261 Đi từ trong nhà Tôn Chấn ra, Lục Vi Dân cũng rất phấn chấn. Chuyến này đến nhà Tôn Chấn là rất đúng. Rõ ràng Tôn Chấn có chút ngạc nhiên trước chuyến thăm hỏi này của hắn, nhưng phần nhiều vẫn là thái độ vui vẻ.
262 Văn phòng Địa ủy cũng là nơi tập trung của các anh tài. Mấy vị Trưởng phòng không phải người kỳ cựu từ Lê Dương tới thì cũng là các cán bộ cấp Phó ban từ các huyện lên, đều có chút lai lịch, năng lực cũng rất tốt, nếu muốn tranh giành địa vị của họ cũng khó như cướp thịt từ miệng hổ vậy.
263 Tết âm lịch năm 1992 xẹt qua như một trận gió, dường như cũng không mang đến điều gì. Lục Vi Dân biết rõ cơn gió ẩn giấu ở sau sự bình yên sẽ dùng cách gì để quét ngang Thần Châu.
264 Mặc dù đã chuẩn bị một chút về tư tưởng, nhưng Lục Vi Dân vẫn có chút bất ngờ đối với việc mình được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Tổng hợp nhanh chóng đến như thế.
265 Nhìn thấy chồng sáng sớm đã dậy lấy đôi giày đá bóng nhiều năm chưa đi ra để phủi bụi, hơn nữa còn thay một chiếc áo thể thao đã lâu chưa mặc, người vợ đang chuẩn bị giặt quần áo thấy vô cùng kinh ngạc.
266 - Trưởng phòng Lục quá khen rồi, chẳng qua là tôi ở cơ quan trong nhiều năm thôi, đâu dám nhận những lời này của Trưởng ban thư ký và Phó chánh văn phòng Phan?Trương Kiến Xuân đã ổn định lại tinh thần, ngữ khí hơi nhạt nhẽo, nhưng vẫn không nhịn nổi muốn trút giận một chút:- Nếu tôi thật sự có bản lĩnh đó, cũng sẽ không thể phải chui rúc mãi trong phòng này.
267 Hội nghị sắp xếp nghiên cứu công tác của địa khu Phong Châu cuối cùng cũng kết thúc thắng lợi, Lục Vi dân cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi. Trương Kiến Xuân thực hiện lời hứa của anh ta, phối hợp hoàn hảo với Lục Vi Dân hoàn thành công tác trù bị, tổ chức cho buổi hội nghị lớn mà Lục Vi Dân lần đầu tiên đảm nhiệm, cũng khiến cho An Đức Kiện và Phan Tiểu Phương càng hiểu thêm về Lục Vi Dân.
268 Sau khi giành được sự khen ngợi rất thản nhiên của An Đức Kiện, Trương Kiến Xuân biết bản thân đã hành động đúng. Hội nghị sắp xếp nghiên cứu công tác đầu năm của địa khu rất quan trọng, Trương Kiến Xuân cũng tự tin có thể tổ chức tốt hội nghị này, nhưng dù có làm tốt hơn nữa thì cũng phải nhận được sự công nhận của lãnh đạo mới được.
269 Tôn Chấn lặng lẽ gật đầu, rõ ràng là tán đồng quan điểm của Lục Vi Dân, nhưng lại như đang tìm kiếm một vài thứ gì đó nhiều một chút, sâu thêm một chút.
270 Từ tháng ba đến tháng tư, cả địa khu Phong Châu thậm chí toàn bộ Xương Châu và cả nước, đều đang ở thời kì háo hức đầy hưng phấn. Hai mươi tám tháng ba, “Nhật báo Xương Giang” đưa tin đầy đủ bản gốc “Gió phương Đông đến, tràn đầy sắc xuân” mà lần đầu được đăng ở tờ “Báo đặc khu Thâm Quyến”.
271 Lục Vi Dân kéo thân thể mệt mỏi trở về phòng ký túc xá của mình. Hắn vừa mới đi tới tầng ba, chợt nghe một tiếng giòn vang:- Xoảng!Giống như là có đồ gốm sứ nào đó rơi xuống mặt đất, ngay tiếp sau đó là tiếng gầm lên giận dữ.
272 Đôi mắt có chút sưng đỏ, vệt nước mắt còn chưa lau hết, má hồng mềm mại với lúm đồng tiền trong phút cười xinh đẹp rực rỡ. nụ cười này của Giang Băng Lăng lại có một thứ phong tình mê hoặc mà đáng thương, khiến trái tim Lục Vi Dân đập một cách điên cuồng không hiểu vì sao.
273 - Ha ha, thư ký Lục, tôi vẫn chưa có cơ hội chính thức chúc mừng cậu, lần trước nói cùng ăn cơm một bữa cậu lại bận suốt, tối nay…Quế Kiến Quốc thân thiết bắt tay Lục Vi Dân, mặt tươi cười hết mức.
274 - Trưởng ban thư ký, tôi đã rõ, hôm qua tôi thực sự đã có chút bất cẩn, phạm sai lầm, sau nay tôi nhất định sẽ rút kinh nghiệm, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, tuyệt đối không tái phạm sai lầm như vậy nữa.
275 - Tôi đồng ý với ý kiến của Phó chủ tịch Địa khu Tiêu, trong việc quy hoạch cụ thể của thành phố, Ủy ban nhân dân Địa khu có thể đề cao trước một chút, nhưng cũng không nên quá khoa trương.
276 Sau khi xác định phải cố gắng thu hút hai nhà máy cơ khí Trường Phong và Bắc Phương chuyển tới Phong Châu, địa khu Phong Châu liền bắt đầu hành động. Vương Chu Sơn làm tổ trưởng tổ công tác dĩ nhiên sẽ phải chịu trách nhiệm.
277 Sau khi Lục Vi Dân nửa giải thích nửa đề nghị nói thẳng hết suy nghĩ của mình ra,Vương Chu Sơn và Tiêu Minh Chiêm đều rất hưng phấn, đặc biệt là Vương Chu Sơn đã rất nhạy bén mà nhanh chóng cảm nhận được năng lượng to lớn ẩn chứa ở đó.
278 Giống hệt như ong ngửi thấy hương hoa, phía thành phố Phong Châu nghe thấy tin tức thì lập tức hành động. - Vi Dân, buổi tối rảnh không, ngồi với nhau một chút?Phùng Khả Hành bước vào phòng làm việc của Lục Vi Dân, tỏ ra rất thoải mái, quăng một bao thuốc Hồng Tháp Sơn chưa mở ngay lên bàn Lục Vi Dân, tuy biết Lục Vi Dân không hút thuốc, nhưng đây cũng là một cách rút ngắn khoảng cách.
279 Phùng Khả Hành phải nấn ná một hồi rất lâu ở trong phòng làm việc của Lục Vi Dân mới đi ra, hẹn ngày thứ hai lại gọi điện thoại định thời gian, Lục Vi Dân không thoái thác được, chỉ có thể tạm nhận lời.
280 Sau khi được chỉ định đứng ra đàm phán với nhà máy cơ khí Bắc Phương, Lục Vi Dân bắt tay vào công tác chuẩn bị. Làm thế nào để đàm phán với nhà máy Bắc Phương, tuy là đã có một khung khái quát nhưng muốn thật sự đạt được hiệu quả, còn phải tốn rất nhiều công sức vào những chi tiết nhỏ nữa.