Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quan Đạo Vô Cương

Thể loại: Võng Du, Đô Thị
Số chương: 396
Đời người xảo trá và thăng trầm. Trầm luân trong chốn quan trường bấp bênh. Từng bước từng bước một. Nắm bắt mọi cơ hội. Con đường làm quan dài đằng đẳng, chỉ có mỗi tấm lòng trời biển bao la, chí tại bốn phương, mới có thể thẳng tiến đến cuối con đường.

Danh sách chương Quan Đạo Vô Cương


Chương 201: Đặt Nền Móng

201 - Ông Tần, ông Tào, đây là lần thứ ba tôi đến Nam Đàm. Hai lần trước nói hơi khó nghe một chút, còn có chút danh không chính, ngôn không thuận.


Loading...

Chương 202: Lần Đầu Tiên Tình Cờ Gặp Lại

202 - Chủ nhiệm Lương, Chủ tịch xã Hoàng. Lục Vi Dân tới vừa kịp để chào hai người. Lương Ngạn Bân đổ mồ hôi đầy đầu, ngắt lời Lục Vi Dân:- Vi Dân, tình hình thế nào? Các đoàn viên vẫn còn ở đó chứ? Buổi truyền thụ kinh nghiệm đã kết thúc chưa? Bí thư huyện ủy Tần và Chủ tịch huyện Tào muốn đưa Phó bí thư Địa ủy Tôn đến thực địa xem xét.


Chương 203: Phải Có Mục Đích

203 Thời gian hai mươi phút trôi qua trong nháy mắt, Lục Vi Dân nắm rõ như lòng bàn tay về số liệu của gieo trồng nho và khuẩn mộc nhĩ, rõ ràng cũng phải tốn chút tâm sức trong đó.


Chương 204: Nhìn Người

204 Chiếc xe Nissan cũ này là được phân đến khi địa khu Lê Dương tách ra, đã chạy lâu rồi nhưng biết giữ gìn nên cũng khá, đi vẫn tương đối dễ chịu. Ánh mắt Tôn Chấn nhìn ra phía ngoài cửa sổ.


Chương 205: Những Người Tài Giỏi

205 Cao Sơ tuy rằng tuổi cũng không coi là lớn, nhưng cũng là người từng trải, đã vài lần chìm nổi ở cơ quan và dưới cơ sở. Nghe ra trong lời nói Tôn Chấn có ý xem trọng Lục Vi Dân, y lập tức nói ngay: - Có phải Phó bí thư Tôn thấy Lục Vi Dân vừa ý? Đúng lúc, phòng Nghiên cứu Chính sách chúng tôi cũng còn thiếu người…- Ha ha, anh Cao, đây không phải là việc tôi bận tâm, mà là việc Trưởng ban thư ký Đức Kiện bận tâm.


Chương 206: Người Tài Thì Quý Trọng Nhau

206 - Chú Chân, anh Đạt, anh Khanh!Lục Vi Dân vừa xuống xe đã thấy ba người đang đứng trên công trường, nhất là Hà Khanh:- Anh Khanh về lúc nào thế?- Ha ha, còn tưởng đã quên anh Khanh này rồi chứ? Tôi không được về sao? Nơi này tốt xấu gì thì anh Khanh của cậu cũng là cổ đông, tuy rằng cổ phần hơi ít, nhưng chân muỗi thì vẫn là thịt đấy.


Chương 207: Đầu Cơ Thời Kỳ Rối Ren

207 Ăn cơm xong, Chân Kính Tài liền trở về công trường. Ở Quỳ Hoa Bình có xây dựng một phòng làm việc tạm thời, Chân Kính Tài thường làm việc tại đó, mỗi ngày đều làm đến tối mới về trung tâm thành phố Phong Châu, sáng sớm lại phải đi.


Chương 208: Thể Hiện Ý Tốt

208 - Tiểu Cao, cậu nói Văn phòng Địa ủy hiện đang thiếu người, nếu Lục Vi Dân có thể thử điều tạm đến Văn phòng Địa ủy thì tôi cũng đồng ý. Biểu hiện của hắn ở Nam Đàm rất nổi bật, nhưng nếu liều để hắn làm thư kí cho Bí thư Hạ thì e rằng không thích hợp.


Chương 209: Tình Cảm Ấm Áp

209 - Chú đã về rồi ạ?Yến Thanh bưng lên một đĩa cá hấp và một đĩa màn thầu, xếp bát đũa lên bàn rất nhanh nhẹn. Đã hai tháng không gặp, Hạ Lực Hành cảm thấy đứa cháu gái đang đứng trước mắt ông hình như đã có đôi chút thay đổi.


Chương 210: Bước Đi Này Cực Kỳ Phi Thường

210 - Bạch Phố, bà nói gì thế? Tôn Chấn mới ba mươi tám tuổi, anh ta dù là có con gái thì mới bao nhiêu tuổi chứ?Hạ Lực Hành trừng mắt nhìn người vợ có tính cách hơi bộp chộp của mình.


Chương 211: Bóng Ma Không Tiêu Tan

211 - Tôi đã nói cậu không phải là nhân vật tầm thường mà. Chỗ nước cạn như Ủy ban công tác Đoàn làm sao có thể giữ được một con giao long như cậu chứ. Thế nào, lời nói của anh Thường đã thành hiện thực rồi, đúng không? Thường Xuân Lai cầm một bình rượu Giang Hà Đại Khúc lên nói đầy tự hào đắc ý, dường như người được điều đến Địa ủy là anh ta chứ không phải là Lục Vi Dân.


Chương 212: Hố Sâu Ngăn Cách

212 - Mẹ nó, mày là tên tạp chủng liều lĩnh. . . Tần Lỗi tức điên. Dù thế nào, y cũng không thể ngờ được hoá ra kẻ suốt ngày ở trước mặt mình chỉ dám sợ hãi rụt rè, nhỏ giọng thanh minh hiện tại lại bất ngờ dám vặn bung tay mình ra, hơn nữa còn mở miệng uy hiếp mình.


Chương 213: Phiền Não Của Bí Thư Địa Ủy

213 Thấy Quách Hoài Chương và Trương Quân kéo mạnh Tần Lỗi biến mất khỏi cửa khách sạn, Lục Vi Dân cười khổ lắc đầu. - Vi Dân, xem ra đã làm cậu đắc tội với người bạn học đó rồi.


Chương 214: Nhập Tiệc

214 Lục Vi Vân là đi chiếc xe con Thượng Hải của Văn phòng Huyện ủy để đến Văn phòng Địa ủy nhận công tác. Đây là do Từ Hiểu Xuân đặc biệt sắp xếp, khiến trong lòng hắn cũng rất cảm động.


Chương 215: Thoáng Như Trong Mơ

215 Sau khi An Đức Kiện và Cao Sơ đi ra…Trong văn phòng chỉ còn lại hai người Hạ Lực Hành và Lục Vi Dân. Hạ Lực Hành rất muốn thử thách Lục Vi Dân này một chút, nhưng cũng biết bây giờ làm vậy có chút nóng vội, cho nên quyết định vẫn nên quan sát thêm một chút, để người này có thời gian thích ứng:- Tiểu Lục, cứ đi làm việc của cậu đi, văn phòng của cậu ở ngay đối diện.


Chương 216: Nắm Chắc Mọi Cơ Hội

216 Lục Vi Dân không về nhà, trên thực tế hắn cũng không có nhà đúng nghĩa để về. Ủy ban nhân dân Địa khu có căng tin, cũng giống như Nam Đàm, phần lớn là chỗ ăn cơm của của cơ quan cho các vị đàn ông độc thân và các cán bộ không có người nhà tới cùng.


Chương 217: Sân Chơi

217 Địa khu Phong Châu đang xây dựng bước đầu, rất nhiều cán bộ từ Lê Dương và các huyện khác đổ tới Phong Châu, điều này cũng khiến cho vấn đề nhà ở của Phong Châu trở thành một vấn đề lớn cần nhanh chóng giải quyết.


Chương 218: Chi Tiết Công Việc Thư Ký

218 - Bởi nguyên nhân lịch sử mà công cuộc xây dựng quản lý thành phố Phong Châu bị tụt hậu nghiêm trọng, điều này làm suy giảm cực độ vị trí và hình tượng thành phố trung tâm của địa khu là thành phố Phong Châu.


Chương 219: Hàng Xóm

219 - Ái chà, sớm như vậy đã về rồi? Ăn gì chưa? Chưa ăn thì sang nhà tôi ăn một bữa, nếm thử tay nghề của tôi xem thế nào. Lục Vi Dân vừa mới đi lên hành lang đã gặp người hàng xóm đang đeo tạp dề nấu cơm.


Chương 220: Đề Thi

220 - Đi thôi, đến Phong Châu lâu như vậy rồi, ở vùng đất lạc hậu này cũng không có nơi nào để đi, đâu đâu cũng tồi tàn rách rưới hết cả. Anh cũng nói với cậu Lục Vi Dân đó rồi, những kẻ ở Ủy ban nhân dân Địa khu kia đều là ngồi không ăn sẵn.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Bố Y Quan Đạo

Thể loại: Đô Thị, Võng Du

Số chương: 1232


Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Thể loại: Võng Du, Đô Thị

Số chương: 482



Nhất Phẩm Phong Lưu

Thể loại: Đô Thị, Võng Du

Số chương: 411


Tặc Đảm

Thể loại: Đô Thị, Võng Du

Số chương: 459



Ký Ức Lạc Ngân Hà

Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du, Dị Năng

Số chương: 50


Quyết Chí Tiến Lên

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Số chương: 50