341 Hai phụ nữ trung niên đang đan áo len hoàn toàn không để ý tới thanh âm tiếng hét to của thanh niên trẻ tuổi kia, vẫn cắn hạt dưa lại tiếp tục trò chuyện, tay vẫn đan áo không ngừng.
342 Tô Mộc không giấu diếm gì, vì hắn biết hiện nay Thịnh Thế đằng Long chỉ là trẻ sơ sinh còn nằm nôi, có chút tiền nhưng số lượng thiếu đến tội, còn xa mới đến mục tiêu Tô Mộc mong muốn.
343 - Lãnh đạo, tôi đã tới huyện thành, hiện tại anh ở nơi nào ? Tôi qua tìm anh ah!Thanh âm sang sảng của Từ Viêm từ trong điện thoại truyền ra, xua tan tối tăm trong lòng Tô Mộc.
344 Từ lão muốn nhận tôn tử ? Sao trước kia không nghe tiếng gió gì ? Hay Tô Mộc có dòng máu Từ lão rơi rớt ?
Nhưng xác suất đó quá nhỏ, Phương Thạc biết thời kháng chiến Từ Trung Nguyên có kết hôn nhưng chưa từng gửi nuôi đứa con nào.
345 Tô Mộc có chút ngẩn người, không biết Từ Tranh Thành làm gì khiến Từ Viêm cảm thấy buồn bực, chẳng lẽ Từ Viêm làm ra chuyện gì khiến Từ Tranh Thành khó xử, kết quả khiến kẻ làm cha phải giáo huấn con mình ? Nếu nói vậy việc này hắn không quản được.
346 Tính cách Trịnh Đậu Đậu lạnh lùng cũng bị khí thế của Từ Trung Nguyên chinh phục, máu nóng sục sôi. Đôi mắt Trịnh Đậu Đậu tràn ngập tôn sùng nhìn Từ Trung Nguyên.
347 - Chú Tô!- Là Chú Tô, thật là Chú Tô!- Chú Tô, tụi cháu rốt cục gặp được chú!Ở sau lưng Từ Viêm, có vài đứa trẻ đang quỳ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, có đứa trẻ còn chảy nước mắt.
348 Tô Mộc luôn canh chừng bên ngoài chờ tin nghe Phương Thạc sốt ruột kêu vào thì biết điều hắn nói được chứng thực, đã điều tra rõ thân thể Từ Trung Nguyên.
349 Ngưu Đức Thành ? Nghe được tên này, Từ Viêm cùng Tô Mộc không khỏi liếc nhau. Tuy nói huyện Hình Đường không lớn lắm, nhưng cũng không nhỏ. Ở địa phương như vậy đều có thể gặp được người của Ngưu Đức Thành, hơn nữa còn là con hắn, đây không thể không nói đúng là một loại duyên phận.
350 Tô Mộc nhìn Tề Thiếu Kiệt huyênh hoang, lòng chìm xuống. Tề Thiếu Kiệt, dù ngươi có là cháu của Tề Lộ Minh nhưng nên biết đây là đâu. Tô Mộc đến xin phép theo quy định, chẳng lẽ Tề Thiếu Kiệt có thể quyết định thay Tề Lộ Minh sao ? Hay Tề Thiếu Kiệt cho rằng bản thân gã là chủ nhiệm bộ giáo vụ ?
Tô Mộc lạnh lùng hỏi:
- Tề Thiếu Kiệt, ngươi có ý gì ?
Tề Thiếu Kiệt kiêu ngạo nói:
- Không có ý gì.
351 Ngưu Giá Cường cũng vậy, hai công an giao thông ỷ thế hiếp người cũng thế, với thân phận hiện tại của Tô Mộc không hề để trong lòng chút nào. Bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ trong đầu, nhanh chóng đi vào bệnh viện, nhìn xem nha đầu Đường Kha như thế nào.
352 Giải quyết xong chuyện nghỉ phép, Tô Mộc nhìn sắc trời, sắp tới lúc nên ăn cơm chiều. Không ngờ chuyến đi phố đồ cổ kéo theo bao nhiêu biến động làm Tô Mộc không kịp ăn cơm trưa.
353 Từ Viêm ra tay trong cơn Thịnh nộ nhanh như sấm vang chớp giật, một kích ném qua vai làm Lâm Thiên Vũ thật lâu không hồi phục lại. Nếu không phải Từ Viêm còn lưu tay một chút, chỉ một lần này đã đủ lấy nửa mạng già của hắn.
354 Nếu những tài liệu này không ghi chép kỹ càng thì Phương Thạc cũng không tin nổi tiểu tử gã gặp vừa nãy có bản lĩnh như thế. Cái gọi là hậu đài chẳng là gì với Phương Thạc.
355 Trên khuôn mặt còn ướt nước mắt của Đường Kha lộ ra ánh mắt kiên nghị, đôi mắt hiện lên vẻ vô cùng chấp nhất. Tất cả những chuyện này giống như đang nói rõ, Đường Kha cũng không nói đùa, cô bé sẽ không tiếp tục rơi nước mắt.
356 - Ta muốn các người bỏ Thịnh Thế đằng Long.
Bỏ Thịnh Thế đằng Long!
Lời này thốt ra từ miệng Tô Mộc thì được, đổi người khác nói là Trịnh Mục, Lý Nhạc Thiên sẽ trở mặt ngay.
357 Nhóm người vừa xuất hiện trước mắt, cho dù Tô Mộc chưa từng gặp qua nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Nơi này phát sinh chuyện lớn như vậy, nếu lãnh đạo bệnh viện Đông Giao còn không biết, vậy thì chức vị cũng nên chấm dứt.
358 Tính cách Lý Nhạc Thiên là bất cần đời, trước khi gặp Tô Mộc, cá tính cà lơ phất phơ làm nhiều người trong thủ đô nhức đầu. Là Tô Mộc khiến Lý Nhạc Thiên thay đổi thành thế này, một nhân vật sáng chói trong toàn Lý gia.
359 Trấn Hình Đường không lớn không nhỏ, nếu anh có ý định muốn biết chuyện gì đó, không cần đi hỏi thăm sẽ rất nhanh biết được. Tỷ như Triệu Thụy An hiện tại, sắc mặt âm trầm đáng sợ, cả người như đang ở trong bão táp, tùy thời tùy nơi đều có thể bùng nổ.
360 - Lão Sở, ông là chuyên gia hàng đầu giới y học chúng ta. Nói thật là mấy người chúng tôi vội vàng chạy đến, trước đó không nghe tiếng gió gì, ông có thể tiết lộ một chút được không ?
- Đúng rồi, ngày mai tôi có một cuộc giải phẫu, nhất định phải đến Thành phố Thịnh Kinh vào lúc này sao ?
- Càng kỳ cục là ai có thể làm mấy người chúng ta tụ lại ? Chúng ta đều hiểu nhau, một người phán chứng bệnh thì người khác xem cũng như thế.
 
    Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13