1 Người bị xui xẻo, thì bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có thể gặp phải thần xui xẻo, nhưng hắn thì sao?
Quay đầu nhìn lại xung quanh, thần xui xẻo cũng không có bên cạnh hắn! Nhưng vì sao hắn vẫn gặp phải chuyện xui vậy?
Hắn chẳng qua mới vừa xã giao xong, mới nhậm chức làm nguyệt lão ba ngày nay thôi, nhận thức còn lơ mơ, an tĩnh để làm việc cũng sai lầm sao? Vợ chồng người ta cãi cọ nhau thì có liên quan gì hắn nào? Vì sao người cuối xùng bị xui xẻo lại là hắn đây?
Hắn khóc không ra nước mắt mà nhìn cuốn sổ ghi chép nhân duyên trên tay mình, vừa buồn bã mà nhìn thổ địa công và thổ địa bà ở một bên cãi cọ.
2 “Anh nhớ nơi này. ” Nhậm Khuê Ung nói nhỏ, ngay sau đó cúi đầu hôn lên mi mắt người trước mắt.
“Còn có nơi này. ” Lúc này bờ môi ấm áp lại chạm đến chóp mũi xinh xắn cao vút của cô.
3 Chỉ một giờ sau, Khúc Man Lăng đi đến salon “Dance”, cô đi tới quầy tiếp tân hỏi thăm.
“Hi, ông Nhậm của các cô đang ở đâu vậy?” Bình thường khi chỉ có hai vợ chồng bọn họ thì cô thích gọi anh là “Nhậm tiên sinh” nhưng chỉ cần đến địa bàn của anh, cô đều ngoan ngoãn gọi anh là “Ông Nhậm” với những nhân viên cấp dưới.
4 Nhậm Khuê Ung trở về bên cạnh Khúc Man Lăng, tất cả xem như cũng không có bất kỳ thay đổi gì, nhưng mùi nệm giường nhà anh có chút thay đổi, có một cỗ hương vị khác, không phải của anh, càng không phải là bà xã anh.
5 Vì tính chất nghề nghiệp, bình thường thời gian nghỉ phép của Nhậm Khuê Ung và Khúc Man Lăng hoàn toàn không thể cố định, ngày cuối tuần càng là ngày bận rộn nhất, mà Khúc Man Âm lại là nhân viên văn phòng, là chu kỳ nghỉ hai ngày trong tuần.
6 Man Âm nói em ấy tìm được tìm được căn phòng thuê như ý rồi, tính tháng sau sẽ ra ngoài ở, anh thấy chuyện này thế nào?” Khúc Man Lăng khẽ cong mắt cười, nói rõ tâm tình của mình giờ này cực kỳ tốt.
7 Hu hu…… Hu hu hu……
Man Lăng…… Tỉnh lại……
Cô nghe rất nhiều tiếng khóc, thế nhưng những âm thanh đó giống như ở một nơi rất xa, trong đó chỉ có một giọng đàn ông có cảm giác gần chút.
8 Nhậm Khuê Ung dìu tay Khúc Man Lăng ra ngoài bệnh viện, cũng cùng nhau ngồi vào một trong những chiếc taxi đang nối đuôi nhau xếp hàng dài.
Khúc Man Lăng nói địa chỉ cho tài xế, Nhậm Khuê Ung sau khi nghe thấy tên con đường quen thuộc thì nhíu mày.
9 EDIT: hoacodat
Ngồi lên ghế lái phụ, Khúc Man Lăng nhìn Nhậm Khuê Ung thuần thục đánh tay lái, cô cố nén hỏi mục đích đến, bởi vì khi xe dừng lại đáp án tự nhiên sẽ rõ ràng.
10 EDIT: hoacodat
Sau khi nhìn Khúc Man Lăng uống thuốc xong, trước tiên Nhậm Khuê Ung hắng giọng, sau đó mới dùng vẻ mặt chân thành mở miệng nói. “Ngày hôm qua, anh nhờ một người bạn giúp anh chọn hoa mà em thích.
11 EDIT: hoacodat
Sau khi lấy được từ chính miệng cô nói ra câu “Muốn anh”, lòng Nhậm Khuê Ung tràn đầy hạnh phúc.
Anh cố gắng di chuyển thắt lưng, cũng kết thúc hành hạ của cô và cũng là của anh.