1 Newyork. Trên sàn nhà trọ để mấy thùng giấy, Bạch Thư Duy đang đóng gói những thùng cuối cùng, làm bạn với anh trừ khúc nhạc thính phòng du dương của Chopin, còn có một bình rượu đỏ mùi trái cây thơm ngào ngạt, anh vừa uống vừa đóng gói rất thoải mái.
2 Kha Dụ Phân không ngờ lại gặp cô ta ở chỗ này. Sau khi đến tiệm áo cưới lấy hết đồ, Kha Dụ Phân nghĩ thầm thời gian còn sớm nên quyết định đi uống một ly cà phê, lẳng lặng tạm biệt ngày độc thân cuối cùng của cô, thật khéo lại đụng Uông Tinh Tinh đã lâu không gặp ở trong quán cà phê.
3 "Tiểu thư Kha Dụ Phân? Tiểu thư Kha Dụ Phân?" Đợi hồi lâu cũng không nghe được câu trả lời của cô, đức cha nhịn không được khẽ gọi tên cô, tiếp tục hỏi "Con nguyện ý gả cho tiên sinh Chu Lập Đạt làm vợ, đời này bất luận giàu sang phú quý hay nghèo hèn bệnh tật đều không xa cách?" Giọng nói của đức cha như kéo hôn của Kha Dụ Phân về, từ tối hôm qua sau khi nghe ba mẹ cãi nhau, cô đã……… Chu Lập Đạt khó hiểu nhìn cô "Dụ Phân, mau trả lời.
4 Ngày đầu tiên trở lại quá khứ, Kha Dụ Phân không ăn bữa ăn tối, không tắm, nói mệt mỏi nên muốn ngủ rồi trốn vào phòng của mình. Có thể vì sắc mặt cô thật sự xanh xao nên mẹ cũng không nghi ngờ, chỉ dặn dò dì giúp việc hỏi xem cô có muốn dùng chút canh nóng hay điểm tâm tối hay không.
5 Anh tưởng rằng khoảng cách giữa anh và Kha Dụ Phân rất gần, tần suất anh nhớ cô cũng sẽ giảm đi, không nghĩ đến sẽ càng nhớ cô nhiều hơn như vậy. Từ hôm qua tới hôm nay, chỉ cần có một giây lơi là thì bóng dáng của Kha Dụ Phân sẽ xuất hiện, hoàn toàn chiếm lấy tất cả suy nghĩ của anh.
6 Ngồi trên xà ngang xe đạp, mặc dù Kha Dụ Phân không quen, lúc bắt đầu còn hơi sợ nhưng khi được gió thổi sảng khoái làm cô nhớ tới cảm giác lần đầu tiên chơi xích đu trong trí nhớ, cô đã không nhịn được cười.
7 Không biết bắt đầu từ lúc nào, sau khi tan học, phòng học đã trở thành thế giới nhỏ của Kha Dụ Phân và Bạch Thư Duy. Sau một ngày ẩn nhẫn nghe người yêu lải nhải, luôn luôn bộc phát rất nhanh, đành phải nói thẳng với đối phương vào thời điểm này, để tránh nổ mạnh, có khi không nói lời nào, sánh vai ngồi chung một chỗ đọc sách, học toán số học, mỗi lần đều khiến hai người cảm nhận sâu sắc một loại vô thanh thắng hữu thanh làm bạn cảm thấy tốt đẹp Khiêm nhường như vậy không phải không có nguyên nhân, kì thi sắp tới, nếu hai người đột nhiên yêu đương công khai , khẳng định sẽ khiến cho những người có quyền uy đặc biệt chú ý, tình cảm lưu luyến không có ích lợi đó sẽ là nguyên nhân gây ra rắc rối, vì ngăn ngừa tai họa đổ xuống trên người, bọn họ có chung một nhận thức, trước mặt người khác giữ một khoảng cách, ở sau lưng người khác mới thân mật với nhau- -.
8 Bạch Thư Duy vỗ về đại não, tức giận cầm đống quà sinh nhật tinh mỹ, cực kỳ muốn giết người. Kha Dụ Phân bật cười, cười đến toàn thân run rẩy, hai vai lắc lư.
9 Dù Kha Dụ Phân và Bạch Thư Duy đến từ mười năm sau, cũng không thể nắm trong tay hoàn toàn mọi thứ, kết quả chung quy là kết quả, không thể thay đổi, mặc kệ hai người bọn họ nghĩ như thế nào phá đầu, chấp nhất sai lầm khó giải, đại học vẫn sẽ khai giảng, bọn họ nhất định ngăn nam cách bắc.
10 Giống như bị sấm đánh, Kha Dụ Phân vội đóng máy tính lại, xoay người cười trừ, "Không, không có. . . " Toàn thân toát mồ hôi lạnh. Bạch Thư Duy bình tĩnh nhìn cô, thời điểm cô vội vàng khẩn trương, anh bất động thanh sắc mở lại máy tính, mà Kha Dụ Phân không kịp tắt cửa sổ lập tức xuất hiện.
11 2012. Bạch Thư Duy và Kha Dụ Phân cừa đi vào tân phòng, lễ phục trên người còn không kịp đồi, hai người liền cùng ngã nằm trên giường.