441 - Vậy chúng ta đi thỉnh tội thôi.
Cả đám nói:
- Cầu xin Thẩm đại nhân tha thứ.
- Các vị đi thì đi, ta dứt khoát không đi.
Bành Tỳ vẻ mặt thiếu tự nhiên:
- Từ ba mươi năm trước, ta chưng từng bước qua cổng nhà quan viên ngũ phẩm.
442 Nhìn qua khe cửa chứng kiến hết cảnh vừa rồi, Quy Hữu Quang không khỏi thở dài, thầm nghĩ :" Vốn là một đám người quyền thế nhường nào, nhưng chỉ vì đi sai một bước mà luân lạc tới cảnh này, thật là đáng sợ.
443 - Hai trăm vạn lượng? Nhiều vậy sao?
Thẩm Mặc cả kinh hỏi.
Sợ y hiểu lầm, Nhược Hạm lấy cuốn sổ ở trên bàn ra đưa cho y xem:
- Về sau tổng cộng phát hành một nghìn năm trăm lượng phiếu khoán, dựa theo ược hẹn ban đầu, phải khẩu trừ một phần mười, tức là 150 vạn lượng.
444 Ngày mùng 5 tháng 5, trời còn tờ mờ sáng Thẩm Mặc cùng hiền thê ngồi một chiếc thuyền nhỏ, lặng lẽ rời thành, từ trấn Phong Kiều qua hồ Độc Thự, tiến thẳng về phía đông nam qua Đại Giang, tới một tiểu trẩn phía tây nam huyện Côn Lôn, phòng óc hai bên sông ngày càng nhiều, lòng sông ngày càng hẹp, dường như sắp tới điểm đến rồi.
445 - Ha ha ha.
Ông già bị y chọc cười, nhưng vẫn rụt rè không dám mở miệng, chưởng quầy ở bên cạnh không nhịn được:
- Cái lão già đánh ba gậy không dám phì ra một tiếng rắm này, ông không nói thì để ta nói.
446 Đương nhiên, Thẩm Mặc thừa nhận, người ta đúng là có tư cách để lên mặt, trước Oa Họa, chỉ một mình phú thuế của Giang Chiết thôi đã chiếm bảy phần phú thuế toàn quốc.
447 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 424 (a
448 Hải Thụy mặc dù không sao tiếp nhận được lời nói của Thẩm Mặc, nhưng hắn cũng biết, lựa chọn của đối phương hợp với thực tế hơn, vì vậy không phản bác nữa.
449 Thẩm Mặc đã đổi sang quan phục, nghiêm nghị lên đài, nở nụ cười nhẹ nói:
- Chư vị ta là quan địa phương của phủ Tô Châu, họ Thẩm tên Mặc, mọi người hẳn là nghe thấy tên ta rồi.
450 - Vất vả cho Thích tướng quân quá.
Nghe Thích Kế Quang miêu tả xong, hai người Thẩm Mặc cùng nói, thầm nghĩ, đem được cái đám này kết thành một khối, còn có thể đánh thắng trận, Thích tướng quân quả nhiên bất phàm.
451 Đó là Vương Trực, cần có câu trả lời của bá vương trên biển này, nhưng thương nhân Phật Lãng Cơ, Tây Ban Nha, Ba Tư, Nhật Bản mới dám xuất hiện ở mặt biển Mân Chiết, đó là bi ai của Đại Minh, nhưng đó là hiện thực, cần phải thừa nhận, đối diện mới có cơ hội thay đổi nó.
452 Người dân bắt đầu náo động, ùn ùn xô tới bên phía bờ sông hướng về phía mấy chục nha dịch và mấy quan viên Chúc Thọ Càn Hải Thụy.
Đám quan viên bên cạnh hoảng sợ trước tiên, họ nói với hai vị đại nhân:
- Đại nhân, người dân làm loạn rồi, chúng ta tránh trước đi thì hơn.
453 - Té ra là thế.
Hải Thụy cười ha hả:
- Lão nhân gia nói là không nói, nhưng đã kể rõ ràng cho ta rồi.
- Ta đâu có nói nhiều lắm, chỉ vài câu mà đã hiểu rồi à?
Lão hán ngạc nhiên.
454 Quy Hữu Quang có thể cảm nhận được rõ ràng mình bị lạnh nhạt, bất kể là Hải Thụy hay Chúc Thọ Càn đều không chủ động nói chuyện với ông ta, điều này làm ông ta rất ấm ức, nói:
- Hải đại nhân, nếu như không còn chuyện gì khác xin theo ta về phủ thôi, phủ tôn đại nhân đang đợi ông trả lời đấy.
455 Vụ án Ngụy Hữu Điền bị làm lớn lên, mang lại một cái lợi bất ngờ, đó là thế lực phản đối tạm thời nín tiếng, để công trình khai thông sông Ngô Tùng được triển khai thuận lợi.
456 Tống Sĩ Kiệt trong lòng giật đánh thót, biết rằng mưu mô hôm qua bị đối phương dự kiến trước rồi, nên bắt ngay tại trận! Từ Ngũ thầm kêu may mắn :" May mà hôm qua mình không tự đi.
457 Đã là tháng bảy đổ lửa, ban ngày mùa hạ nóng nực khó chịu, ngay cả ếch nhái cũng phải trốn đi, chỉ có ve còn đang kêu ra rả suốt ngày : "Nóng quá, nóng quá.
458 - Ngươi chớ nên không tin.
Thẩm Mặc mỉm cười nói:
- Con người Từ các lão ra sao ta rõ hơn ngươi, cho dù trong lòng ông ta hận không thể giết chúng ta cũng sẽ không phát tác ngay.
459 Từ lão phu nhân từ trước đến nay cũng là một người sĩ diện, ỷ vào quyền thế của con trai, tại địa phương hô phong hoán vũ, ai nấy cũng phải kính nể, tâng bốc, hiện tại lại bị một đồng tri nho nhỏ khi dễ tới cửa, từ sâu đáy lòng bà ta rất hận kẻ vong ân phụ nghĩa Thẩm Mặc này, vì danh tiếng thanh chính liêm minh của mình, không ngờ ngay cả lão sư trong nhà cũng muốn chỉnh đốn, đây rõ ràng là vì tạo quyền uy.
460 Đảo mắt đã đến cuối tháng bảy, vào thời điểm này thì năm rồi vẫn còn mát mẻ, nhưng năm nay mưa ít nên trời vẫn còn rất nóng.
Trên cây bồ kết cao to, ve sầu vẫn còn đang kêu khàn cả giọng, nhưng vẫn bị tiếng máy dệt nhẹ nhàng như thủy triều ở trong viện dưới tàng cây lấn át.