381
382 Tô Mộc chân thành nói:
- Nhưng nếu được về Hắc Sơn trấn thì tốt nhất. Chú Diệp cũng biết đó là nơi cháu lập nghiệp, kết tinh công sức của cháu. Không phải cháu quyến luyến gì quan chức chỗ đó, cháu chỉ nghĩ nếu có cơ hội thì biến giấc mơ của mình thành sự thật, kéo Hắc Sơn trấn hoàn toàn thoát khỏi cục diện nghèo khó, để nơi đó hưng tihnh lên.
383
384 Chuyện Tô Mộc được đề cử làm phó chủ tịch huyện huyện Hình Đường không phải bí mật gì, nhưng do bộ tổ chức tỉnh ủy phát công văn thì hơi khác lạ. Phó chủ tịch huyện, còn là loại chưa nhập thường, không có quyền lên tiếng trong thường ủy, cấp phó xử hành chính, hoàn toàn bị bỏ qua trong tổ chức tỉnh ủy.
385
386 Khi nào tâm tình Tô Mộc không tốt, buồn bực đến mấy hễ nghe Chu Từ gọi điện là hắn sẽ bình tĩnh lại. Ví dụ như bây giờ, Tô Mộc không thích không khí trong phòng, hắn cũng không muốn dung nhập vào.
387 Khi Tô Mộc trở lại trấn Hắc Sơn thì đã muộn, nhưng lúc hai người vừa xuất hiện, Từ Viêm như đã chờ từ lâu, trong nháy mắt chợt xông tới. - Lãnh đạo, chào buổi tối!Từ Viêm cười đùa nói.
388 Tên: Ô Dương.
Chức vụ: Quản lý nhà khách huyện Hình Đường.
Yêu thích: Xem kịch, đấu chó, mạt chược.
Độ thân mật: Hai mươi.
Tô Mộc thầm lấy làm lạ là người như Ô Dương sao có thể đến bộ tổ chức ủy ban thành phố.
389 - Giữa ban ngày ban mặt mà cũng dám nổ súng, quả thật làm bậy vô cùng! Tính chất của việc này đã muốn nghiêm trọng, Đỗ Liêm, lập tức gọi điện thoại cho Từ Viêm, để cho hắn điều tra rõ khu vực kia.
390 Thường Duệ Pháp ngồi sau bàn công tác, nhìn Tô Mộc từ trên xuống xuống, gật gù.
Không tệ, Tô Mộc còn trẻ tuổi đã trở thành phó chủ tịch huyện huyện Hình Đường đúng là có chút bản lĩnh.
391 - Mời về ? Tôi về sao được. Nếu hôm nay tôi không gặp được Tô chủ tịch, tôi tuyệt đối không đi. Đỗ thư ký, chúng ta đều là người văn minh, đừng động thủ thì tốt nhất đừng làm, nếu để cho tôi phải xông vào, anh cũng biết, dù sao tôi không còn gì để sợ.
392 Tình cảnh của Ô Mai đúng như Tô Mộc suy đoán, không được tốt lắm. Ô Mai làm chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện, vốn đã thua chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trịnh Tuyết Mai.
393 Đừng nói là có gan báo, cho dù ăn tim gấu hắn cũng không dám nháo sự ở chỗ này! Tô chủ tịch, tôi thật sự không nghĩ muốn gây chuyện, vừa rồi tôi chỉ hành động theo bản năng, cũng không nghĩ làm gì anh, chỉ muốn ngăn cản anh đừng vào phòng mà thôi!Trời ạ, tôi bị oan uổng!Diêm Xuân mở miệng muốn giải thích, nhưng vừa mở miệng liền bị Ô Mai mắng ngược trở về.
394 Trong lòng Tô Mộc không bị cuốn vào giữa Tần Mông, Trương Ngâm Tuyên nhanh như vậy. Một là sơ sẩy một cái sẽ dẫn lửa tự thiêu, chuốc rắc rối. Hai là cuộc chiến quyền lực cán bộ cấp sở không có chỗ cho cán bộ cấp phó xử như Tô Mộc tham gia.
395 Văn phòng bí thư huyện ủy. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, đem cả căn phòng chiếu sáng vô cùng ấm áp. Nhưng bầu không khí ấm áp như vậy, tâm tình của Nhiếp Việt lại bực tức vô cùng.
396 Người có tư cách đứng trong văn phòng bí thư ủy ban thành phố, còn được Trương Ngâm Tuyên hỏi ý thì chắc chắn là người thân thiết với gã nhất. Nam nhân đang đứng này là một trong số đó, không phải thư ký Trần Bác, là chủ nhiệm văn phòng ủy ban thành phố, Lương Truy Quần.
397 Xuân về hoa nở, vạn vật sống lại. - Hi vọng ngày mai hết thảy đều thật tốt!Tô Mộc mỉm cười thu thập xong đồ vật, đẩy cửa đi ra văn phòng, Đỗ Liêm đã sớm đợi bên ngoài.
398 Tình huống trước mắt là lãnh đạo cấp trên đến, địa phương có tiêu chuẩn nghênh đón. Nếu là lãnh đạo chủ yếu cấp tỉnh hay cấp thành phố, toàn bộ bốn ban ủy ban địa phương sẽ có mặt đông đủ chờ ở biên giới.
399 Ngưu Đức Thành hài lòng rời đi. Tô Mộc ngồi trong góc, hai mắt khép hờ suy tư lời nói của Ngưu Đức Thành. Kỳ thật dù Ngưu Đức Thành không quy phục, Tô Mộc cũng sẽ không đối phó Ngưu Giá Cường.
400 Nữ nhân xuất hiện trước mắt Tô Mộc khoảng bốn mươi tuổi, bảo dưỡng tốt nên trông như mới ba mươi. Hiếm thấy là nữ nhân giữ vóc dáng rất tốt, chỗ nên gầy thì gầy, nên tròn thì tròn.