61 "Không có việc gì, không đau. " Cô vội vàng muốn kéo áo áo khoác lên, lại phát hiện ra tên kia vậy mà lại tháo luôn ổ khóa ra rồi. "Chớ che, đi mua đồ mới.
62 Ngải Tiểu Tiểu lập tức hô to, "Kỳ Tuấn, anh không phải là người! Anh bội bạc, ra vẻ đạo mạo nghiêm trang! Anh buông tôi ra! Tôi không chơi, tôi biết rõ sai lầm rồi, tôi không kết hôn với anh còn không được sao?"Con ngươi Kỳ Tuấn bỗng nhiên co lại, "Không cùng anh kết hôn? Vậy em muốn gả cho người nào? Lục Vũ Hàng hay là Sử Trường Khánh đó!"Thấy Kỳ Tuấn nhấn một cái nút ngăn cách xe với bên ngoài, sau đó không chút kiêng kỵ mà kéo khóa quần ra, Ngải Tiểu Tiểu đột nhiên hạ quyết tâm, lấy chân đạp anh.
63 Sắc trời hoàng hôn, Ngải Tiểu Tiểu nằm rạp ở trong bụi cỏ, khẩn trương nhìn chằm chằm rừng cây nhỏ trước mặt. Mười mấy phút sau, cô nghe được tiếng bước chân truyền đến, sau đó thấy một bóng dáng cao lớn đi vào cánh rừng.
64 Kỳ Tuấn chầm chậm bước đến, sau đó tháo miếng vải trong miệng Lã Thiên Minh ra, tiếp đến là sợi dây thừng đang trói hai cánh tay anh ta. "Đầu, Ngải Tiểu Tiểu….
65 "Ngải Tiểu Tiểu!" Lại một tiếng thúc giục vang lên. Ngải Tiểu Tiểu xoay người hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông đang đứng thẳng tắp ở đó: "Gọi cái gì, nghe thấy rồi.
66 Kỳ Tuấn dắt tay Ngải Tiểu Tiểu, sải bước đi về phía cửa. "Này, người kia là cán bộ cấp cao sao?" Thấy Kỳ Tuấn chạy xe ra khỏi thành phố A hướng về phía Bắc Kinh, Ngải Tiểu Tiểu không nhịn được liền hỏi.
67 Ngải Tiểu Tiểu cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Phải chăng tất cả mọi chuyện chỉ như một trò chơi? Cô - một người không cha không mẹ lại cùng Kỳ Tuấn - một người có xuất thân cao quý như vậy ở chung một chỗ, đúng là không hề thích hợp? Nếu quả thật có duyên phận thì nhất định cũng do Nguyệt lão uống say kết sai duyên rồi.
68 Ngải tiểu tiểu ngẩng đầu, liền nhìn thấy nụ cười khóe môi anh. "Ông xã!" Cô hướng về phía tai anh quát to. "Nghịch ngợm!" Anh và cô lại trở về như trước khiến khóe miệng anh cười đến rực rỡ.
69 Mấy người trẻ tuổi có dáng vẻ lưu manh bước xuống từ trên xe, cao thấp mập ốm không đồng nhất, tổng cộng có bảy người. "Ra ngoài, mau cút ra ngoài, nếu không chúng ta đập xe!" Bọn họ thô lỗ kêu gào dưới sườn núi, không ai bì nổi.
70 Không ngợc! Không có biện pháp ngủ! Ngải Tiểu Tiểu định ngồi dậy tìm hộp điều khiển ti vi mở ti vi, nghĩ thầm mở âm thanh ti vi lớn có lẽ là có thể át đi tiếng yêu tinh đánh nhau này.
71 Ngày thứ hai, mãi cho đến hai người lái xe đi tới cửa trụ sở rồi, Ngải Tiểu Tiểu vẫn còn nhìn chằm chằm một người tâm tình đang rất tốt. Thật ra thì, sau khi vội vàng, vốn Kỳ Tuấn cũng không thỏa mãn, chỉ là, cô thỏa hiệp, điều này làm cho anh rất vui vẻ.
72 Ngải Tiểu Tiểu lập tức quay đầu thấy hai người phụ nữ đang nhìn chằm chằm, là Lâm Hi Lôi cùng Mễ Nhã Kỳ. "Ha ha, các người trở lại. " Cô cười mỉa. ". .
73 Tiết Thi Nhã thấy Ngải Tiểu Tiểu trong mắt thoáng qua một tia khinh thường, nhưng vẫn rất vui vẻ như cũ nói: "Tiểu Tiểu, cô cũng đến chúc mừng sinh nhật của huấn luyện viên Kỳ sao?""Đúng vậy, " Ngải Tiểu Tiểu lúng túng tay nắm thật chặt túi giấy đỏ, "Vốn là tôi không biết , buổi chiều Yên Nhiên tới đây nói cho tôi biết, cô ấy còn nhờ tôi tặng quà sinh nhật cho huấn luyện viên Kỳ.
74 Ngải Tiểu Tiểu nhìn anh không khỏi nuốt nước miếng một cái. Chỉ thấy sau đó anh cầm bình rượu lên trực tiếp rót vào miệng mình vài hớp rượu. nút cài cổ áo mở ra, lồng ngực màu cổ đồng phát ra ánh sáng kim loại lộng lẫy.
75 Nhưng, nhưng không đúng! làm sao cô có thể không nhân tính như vậy! Rượu, đều là rượu cồn gây họa! Chỉ là nói cũng thật kì lại, rượu nho đó cô không uống đến hai chén làm sao lại say được?Thật may là bây giờ huấn luyện viên thối không có ở đây, cô mặc quần áo vào thật nhanh chóng, mở cửa lại đụng vào một bức tường "Thịt" cứng rắn.
76 Hai cánh tay Kỳ Tuấn vòng trước ngực, môi không nhịn được nụ cười vui vẻ, anh không nhịn được việc muốn trêu chọc cô: " trước tám giờ em có thể hoàn thành không? Tôi còn phải đi huấn luyện.
77 Ngải Tiểu Tiểu nhìn Ngải Bảo và Niếp Niếp, thật là một cảnh đáng yêu. Nhưng không biết vì sao, trong một nháy mắt, phong cách giữa hai lông mày Ngải Bảo khiến cho Ngải Tiểu Tiểu bỗng nhiên lại nghĩ đến Kỳ Tuấn.
78
79
80