241 Nhìn đồng hồ đã năm rưỡi, Lục Vi Dân hít một hơi, cẩn thận cân nhắc lời nói rồi mới đi về phía văn phòng làm việc của Hạ Lực Hành. Chánh văn phòng Thành ủy Phong Châu Phùng Khả Hành gọi điện thoại tới mời tối nay cùng đi ăn cơm, đây là sắp đặt của Trương Thiên Hào.
242 - Đúng vậy, Phong Châu vừa mới xây dựng thành phố, trong công tác dựa theo pháp luật để quản lý huyện trước kia làm vẫn chưa đủ. Tố chất của đội ngũ cán bộ chính trị pháp luật của thành phố chúng ta còn cách rất xa so với yêu cầu của Ủy ban nhân dân Địa khu, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
243 Lôi Đạt cũng từng nhắc tới điểm này với Lục Vi Dân, nói nhà máy xi măng Phong Châu vừa mới mở sẽ có những bọn người lưu manh, sống tạm bợ muốn đến kiếm chác, chúng muốn nhúng tay vào công trình xây dựng nhà máy xi măng.
244 - Hả? Hải Bằng, anh, anh đi theo tôi?Âm thanh trong trẻo vui tai vì giận dữ mà bỗng chốc biến thành gấp gáp. - Trương Hải Bằng, anh làm thế là có ý gì.
245 Nghe Lục Vi Dân nói đã đứng ngoài hành lang nghe thấy hai vợ chồng mình cãi nhau, sắc mặt Giang Băng Lăng có chút buồn bã, có chút xấu hổ lại có chút thương tâm, đứng trước người hàng xóm này không biết nên nói gì cho phải, một lúc lâu mới cúi đầu nói nhỏ:- Cậu Lục, không sao, quen rồi mà, đây cũng không phải lần đầu tiên.
246 Hạ Lực Hành rất thích kiểu không gian thư thái chỉ có ba người tuỳ ý nói chuyện phiếm. Mã Chí Dũng là người cũ theo ông ấy đã nhiều năm, phẩm hạnh, ý tứ đều không thể nghi ngờ, mà Lục Vi Dân cũng đang hoà nhập vào bầu không khí đặc biệt này.
247 - Tiểu Lục, lời nói của Chí Dũng tuy là có một chút đánh đến tự ái, nhưng đó cũng là sự thật, cậu thấy sao? Hạ Lực Hành cười hỏi thư ký của mình. - Ha ha, Bí thư Hạ, phải biết xấu hổ thì mới biết cố gắng.
248 - Quá khách sáo đấy, thư kí Lục, lãnh đạo biết lại mắng tôi. Thư kí Ngụy Hành Hiệp của Thiệu Kính Xuyên vừa cười lắc đầu, vừa đưa Lục Vi Dân vào phòng ngủ.
249 Tâm trạng Hạ Lực Hành thực sự rất tốt. Mặc dù ông ta là miễn cưỡng tự vạch áo cho người xem lưng, điều này thậm chí còn có chênh lệch cực lớn so với bản tài liệu báo cáo dự thảo ban đầu mà Văn phòng Địa ủy đưa cho ông ấy.
250 Nếu nói Tùng Hạc Cư là con gái rượu của ngành ẩm thực Nam Đàm, vậy Yến Nhiên Lầu cũng được coi là đại tiểu thư khuê các của cả Phong Châu. Vị trí độc đáo của Yến Nhiên Lầu quyết định vị trí đặc biệt của nó trong ngành ẩm thực Phong Châu.
251 Dùng cơm xong, Lôi Đạt rời khỏi rồi, còn lại hai người Chân Kính Tài và Lục Vi Dân:- Đại Dân, chú đồng ý với cách làm của cháu. Tổng giám đốc Lôi mặc dù có một vài mối quan hệ, nhưng cậu ta suy cho cùng cũng là người ngoài cơ chế, hiện nay lại đi theo nghề này, mối quan hệ không phải dùng như vậy.
252 - Phó chánh văn phòng Phan, cảm ơn ngài đã quan tâm. Tôi hiểu, tôi còn trẻ như vậy, bản thân rất cường tráng, có vài ba mối tình cũng là chuyện bình thường đúng không?Hơn một tháng tiếp xúc, Lục Vi Dân biết vị lãnh đạo trực tiếp này rất biết ăn nói, hơn nữa trong tình huống riêng còn thích nói đùa, là một người rất vui tính.
253 Phan Tiểu Phương đặt mấy tập bản thảo lên trên ghế rồi trầm tư một hồi lâu mới điều chỉnh lại tâm trạng mình được. Có thể ngồi ở vị trí này mà chỉ dựa vào những thứ như lý lịch, quan hệ, kinh nghiệm thì thuần túy là nói vớ vẩn.
254 Lục Vi Dân biết ý, sau khi nộp ba phần bài viết cho ba vị lãnh đạo thì không hỏi gì nữa. Hắn đã làm việc bản thân nên làm, có thể làm, còn về phần nói có thể lọt được vào mắt lãnh đạo hay không, ý định của lãnh đạo muốn xử lý ra sao thì không phải việc hắn có khả năng xen vào.
255 Diêu Bình cảm thấy cơn giận dữ trong ngực trong giây phút ánh mắt thản nhiên của đối phương liếc qua chợt như muốn bùng nổ. Y chắc chắn là đối phương nhận ra mình, giống như chính mình cũng nhận ra đối phương.
256 Lục Vi Dân lưu luyến không rời tách thân mình ra khỏi thân thể cô gái, cảm giác dễ chịu mềm mại đó khiến hắn thiếu chút nữa không kiềm chế được, muốn tiếp tục một lần nữa.
257 Mao Dung vốn dĩ có quan hệ cũng rất tốt với Lục Vi Dân, chỉ có điều khi ở Nam Đàm thời vận lại không được tốt cho lắm. Ân chủ Vương Tự Vinh bị điều đến Hoài Sơn, cô cũng muốn tới Hoài Sơn, nhưng thời cơ ở Hoài Sơn lại chưa chín muồi, vừa may anh rể chuyển nghề trở về phòng Công an địa khu, khiến cô ta cũng yên ắng một thời gian.
258 Khoảng thời gian trước Tết âm lịch đối với người Trung Quốc mà nói chắc chắn là thời gian bận bịu nhất trong năm. Tổng kết công việc của một năm, giao lưu, liên lạc, đối nhân xử thế trong việc công việc tư, đều phải thể hiện thông qua các cuộc thăm hỏi ở cơ quan, trên bàn rượu, bàn tiệc, trà lầu, hay phòng hát.
259 Trong vấn đề này thật ra Lục Vi Dân không tiện nói xen vào. Thẩm Tử Liệt là lãnh đạo tiền nhiệm của hắn, mà Hạ Lực Hành lại là lãnh đạo đương nhiệm mà hắn đang phục vụ, giữa hai người lại không có bao nhiêu quan hệ qua lại.
260 Câu nói của Lục Vi Dân khiến Lục Ủng Quân bật cười ha hả. Có điều anh ta cũng thừa nhận lời em mình vừa nói cũng không phải là không có lý. Mình đang ngồi yên vị ở chiếc ghế Phó chủ nhiệm phân xưởng nhà máy cơ khí Hồng Kỳ bỗng dưng không có nguyên do gì mà thôi việc.