481 - Du tướng quân là người cương trực, mà quan trường phức tạp nên thế nào cũng có chỗ sơ sót.
Thẩm Mặc thở dài:
- Ta sẽ cố sức ngầm giúp đỡ ông ấy.
482 Sự kiện ám sát ở Chu Trang, sấm chớp đùng đùng nhưng mưa nhỏ lác đác, cuối cùng được phán định là giặc Oa gây loạn rồi kết án.
Vào cái thời đại đó bốn chữ "giặc Oa gây họa" đúng là thứ thuốc tốt để che giấu chân tướng, biến việc lớn thành việc nhỏ.
483 Cầm trong tay chong chóng do Thẩm thúc thúc cho, A Nhiếp vui sướng chạy đi chạy lại, hai tỷ tỷ của cô bé nấp ở sau rèm hưng phấn nhìn vải đỏ, khăn hoa.
484 Thẩm Mặc mang chút thuốc bổ, rồi chuồn tới quân doanh của Thích Kế Quang, Thích tướng quân dù sao cũng là người tập võ, nghỉ ngơi vài ngày đã có thể xuống giường, có thể uống rượu rồi.
485 Mặt trời ngả về Tây, bóng người kéo ra càng dài.
Thích phu nhân đứng dưới bóng râm, Thích Kế Quang đứng dưới ánh mặt trời, trên mặt đất chỉ có cái bóng của hắn, thoảng như một hiệp khách cô đơn, tiêu thương cũng đứng thẳng, trong tay nắm chặt một thanh đao; bàn tay tái nhợt, thanh đao đen kịt!
Tái nhợt và đen kịt, biểu hiện ra tâm tình lúc này của hắn, hắn đang đi về phía trước.
486 Nhắc tới chuyện này. Vẫn là Lữ Đậu Ấn khơi lên. . .
Lại nói ngày đó hắn được Thẩm Mặc cho phép, liền đến huyện Ngô Giang hỏi Đường huyện lệnh mượn một trạch viện, rồi học theo Tào Mạnh Đức dán thông báo chiêu hiền nạp sĩ.
487 Hôm nay đã là ngày thứ 13 của chiến dịch Thái Hồ tiễu phỉ. Thẩm Mặc và Thích Kế Quang phân chia hơn 50 đảo lớn nhỏ trong hồ làm 18 khu vực, một ngày một vùng, củng cố đánh từng bước, cuối cùng đã bức đám phản tặc đến một đoạn thuỷ vực còn chưa tới một phần năm.
488 - Xảy ra chuyện gì? - Thẩm Mặc tim thắt lại, trầm giọng hỏi.
- Tô Châu báo lại, có mấy nghìn giặc Oa đi vòng qua vài đạo phòng tuyến của quân ta, đã nguy cấp.
489 Thích phu nhân đương nhiên không hi vọng trong một đêm có thể luyện đáp phế vật này thành tinh binh, nếu như làm được thế trượng phu nàng cũng không cần liều mạng thao luyện thủ hạ nữa.
490 Đám giặc Oa xếp xong Hồ Điệp trận, đang thong dong đợi quân Minh thưa thớt từ trên núi kéo xuống.
Trong mắt bọn chúng, những kẻ này ngay cả đội hình cũng không giữ được, cẳn bản không đáng nói.
491 Được Thẩm Mặc khen ngợi, Thích Kế Quang vô cùng bình tĩnh, hắn lắc đầu nói:
- Đại nhân quá khen rồi, trải qua kiểm nghiệm thực chiến, mạt tướng phát hiện ra tân quân còn có vấn đề rất lớn.
492 Nghĩ lại quá trình bắt giữ ngày hôm đó, Mã Toàn không khỏi rùng mình:
- Kẻ này quá lợi hại, trúng phải thuôc mê của chúng tôi, ngay cả hổ cũng phải ngủ nửa ngày, nhưng hắn chỉ một canh giờ đã tỉnh lại, giật đứt giây thừng to như ngón tay, nếu không phải huynh đệ dùng lưới cá giỏi thì đã để hắn chạy thoát rồi.
493 - Không phải cô ấy yêu Từ Hải sao?
Thẩm Mặc lấy làm lạ.
- Nhưng nàng ấy không muốn con mình sinh ra là giặc Oa, cả đời không thể làm người đường đường chính chính.
494 Mục đích của Thẩm Mặc rất rõ ràng, đó chính là phân tán quân địch, tập trung lực lượng tiêu diệt một phần trong đó. . .
Đúng thế, với thực lực ở phương diện quân đội Tô Tùng, chỉ có thể đối phó được với một trong số cánh quân của Từ Hải, Từ Hồng, Diệp Ma hoặc Tân Ngũ Lang.
495 Đám trâu kia không ngừng vũng vẫy, làm trống trên sừng kêu ầm ầm. . . Thì ra những thứ này dù chúng ta tới, đám giặc Oa điên tiên lên rút đao chém điên cuồng, đám trâu càng đau, càng vùng vẫy tợn tiếng trống càng vang.
496 Tới trưa, chiến đấu kết thúc, bốn ngàn nhân mã của Từ Hồng bị chết đuối bị giết quá nửa, còn lại hơn chín trăm tên đều đầu hàng cả Thích Kế Quang.
Đánh tiếc với Vương Sùng Cố và Lưu Hiển xong, Thích Kế Quang áp giải tù binh trở về thành Tô Châu.
497 Yêu cầu của Thẩm Mặc với Thích Kế Quang rất đơn giản, chính là không ngừng quấn lấy Từ Hải, y nói:
- Ta đã đánh tiếng với Vương Sùng Cố và Lưu Hiển rồi, để bọn họ cũng có đối đãi khác nhau với giặc Oa.
498 Những ngày tháng tiếp theo, một dải Tô Tùng mặc dù vẫn bị giặc Oa tàn phá, nhưng cũng chỉ giới hạn ở vùng quê, hành động lớn như tấn công thành Tô Châu không còn xuất hiện nữa; quan quân tựa hồ cũng hài lòng với hiện trạng, chỉ phòng thủ tốt thành trì, chẳng thấy giặc Oa giương oai ở thôn trấn.
499 Có câu :" Thứ gì cũng có tác dụng của nó, quan trọng là ngươi có nhìn thấy chỗ hữu dụng của nó hay không mà thôi. " Phong thư này với triều đình mà nói là vô giá trị nhưng với Thẩm Mặc mà nói lại là pháp bảo vô giá đem lừa Từ Hải.
500 - Khí chất ?
Từ Hải tỏ ra không hiểu cho lắm:
- Khí chất là cái gì?
Thẩm Mặc cười khẽ:
- Chính là đặc điểm phong cách và khí độ của một con người.