21 Nó thu xếp hành lí. . . nhìn ngôi nhà ấm áp và từ biệt. . -Tôi thề. . . sẽ k bao giờ trở lại đây 1 lần nữa. . . nếu người đàn bà đó còn ở trong ngôi nhà này! Mím chặt môi.
22 -Nè. . . sao mà 2 thằng cha đó cũng đến Minh Đức zậy? -Hông biết. . . -K lẽ cũng đến nhập học như mình? -K biết luôn -Bà có thể trả lời tui câu nào khác mà nó có ý nghĩa hơn k? -Cũng.
23 Nó bực mình đi xuống cái bàn. . quẳng túi xách lên và nằm trườn ra đó như thể độc chiếm -Đi ra. . chổ này là cùi tui-Hắt bức bối -k. . đi chổ # mà ngồi quắc mắt nhìn nó.
24 1 buổi sáng uể oải cho nó quên mất vụ " chiếc bàn" nó ngủ 1 mạch tới 7 giờ sáng vẫn chưa đến lớp -Tiểu Từ. . . dậy đi. . . trễ rồi Ôi thôi! tốc mạnh chăn VSCN rụp rụp 2 đứa thở dốc tới trường vắng hoe -Người ta vào lớp hết rồi sao 2 cô còn ở đây? 1 bà cô trung niên,tóc xoăn xì tin mắt kính gọng đen có vẻ khó tính hỏi -Thưa.
25 2 đứa nó trên đường đến nơi làm việc ngày đầu tiên đi làm khá thuận lợi. . tuy là có chút chuyện k vừa ý nhưng cũng k đáng để tâm -2 đứa tới rồi hả? 2 cậu kia đâu-Key hỏi -Ơ.
26 Nó thực sự cảm thấy kinh hoàng với 10A1. . trên cả cá biệt có 1 chút thích thú và vui vẻ khi học ở nơi này,tuy trường có hơi tồi tàn.
27 Tháng lương đầu tiên của nó k đủ đâu vào đâu: nào là tiền nhà. tiền nước. tiền ăn còn tiền sinh hoạt của nó nữa v. v. . . Cuộc sống xa nhà quả là rất khó khăn đối với nó! tiền là vấn đề duy nhất nó cần bận tâm! Giờ ra chơi.
28 -Mày đánh trước hay tao?-Minh Hoàng nheo mắt hỏi hắn -Cho mày trươc đó. . nhẹ tay thôi nhé ku-Hắn đáp Và bên kia. . tên con trai mang tóc màu vàng hung bước ra.
29 Nó mệt nhoài. . . ngồi trên thềm trước lớp và vẫn còn mắc cười, nhớ bộ dạng của tụi nó lúc chìu thật tình rất dễ thương! -Nhỏ khó ưa.
30 Ngày thi Nữ Sinh Duyên Dáng cũng đến và Giao Giao nhà ta như 1 thiêng thần,đầy tự tin chiến thắng!!!! 1 bộ váy trắng xinh hợp với màu da mịn màng của cô.
31 Chap 31: -Chủ tịch. . . . -1 ng đàn ông trung niên đang hết mực lễ phép trước 1 người -Thế nào. . có tìm ra con bé k trợ lí Nguyên? -Tôi làm việc bất lực.
32 Hắn cứ thế mà chạy. . . mà k hiểu tại sao mình lại lo cho con nhóc khó ưa đó đến thế? Khu rừng vắng lặng. . những cơn gió heo hắt thổi lạnh cả người.
33 Sau bao ngày hồi sức nó cũng có thể đến trường. . Huệ Chi vẫn lấm lét nhìn nó. . hình như vẫn k phục. . nhưng k giám làm gì! -Nó chỉ là 1 con nhóc xấu xí nghèo hèn.
34 Khi ông ấy đã rời khỏi cũng là lúc ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía cô -Giao Giao. . . thì ra. . em là bạn thân của Hạ Niệm Từ. . trời ơi--Cô ơm giao Giao xúc động mãnh liệt -Thì ra thân thế cậu k bình thườn -Tỏa sáng!!! -Ôi.
35 Nó nhắm nghiền mắt lại. . . những giọt nước mắt cầm cự cuối cùng cũng tuôn ra. . Nó đã cố gắng quên. . . nhưng sao ông ấy lại tìm nó. . đưa nó trở về địa ngục trần gian k lối thoát.
36 Gục mặt xuống bàn tay. . nó khóc rưng rức. . Nó thật sự yêu ngôi trường. . yêu cuộc sống nơi đó. . -Nếu ba k yêu con thỳ xin đừng làm con đau nữa!!!! Con nhóc ngày nào 1 thời đc ba yêu thương chiều chuộng.
37 -Nè. . . mày biết ai là người đoạt vương miệng k hả?-Minh Hoàng thích thú nói với hắn -k biết! k quan tâm! -Là vị hôn thê của mày đấy. . Hạ Niệm Từ -Royal à? -K.
38 -Nè. . nhỏ kia! tui muốn ăn mì. -Từ đi nấu đi-Nó nằm chõng ben trên sofa. . lẩm bẩm -Cậu làm osin kiểu gì vậy? -Ngừi ta đã bào là OSIN CAO CẤP mà. .
39 -Hờ. . . cậu có độc ác quá k? -Phải đê tiện tí mới là Nam Nhi -Hứ Nó nguýt dài. . . càng nhìn càng thấy ghét Về nhà -Rót cho tui ly nước Cộc! Nó dằn mạnh ly xuống bàn -Còn nữa.
40 Chẳng biết cái quái quỷ già bám vào đầu nó khiến nó phải suy nghĩ mông lông về những gì hắn vừa nói "thanh mai trúc mã à? Nó cũng có bạch mã hoàng từ đó chứ? Sao cứ lung tung phèo ra thế nhở?" Vuốt ve mái tóc hung đỏ.