41 Ngày đã huynh hôn, hai người mới chạy đến chân núi Bát Đạt, Bích Dao lấy ra một trái kỳ châu màu lục cười nói:- Sĩ ca! Hãy dừng lại một lúc để tiểu muội điều tra coi.
42 Thiết Kỳ Sĩ cười hỏi:- Mấy khi được cơ hội tốt và ở địa phương tuyệt hảo thế này mà Bích muội không bồi tiếp ta thêm một ngày được ư?Bích Dao công chúa cười khúc khích chỉ vào mặt chàng nói:- Thế mà không biết trơ.
43 Thiết Kỳ Sĩ thở dài hỏi:-Cuồng Phong thần nữ khinh mạn y lắm hay sao?Bạch y thiếu nữ đáp:-Một bên ngang ngạnh không chịu phục thiện, một người chỉ biết tuân theo mệnh lệnh thì không biến thành nô bộc sao được?Trời tối rồi mà hai người đang đi vào giữa vùng núi non.
44 Người mới vào chính là Phụng Hoàng thần. Lão cười ha hả nói:-Tiểu tử! Sao ngươi không mau mau làm lễ bái kiến nhạc phụ và nhạc mẫu đi. Thiết Kỳ Sĩ hiểu ý vội nhẩy xổ lại lạy phục xuống trước vợ chồng Hải thần nói:-Vãn bối ngu muội, mạo phạm hai vị đại nhân, cam bề chịu tội.
45 Văn Đế Đế đứng ở đằng sau cũng lên tiếng:-Các vị mau rửa mặt chải đầu đi! Cơm canh dọn lên bàn rồi. Thiết Kỳ Sĩ nhìn Kỳ Dao cười mát nói:-Bà này ghê gớm thật! Tân nương tử ba ngày mới phải xuống bếp.
46 Kỳ Dao kinh hãi đáp: - Mễ Mỗ Mỗ là người nổi tiếng từ thiện trên chốn giang hồ. Thiết Kỳ Sĩ hỏi: - Mụ là nhân vật thế nào? Món bạc này từ Bắc Kinh vận tải đi Đồng Quan làm gì? Kỳ Dao đáp: - Mễ Mỗ Mỗ là một đại phú bà.
47 Thanh niên nghe nói kinh dị hỏi: - Giúp chúng ta ư? Bọn chúng có ba tên mà lại giúp bốn phái lớn của chúng ta được chăng? Lão hán thở dài đáp: - Những Kỳ Sĩ võ lâm như rừng cây lúc ban đêm, nhất là hiện nay cao nhân không biết bao nhiêu mà kể.
48 Kỳ Dao vội cản lại nói: - Hãy khoan! Bốn đại hán đeo bạc phái Hoa Sơn đã có hai lão tăng và ba lão đạo cùng hai ông già nữa hộ vệ đã xông lên chạy về phía trước.
49 Hải Thần nhìn con gái bảo:- Kỳ nhi! Ngươi và Văn nhi cũng giúp vào việc điều tra đi!Kỳ Dao hỏi:- Vụ này là thế nào đây?Mễ Mỗ Mỗ đáp:- Hài nhi! Cứ tra xong rồi ta sẽ cho ngươi hay.
50 Văn Đế Đế hỏi:- Sĩ ca! Bả tổng là cái gì?Thiết Kỳ Sĩ đáp:- Quan chế nhà Mãn Thanh rất phức tạp, ta cũng không hiểu. Đại khái người coi không đủ một trăm quân là bả tổng, trên một trăm quân là Bách tổng, có ngàn quân là Thiên tổng.
51 Kỳ Dao lại nhìn thanh niên lý la lý lố rồi quay lại bảo Thiết Kỳ Sĩ:- Hôm qua có nhiều người đến rừng Tê Ngưu và đều là nhân vật giang hồ đeo đao đeo kiếm.
52 Thiết kỳ Sĩ cười ha hả nói:- Lúc này lão nói tàn ráo máng, chỉ sợ kết quả không còn đất để dung thân. Tại hạ họ Thiết đã có duyên gặp lệnh đồ Nam Cung Siêu một lần.
53 Nam Cung Siêu cười hỏi:- Tại hạ cũng muốn thỉnh cầu Thiết đại hiệp một chuyện được chăng?Thiết Kỳ Sĩ cười, hỏi lại:- Bắt Thổ Hành Kiếm và Thổ Hành Yêu cơ chứ gì?Nam Cung Siêu đáp:- Đúng thế.
54 Sau ba ngày hành trình, đoàn người đã tiến vào dãy Côn Luân. Lúc này mặt trời mới mọc, Cao Dương quay lại hỏi:- Vừng thái dương lên rồi. Chúng ta hãy dừng lại nướng chút gì ăn đã.
55 BôÌ’ng cha̬ng la lên:- BôÌn người na̬y la̬ ai ma̬ taÌ£i haÌ£ chăÌ0ng quen môÌ£t người na̬o?Ky̬ Dao chaÌ£y tơÌi "ô̬" môÌ£t tiêÌng rô̬i noÌi:- HoÌ£ đê̬u la̬ haÌ£ng chăÌ0ng ra gi̬.
56 Cao Dương nhìn về phía phát ra thanh âm tự hỏi:- Phải chăng đây là Thiết đại hiệp hô hoán ta?Hắn liền vỗ cánh bay về phía tây. Khi tới một ngọn núi bỗng nghe phía dưới có tiếng cười vang lên nói:- Y đã quay về kìa!Đúng là thanh âm Kỳ Dao và Văn Đế Đế.
57 Hắn liền trẩy mấy trái lớn nhét vào bọc cười nói:- Đem về để y nếm mùi cho biết trái lê ở đây ngon ngọt hơn ở miền Bắc nhiều. Giữa lúc ấy Văn Đế Đế đột nhiên ngẩng đầu lên la hoảng:- Lão Cao hãy ngó lên trời mà coi con chim gì lớn thế?Cao Dương giật mình kinh hãi ngửng đầu nhìn, quả nhiên thấy một vật đang bay trong đám mây lúc ẩn lúc hiện nhìn không rõ lắm.
58 Thiết Kỳ Sĩ hỏi Ngũ vương tử:- Tại sao hai vị lại bị mười mấy tên Cổ Mộ môn vây hãm? Công lực hai vị đã cao thâm hơn trước nhiều thì mười mấy tên này không làm khốn đốn hai vị được mới phải.
59 Thiết Kỳ Sĩ dứt lời đứng dậy nhìn Cao Dương nói:- Lão Cao dẫn đường, khi nào không cần cấp bách bất tất bay ở trên không. Ra khỏi thị trấn, Cao Dương dẫn mọi người đi về phía nam.
60 Va̬o khoaÌ0ng canh môÌ£t, Cao Dương, nhi̬n ThiêÌt Ky̬ SiÌ’ hoÌ0i:- Chúng ta đêm nay đi do thaÌm ThaÌ£ch Cương sơn môÌ£t phen chăng?ThiêÌt Ky̬ SiÌ’ đáp:- Không nên.