cho người khác? Thế nhưng đem chuyện xấu của mình gạt bỏ!Những lời bình luận sau người nhà họ Đàm không muốn đọc nữaMột khắc kia, bọn họ dường như đã hiểu ra điều gì đóThư Lạc Tâm lập tức ngã ngồi trên ghế khóc lớn: "Cái người trong hình kia căn bản là Hoắc Tư Vũ, chẳng lẽ còn là giả được sao? Thật sự là gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh! Tôi tại sao lại tin lời giả dối của người phụ nữ này? Thân phận là giả còn chưa tính, hiện tại ngay cả đứa nhỏ trong bụng cũng mang ra đùa giỡn, ông nói về sau tôi phải đối diện với bạn bè tôi ra sao, như thế nào sống được?""Đứa nhỏ kia, còn dám đem chuyện mang thai ra nói dối?" Sắc mặt ông nội Đàm cũng không khá hơn là mấyTuy rằng Đàm Dật Trạch mới là đứa cháu ông thích nhất, nhưng đối với đứa nhỏ Đàm Dật Nam kia ông cũng quan tâm.
115 Hoắc Tư Vũ từ trong ta xi bước ra, sớm đã không còn xinh đẹp như hôm qua. Lúc này cô lại giả dạng một người phụ nữ mang thai. Làn gió thoảng qua thổi vào vạt áo của cô, làm cho bụng của cô như ẩn như hiệnNgoại trừ sắc mặt, bên ngoài tái nhợt đến khác thường, Hoắc Tư Vũ so với ngày thường cũng không khác biệt là mấyNhìn Đàm Dật Trạch và Cố Niệm Hề ở ngoài cửa, Hoắc Tư Vũ có chút mất hứng, tay cũng không tự giác nắm chặt lấy tay của Đàm Dật NamGiờ phút này, cô hy vọng có thể sắm vai người vợ tốt của Đàm Dật NamÍt nhất là trước mặt Cố Niệm HềĐiều Hoắc Tư Vũ muốn thấy là sự tức giận của Cố Niệm Hề, nhưng đáp lại mong muốn của cô lại là sự xem thường"Yêu hôm nay anh cả cùng Niệm Hề sao lại tới đây?" Hoắc Tư Vũ vừa nói vừa cườiCô không nhớ rõ, hôm nay rốt cuộc là ngày quan trọng gì.
116 Sao lại thế này?Tô Du Du có đoạn ghi hình kia, thật ra Hoắc Tư Vũ cũng đã sớm biết được. Bởi vì cô ấy là chị em tốt của Cố Niệm hề, cho nên chắc chắn sẽ giúp Cố Niệm Hề, Hoặc Tư Vũ cũng không cảm thấy có cái gì là ngoài ý muốn.
117 Vì muốn có được cuộc sống như thế, Hoắc Tư Vũ dường như đã dùng hết tinh lực cả đời của mìnhNhưng đến cuối cùng, cô được cái gì?Nhìn quần áo rơi trên mặt đất, Hoắc Tư Vũ đột nhiên nở nụ cườiĐàm gia nhanh như vậy đã không muốn thấy cô sao?Ngay cả khi cô bị hành hung, cũng không xuất hiện nhìn đến một cái?Thậm chí, tất cả đều trơ mắt nhìn cô bị đuổi ra ngoài?Chẳng lẽ bọn họ nghĩ, chỉ cần đem cô đuổi ra khỏi nơi đây liền có thể an tâm sao?Nếu bọn họ thật sự nghĩ như vậy, thì đã sai mười phần!Hoắc Tư Vũ cô thật vất vả mới thành người bề trên, làm sao có thể dễ dàng gạt bỏ như vậyCố gắng chống đỡ chính bản thân mình, Hoắc Tư Vũ đem quần áo trên mặt đất nhặt lên, sau đó bỏ vào va ly, rồi chậm rãi bước đi.
118 "Người trẻ tuổi, tính cách của anh chị đây rất thích, nhưng chị đây không muốn ở đây so đo với anh!" Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sáchNếu như không nói lại người ta, Tô Du Du cô đi không được sao?Nghĩ vậy, cô chuẩn bị mở cửa xe đi lênNhưng không nghĩ tới tay của cô còn chưa chạm vào cánh cửa, người đàn ông nào đó đã nhanh hơn một bước chặn lại cánh cửa xe.
119 Mấy ngày hôm nay rời khỏi Đàm gia, Hoắc Tư Vũ vẫn đều hỗn loạnTối hôm trước, cô còn cho là mình bị cảm. Cũng nghĩ đến bị Thư Lạc Tâm đánh đến đầu óc choáng váng, cả người mệt mỏi.
120 "Du Du, con có đang nghe mẹ nói hay không?""Ờ a, mẹ nói đi""Du Du, ngày hôm qua dì Vương cách vách của chúng ta nói muốn giới thiệu cho con người cũng không tồi.