1 Chap 1: Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ -cậu chủ. . . cậu bình tỉnh lại đi. . -Mẫn Mẫn. . em đừng đi -cậu chủ. . tôi k phải Mẫn tiểu thư. . cậu chủ.
2 Chap 2: -Tuệ Nhi. . con vào phụ mẹ làm con cá này nào. . . -Vâng ạ. . con vào liền. . . Tuệ Nhi linh tinh bước ra sau bếp. . cầm lấy con dao và làm việc mẹ giao phó.
3 Chap 3: 11 năm sau: Gđ nó vẫn sống hạnh phúc. . . . pa mẹ nó đã kết hôn. . và nó là 1 đứa trẻ có cha,có mẹ. . . 1 đứa trẻ tưởng chừng như hp nhất trần thế.
4 Chap 4: -Xin lổi. . cô đi mấy người?-người phục vụ lịch sự hỏi. -Tôi có hẹn. . -Gia Mẫn nói rồi chỉ tay về phía bàn khuất=nơi có 1 người đàn ông đang tọa vị Bà bước đến bên bàn.
5 Chap 5: Trường học Royal -Tiều Từ. . . sao cậu buồn quá vậy. . -Giao Giao lay lay cánh tay nó đang thơ thẩn úp điệu đà,hỏi -mình nhớ ba.
6 Chap 6: -Tối nay anh mời em uống nước nhé! -Được chứ. . . -Tại Bar Angle nha anh -ok. chào tạm biệt ông Hạ với cái nháy mắ đầy tình tứ.
7 Chap 7: -Chắc anh phải về tp sớm thôi em à!!! khẽ chau mài. . ông nói vs Mẫn Mẫn -Anh có xuống đây? với em k? -đương nhiên rồi. . anh về tuần lại xuống đây với em mà.
8 Chap 8: -A. . . . ba về!!!!!!!!! nó hét lên trong vui mừng. . . sà vào lòng ông. . cảm giác ấm áp. . . và hạnh phúc -Ba nhớ công chúa quá ông hôn nó.
9 Chap 9: -Mẹ ơi mẹ. . sao tối rồi mà ba vẫn chưa về vậy? -Chắc ba bận công việc đột xuất thôi con gái. . -Nhưng nay là ngày quan trọng vơi mẹ. . . sao ba k về mừng sjh nhật với mẹ con mình?? Khẽ thở dài.
10 Chap 10: -Sao các cậu còn ở đây-cậu nhóc im lặng lúc giờ lên tiếng. . . -Ơ. . thôi bọn tớ về đây. . cậu cũng về đi nhé. . . -Bọn nhóc nói rồi lườm nó những cú nhìn sắc bén.
11 Chap 11: Trong tầng hầm của khách sạn SM -Con gái mẹ hơm nay đẹp quá. . . mẹ nó ngắm nó trông trang phục của 1 công chúa thực thụ 1 chiếc váy màu hồng phấn ngắn hơn gối.
12 Chap 12: 1 tháng 12 ngày là khoảng thời gian như xâu xé trái tim nó. . mổi lần bước về nhà. . nó lại nge văng vẳng tiếng mẹ đâu đây.
13 Chap 13: -Giao Giao à. . tớ buồn lắm! -Sao thế?nói tớ nghe nào! -Ba tớ muốn người đàn bà ấy về ở trong ngôi nhà này. . . . :-( -Thật thế sao? ba cậu thật quá đáng.
14 Chap 14: -Alo. . Giao Giao à. . là bác đây. . -Có chuyện gì k bác? -Tiểu Từ có đến nhà cháu k?-ba nó hỏi giọng lo lắng -K bác ạ. . có chuyện gì sao? -bác và Tiểu Từ có chút bất hòa.
15 Chap 15: Sân bay: -Con trai của mẹ. . về rồi sao?-1 phụ nữ trung niên sang trọng niềm nỡ. . -Chào mẹ. . con về rồi -5 năm rồi đấy. .
16 Chap 16: Bỏ lên phòng. . . nó khóc. . . phòng may? mẹ nó ở đó nằm gục trong căn phòng mà mẹ nó luôn găn bó nước mắt cứ lã chã rơi Mẹ nó thường nói"Tiểu Từ của mẹ là xjh nhất.
17 Chap 17: Nó cứ chạy. . . k biết là đi đâu: Kít!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! -Này. . đi đứng kiểu gì thế hả?-Ng con trai trong xe bực mình khi tự dưng có người băng ra đường.
18 Chap 18: Chạy ra đỡ lấy nó. . ông ôm nó vào lòng Đau lòng. . . ông đau lòng lắm -Tiểu Từ. . . con làm sao vậy? sao con khờ vậy mỉm cười mãn nguyên.
19 Chap 19: -Tiểu Từ. . cậu k sao chứ? -Giao Giao. . tớ đau lòng lắm. . . đaum lắm Giao Giao à. . . cứ mổi lần tỉnh giấc. . nước mắt nó cứ rơi. . lòng nó cứ kêu lên "Đau lắm" cuộc sống của nó giờ đây rửa mặt bằng nước mắt nếm trải đủ vị mặn đắng và đau nữa -cậu bình tỉnh.
20 Ông quay mặt lại. . nhìn nó đầy thất vọng thực sự nó k hiểu ra chuyện gì nữa -Sao ba có thể làm ngơ khi cô ta đã đánh con??-Nó rơi nước mắt -Con đáng bị như vậy.