281 Tiêu Viễn Trình cũng biết tính toán lợi hại trong chuyện này, hắn đắn đo suy nghĩ, hiện tại Hoàng Bắc Nguyệt không còn là người như trước kia nữa, nếu chỉ là một phế vật như lúc trước, hắn có thể bắt giam nàng vào Lưu Vân các, làm cho nàng vĩnh viễn cũng đừng hòng nghĩ đến việc muốn thoát ra ngoài!Nhưng hôm nay ở Linh Ương Học Viện, chính mắt hắn nhìn thấy nàng đối phó với Lâm Uyển Nghi cùng Lâm Tử Thành, hơn nữa mới vừa rồi ở nhà còn giết một gia đinh để lập uy, còn có Tiêu Khải Nguyên cũng phải đích thân đến đây, hiện tại còn có ai dám động đến nha đầu này?Nha đầu này hiện tại ngay cả hắn cũng đắc tội không nổi, nếu hơi chút không làm đúng ý nàng ta, để nàng ta thật sự đi mời người của Đình Úy Tự đến, chuyện lớn như vậy khẳng định sẽ kinh động đến Hoàng thượng.
282 Tuyết di nương không hoảng loạn, phân phó Hạ Xuân đi lấy sổ sách, bà luôn luôn là một người tinh tế, làm việc cũng phải lưu ình một đường lui, không giống loại người ngu ngốc như Cầm di nương.
283 “Tiện tỳ! Ngươi có thái độ nói chuyện gì đây?” Tiêu Nhu vỗ cái bàn đứng lên, Bội Hương này trước kia là nha hoàn rất đắc lực bên người mẫu thân, sao hiện tại lại…“Tứ cô nương, nô tỳ không gạt người nữa, hiện tại ta là người bên cạnh Tam cô nương, có cái gọi là đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, lời nói của người cũng nên chừa chút tình cảm đi.
284 “Không động chân động tay thì nhiều năm như vậy sao chúng ta có đủ tiền để lo liệu mọi việc? Mua đan dược cho ngươi cùng Nhu nhi tu luyện?” Cầm di nương suy nghĩ, “Tra thì để cho tra đi, nhiều năm như vậy, nương cũng len lén tích góp không ít, cho dù nàng tra xét sổ sách không đúng, cũng không tra được tiền đã đi nơi nào!”Cầm di nương cũng đã tính trước, nàng vốn không phải kẻ ngu, trước len lén giấu tiền là vì không để cho Tiêu Viễn Trình phát hiện, hiện tại vừa lúc dùng để khiến Hoàng Bắc Nguyệt không làm gì được!*************** Bắc Nguyệt hoàng triều ***************Tiêu Nhu len lén đi tới bên ngoài Lưu Vân các, nhìn quanh hồi lâu cũng không dám đi vào.
285 Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên cười: “Còn có thể xử trí như thế nào? Còn không phải giống Chu quản gia sao , chỉ cần bồi thường đầy đủ số lương, tự nhiên ta sẽ không truy cứu.
286 Thân thể Hoàng Bắc Nguyệt tựa vào đệm mềm phía sau, nói: “Tứ muội muội, chuyện này khiến ngươi chịu uất ức rồi. ”“Vì phủ chúng ta chút uất ức đấy tính là gì?” Tiêu Nhu quỳ gối, nói: “Tam tỷ tỷ nghỉ ngơi đi, muội muội đi trước.
287 “Oa!” Lạc Lạc hét to một tiếng, vội vàng giơ kiếm của mình lên để ngăn cản, bị đánh lui mấy bước một cách chật vật. Huấn luyện viên bị bóng đen đột nhiên xuất hiện làm sợ ngây người.
288 Tôn trọng kiếm trong tay… Lạc Lạc nghe được có chút si mê, đối vị cao thủ thần bí này lại càng bội phục sát đất. “Hí Thiên đại nhân, ngươi…” Lạc Lạc do dự mà mở miệng, trên mặt chậm rãi hiện lên một chút đỏ ửng lại không nói tiếp.
289 Trong lòng của Lạc Lạc cũng không có khái niệm việc cơ mật trong buôn bán. Hắn tâm tư đơn thuần, chỉ có tình nghĩa giữa bằng hữu với bằng hữu không có ích lợi.
290 Tái Tư tộc trưởng cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi: ” Hí Thiên các hạ cũng đã tiếp xúc với Lạc Lạc mấy lần, cảm thấy thiên phú của hắn như thế nào ?”Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, ý tứ của Tái Tư là gì đây ? Lạc Lạc là con của hắn, chính hắn phải là người rõ ràng nhất mới đúng ? Hỏi nàng làm cái gì a ?” Lạc Lạc thiếu gia thông minh bẩm sinh, chăm chỉ hiếu học.
291 Đấu bồng màu đen lướt qua, hàn quang của bảo kiếm theo đó mà lay động, khắp nơi đều là sát chiêu !Lạc Lạc nhìn trân trân, mắt cũng không dám nháy một cái, sợ không cẩn thận lại bỏ lỡ mất cái gì.
292 “Tiện nhân, người nói cái gì? !”Phương di nương ôm lấy bả vai, đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, thấp giọng nói: “Lão gia, ta…”Lời còn chưa nói hết, chung quanh tiếng cãi nhau đột nhiên biến thành kinh hô.
293 Một cước đem đống tro tàn cháy vụn đá văng, Hoàng Bắc Nguyệt vọt vào, lập tức nghe thấy trong phòng tiếng khóc cùng tiếng ho khan. “Bội Ngọc, cha ngươi vì cứu ngươi đã không còn sống, còn không mau đi nhanh đi! Khụ khụ…” Đông Lăng lo lắng khuyên bảo.
294 Những người này tuy rằng chưa hề nói, nhưng trong lòng đều hiểu được, Bắc Nguyệt quận chúa này thật sự là nhân vật không thể trêu vào!!Hoàng Bắc Nguyệt sắc mặt âm trầm, đưa tay lên, nha hoàn cùng gia đinh lập tức không dám nói nhiều lời, lui qua một bên.
295 Sắc mặt Tiêu Viễn Trình giãn ra một chút, Cầm di nương cũng như thế. Chu quản gia nói, nói thì thế nào? Người cũng đã chết, làm sao còn có chứng cứ? kết quả thẩm vẫn cũng chỉ có Hoàng Bắc Nguyệt biết, nàng nói ra được, ai biết có phải chính nàng tùy tiện bịa ra hay không? “Được rồi, được rồi, sự tình hôm nay trước cứ vậy đi, Lưu Vân các cũng bị cháy rồi , Bắc Nguyệt, ngươi dời đến Dung Nguyệt hiên đi, nơi đó hết thảy đều là mới, so với Lưu Vân các tốt hơn không ít!” Tiêu Viễn Trình thoải mái nói, cái gai lớn đã bị diệt trừ nên nhanh chóng rời đi.
296 Trúng độc của Thôn Thiên Hồng Mãng không dễ chịu gì, lúc ấy nàng trúng độc, cái cảm giác đó hôm nay nhớ tới cũng cảm thấy khó chịu. Mặc dù Chiến Dã trúng độc không nhiều lắm, nhưng cũng không dễ chịu hơn là mấy, hắn như vậy mà vẫn chạy tới tìm nàng, trong lòng nàng thật là cảm thấy không yên tâm, muốn mở miệng nói mấy câu quan tâm, nhưng mà nhiều người như vậy, một tiểu thư khuê các như nàng nói nhiều cũng không tốt.
297 “Ngày gần đây, phủ Trưởng công chúa cùng An Quốc công phủ có mâu thuẫn, vì vậy An Quốc công phái người đem phủ Trưởng công chúa bao vây lại, lúc trong phủ đi ra ngoài, cũng bị bọn họ gây khó khăn.
298 Đến lúc đó, không chỉ riêng là phóng hỏa giết người đơn giản như vậy, mà còn tham ô tư tàng, những chuyện này một cái cũng chạy không thoát, nói không chừng, ngay cả chuyện nhiều năm nay Hoàng Bắc Nguyệt chịu khổ trong phủ cũng có thể để lộ ra ngoài.
299 Đông Lăng nhìn nàng, trong lòng vô cùng đau xót. Tại sao lão gia không thương yêu tiểu thư như Nhị tiểu thư và Tứ tiểu thư, như vậy thì tốt biết bao?Tại sao tiểu thư tốt như vậy lão gia lại không yêu thương nàng, không thích nàng thậm chí còn muốn…Kiểm tra một lần Dung Nguyệt Hiên xong cũng không cảm thấy có chỗ nào khả nghi, Hoàng Bắc Nguyệt mới trở về phòng thì Đông Lăng đã đem dồ thu xếp xong.
300 Sắc mặt Tuyết di nương đột nhiên nghiêm lại, thản nhiên cười cười, xoay người vỗ vỗ tay Tiêu Vận: “Vận nhi, việc này không nên hỏi nhiều, mau đi ngủ đi.