341 “Hắn là người một nhà. ” Hoàng Bắc Nguyệt trấn an một tiếng, ngẩng đầu đối Phong Liên Dực nói: “Ngươi đi xung quanh tuần tra, đừng cho bất cứ kẻ nào tới gần nơi này!”Phong Liên Dực gật đầu, rời đi.
342 Ấu thú vừa mới từ trong cơ thể mẹ ra, trên người mặc dù có lá chắn thần thú bảo vệ, tuy nhiên nếu là linh thú cường đại cũng có thể không cần phải để ý tới lá chắn bảo vệ, lúc này nó vừa được sinh ra sẽ không xui xẻo tới nổi vừa sinh ra đã trở thành cô nhi chứ? “Hoàng Bắc Nguyệt, ta tên là Xích Kim Thánh Hổ! Đây là hài nhi của ta, ngươi cùng hắn ký kết khế ước đi!” Kim mao hổ ngẩng đầu lên, nhìn Hoàng Bắc Nguyệt.
343 Hoàng Bắc Nguyệt ôm ấu thú Hoàng Kim Thánh Hổ vào lòng. Nó còn chưa mở mắt trên người lông tơ màu vàng kim nhạt bao bọc quanh thân thể nhỏ nhắn, nó còn chưa mở mắt nằm ngủ say sưa, bộ dạng ngủ say trông như cún con rất đáng yêu.
344 Linh thú xung quanh đều bị uy áp của Kim Mao hổ quét sạch , trên cơ bản là xung quan tương đối án toàn, Hoàng Bắc Nguyệt tìm một gốc cây đại thụ ngồi xuống, đem ấu thú Hoàng Kim Thánh Hổ đặt ở bên chân, sau đó ở chung quanh liên tục tạo ra ba mươi sáu đạo băng thuẫn, vây quanh nàng.
345 Bọn họ có mười người, hơn nữa đều là cao thủ, đối mặt một tiểu nha đầu bí ẩn nhưng lại phòng bị như vậy. Hoàng Bắc Nguyệt liếm môi một cái, những người này có lai lịch gì? Tại sao lại nhắc tới Hồng Liên? Hơn nữa nghe cơn tức này, tựa hồ đối với Hồng Liên kia còn có chút quen thuộc!Nàng không có lên tiếng, Đinh Kỳ liền đi tiến lên , Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, vừa nhìn Đinh Kỳ, hắn đã vô cùng sợ hãi, lập tức sắc mặt biến đổi, nhất thời, một luồng khí lạnh lướt qua sống lưng, hắn rùng mình một cái, cũng không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, sau đó hét một tiếng, ngã nhào trên mặt đất.
346 “Hừ, chỉ bằng các ngươi cũng dám ở sau lưng nói ta nói bậy, quả nhiên là chán sống!”Thanh âm lạnh như băng vừa dài ra, mấy người kia cả người run run.
347 Mặc kệ nói như thế nào, loại thực lực này, cũng có chút quá kinh khủng đi !Ở dưới tình huống linh thú đang chạy loạn, trong Phù Quang rừng rậm mỗi một chỗ đều tràn ngập nguy hiểm, trước mắt nàng cũng không có ý nghĩ muốn xuyên qua rừng rậm.
348 Nàng vừa định mở miệng nói hai câu nhắc nhở Phong Liên Dực, lấy sự thông minh của hắn hẳn là sẽ không nói lung tung, nhưng nàng còn chưa có mở miệng, Hoàng Thiệu đứng phía trước thấy rõ bộ dáng Phong Liên Dực, liền giật mình hô một tiếng:“Tu La thành…! Là người của Tu La thành!”“Hoàng đại ca, ngươi có ý tứ gì?” Đinh Kỳ sợ hãi hô một tiếng.
349 “Hừ, loại chuyện này còn muốn ta động thủ sao?” Hoàng Bắc Nguyệt tràn ngập tư thái của nữ vương nói. “Hiểu. ” Phong Liên Dực gật đầu, không dám tiếp tục quấy rầy nữ vương, thân hình chợt lóe, liền biến mất.
350 Đinh Kì trên mặt đất co quắp hai cái, bởi vì cổ bị Phù Quang cắn đứt nên hiện tại kêu không ra tiếng, máu chảy ra bên ngoài như nước. Hắn mở to hai mắt nhìn một đám Phù Quang , một thân bạch y chậm rãi đi tới, trong tay phải gió vô hình ngưng tụ thành một thanh kiếm.
351 Mặc Liên nghiêng đầu, khuông mặt trắng bệch, khóe miệng dần dần hiện lên một nụ cười quỷ dị tàn nhẫn: “Đau? Chết sẽ hết đau!”Nói xong, hắn nhẹ nhàng khoát tay, vô số Phù Quang đột nhiên lao xuống, nhào về phía thân thể Đinh Kì, Đinh Kì kêu thảm, trong nháy mắt ngay cả xương cũng không còn!Mặc Liên đứng lên, kéo lại áo choàng, quay đầu đi, tựa hồ nhìn thoáng qua chỗ sâu trong rừng rậm.
352 “Đúng vậy, là nhị tỷ tỷ của ta. ” Hoàng Bắc Nguyệt liếm liếm khóe miệng, ôm Hoàng Kim Thánh Hổ lui lại về phía rừng cây ngồi xuống, thuận tiện hướng Phong Liên Dực vẫy vẫy tay: “Lại đây.
353 Hoắc lão lục nghe xong, mắt phóng ra tinh quang, đối người của chính mình nói: “Thế nào? Có muốn nếm thử tư vị tôn quý của quận chúa hay không?”Những lính đánh thuê trời sinh liền đi chung quanh hoành hành, trong mắt cũng không có quy củ cùng luật pháp, vừa nghe có mặt hàng rất tốt, cũng rục rịch.
354 Hoa Ban Báo vốn đang định đánh tới, nhưng khi nó nghe thấy thanh âm này thì bất chợt ngẩn ra. Sau một thoáng thất thần, nó ba chân bốn cẳng thối lui về phía sau, cuối cùng trực tiếp lui đến bên người Hoắc lão lục, cuộn mình run lẩy bẩy, chỉ trong chốc lát đã tiến vào trong không gian Linh thú.
355 “A…” Đám người phía sau Tiêu Vận đột nhiên kêu thảm một tiếng, tay chân mềm nhũn quỳ sụp xuống đất. Đám cao thủ võ đạo thoáng sửng sốt, trong lúc bọn họ còn chưa kịp phản ứng, một tên Triệu hoán sư ở phía sau chợt hô to: “Băng Linh Huyễn Điểu! Là Băng Linh Huyễn Điểu – một trong Ngũ Linh!”“Trốn, chạy nhanh đi! Nàng ta ít nhất cũng là Cửu Tinh Triệu hoán sư đó!”Mấy tên Triệu hoán sư biến sắc bò về phía sau chạy trốn, chỉ đáng thương cho đám cao thủ võ đạo không biết sống chết kia.
356 Hoàng Bắc Nguyệt một chân đá văng nàng ra, sau đó ngồi xổm xuống, lạnh lùng nhìn nàng: “Nhị tỷ, ngươi có biết lúc ấy tại sao lúc đó ta lại cho ngươi đấu giá được Băng Vũ của Băng Linh Huyễn Điểu không? Một phần của Linh thú ở nơi nào, Triệu hoán sư cũng sẽ biết được tất cả động tĩnh nơi đó, những chuyện mà ngươi cùng Tuyết di nương làm, ngươi tưởng rằng có thể qua mặt được ta ư?”Tiêu Vận cả người lạnh như băng.
357 Tiếng nói vừa dứt, nàng lấy toàn bộ Băng nguyên khí ngưng tụ thành một đoàn bạo tuyết! Bạo tuyết thoáng cái đã xuất hiện trên lưng của Hoàng Bắc Nguyệt, động tác mau lẹ như vậy, rõ ràng nàng ta đã sớm chuẩn bị xong!Một tên Tam Tinh Triệu hoán sư sử dụng toàn bộ Băng nguyên khí muốn cùng nàng đồng quy vu tận (Dạ: đại khái là cùng chết), uy lực này tuyệt đối sẽ không nhỏ chút nào!Hoàng Bắc Nguyệt có chút nhíu mày, ả Tiêu Vận này quả nhiên giống y như Tuyết di nương, chưa tới sông Hoàng Hà tâm còn chưa chết mà (Dạ: ý bảo hai người này chưa xuống sông Hoàng Hà thì vẫn còn có ý định xấu, tương tự câu Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ấy)!Nữ nhân phiền toái!Trong mắt Tiêu Vận chớp động quang mang điên cuồng, thay vì bị Hoàng Bắc Nguyệt ném tới doanh địa Tứ Hải dong binh đoàn nhận hết khuất nhục rồi chết, chi bằng bây giờ ở chỗ này cùng nàng ta đồng quy vu tận!Bạo tuyết trong tay đã đặt lên lưng Hoàng Bắc Nguyệt, nàng khẽ quát một tiếng: “Phá!”Nàng mới hô được một nửa, người vốn đang bị nàng ôm chặt đột nhiên biến mất!Đang lúc Tiêu Vận sửng sốt, bạo tuyết đột nhiên nổ tung.
358 Tiểu Hoàng Kim Thánh Hổ nghiêng cái đầu nhỏ, suy nghĩ một chút rồi quay đầu nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, lè lưỡi liếm liếm tay nàng, sau đó ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của nàng, không náo loạn nữa.
359 Nói xong, nàng ôm Hoàng Kim Thánh Hổ sải bước đi về phía trước, trong lòng âm thầm quyết định, sau này phải cho Hoàng Kim Thánh Hổ cách xa Phong Liên Dực một chút.
360 Khổng Tước Thảo giống cái lại hoàn toàn khác hẳn. Trong thời gian Khổng Tước Thảo giống cái nở hoa, hương vị mà nó tỏa ra sẽ làm Linh thú phát điên, ùn ùn kéo tới, tác dụng này có chút tương tự với Thôi Tình Dược của Linh thú.