Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phụng Hoàng Thần Cao Dương Lâìy Đươì£c Bưìc Vương Đôì¬

Chương trước: Tội Ác Chưa Thành Bị Chặt Tay



BôÌ’ng cha̬ng la lên:

- Bốn người na̬y la̬ ai ma̬ taÌ£i haÌ£ chăÌ0ng quen môÌ£t người na̬o?Ky̬ Dao chaÌ£y tới "ô̬" môÌ£t tiếng rô̬i nói:

- HoÌ£ đê̬u la̬ haÌ£ng chăÌ0ng ra gi̬.Thiết Ky̬ SiÌ’ hoÌ0i:

- HoÌ£ người ơÌ0 đâu?Ky̬ Dao đáp:

- Bên Hán trang la̬ ĐaÌ£i đaÌ0o chúa va̬ NhiÌ£ đaÌ0o chúa ơÌ0 ĐaÌ0o Hoa ĐiêÌ0u, nôÌ0i tiếng đaÌ£i đaÌ£o, nhưng những năm gâ̬n đây boÌ£n hoÌ£ chiÌ0 ngô̬i môÌ£t chôÌ’ đêÌ0 chia cuÌ0a, không chiÌ£u xuất đôÌ£ng môÌ£t cách khinh suất. Co̬n bên Hô̬i trang la̬ Xích Ha̬ Song Xa̬ ơÌ0 diÌ£ vưÌ£c nhưng chúng tưÌ£ xưng la̬ người ơÌ0 Cao Nguyên.Thiết Ky̬ SiÌ’ nghe nói hai bên đê̬u la̬ người phe Hắc đaÌ£o, cha̬ng không hoÌ0i nưÌ’a, chiÌ0 đứng trong bóng tối do̬m ngó.

Hai căÌ£p đứng tuôÌ0i na̬y không hiêÌ0u vi̬ lý do gi̬ ma̬ đánh nhau liê̬u maÌ£ng. Chúng không nói câu na̬o, chiÌ0 quát mắng om xo̬m. Lúc na̬y, caÌ0 hai bên ra chiêu có chôÌ’ sơ hơÌ0 va̬ đê̬u biÌ£ thương nheÌ£ ơÌ0 trước ngưÌ£c, sau lưng, trên cánh tay, máu chaÌ0y đâ̬m đi̬a. Quâ̬n áo cuÌ’ng biÌ£ thuÌ0ng nhiê̬u chôÌ’.Thiết Ky̬ SiÌ’ đôÌ£t nhiên nhi̬n Cao Dương nói:

- Hai bên cứ đánh nhau kiêÌ0u na̬y tất đi đến chôÌ’ lươÌ’ng baÌ£i câu thương. Du̬ môÌ£t bên chiếm thươÌ£ng phong cuÌ’ng biÌ£ tôÌ0n thương nguyên khí. LaÌ’o Cao xuống caÌ0n trơÌ0 hoÌ£ đư̬ng đêÌ0 đánh nhau nưÌ’a.Cao Dương lắc đâ̬u nói:

- DaÌ’ câÌ0u cuÌ’ng như hô̬ ly, can thiêÌ£p va̬o sưÌ£ sống chết cuÌ0a chúng la̬m chi.Thiết Ky̬ SiÌ’ đáp:

- Ngăn caÌ0n chúng đêÌ0 hoÌ0i cho biết nguyên nhân cuÌ’ng hay.Cao Dương hoÌ0i:

- ĐaÌ’ chắc gi̬ boÌ£n na̬y chiÌ£u hơÌ0 ra va̬i câu bí mâÌ£t? Thôi đi la̬ hơn.Ky̬ Dao cuÌ’ng nói:

- Ta không câ̬n phaÌ0i caÌ0n trơÌ0. Có người tới rô̬i. BoÌ£n mi̬nh chiÌ0 viêÌ£c ngô̬i coi kết quaÌ0.BôÌ’ng môÌ£t bên xuất hiêÌ£n sáu, baÌ0y hán tưÌ0 voÌ’ phuÌ£c. MôÌ£t laÌ’o gia̬ đaÌ’ ngoa̬i sáu baÌ0y mươi tuôÌ0i, bốn người trung niên, hai đaÌ£i hán.

Thiết Ky̬ SiÌ’ vư̬a ngó thấy liê̬n hoÌ0i:

- BoÌ£n na̬y la̬ những nhân vâÌ£t na̬o?Ky̬ Dao đáp:

- Có leÌ’ la̬ những cao thuÌ0 cuÌ0a môÌ£t nước bên Tây vưÌ£c.Cao Dương nói:

- LaÌ’o gia̬ la̬ Vương thúc nước Ho̬a Điê̬n. Co̬n ngoa̬i ra không hiêÌ0u. DiÌ’ nhiên hoÌ£ đê̬u la̬ người Ho̬a Điê̬n.BôÌ’ng nghe laÌ’o gia̬ trâ̬m gioÌ£ng nói:

- Xích Ha̬ bă̬ng hưÌ’u! TaÌ£i sao laÌ£i đôÌ£ng thuÌ0 với hai tên Man tưÌ0 na̬y?Xích Ha̬ Song Xa̬ đôÌ£t nhiên lu̬i khoÌ0i đấu trươ̬ng nhưng không đáp laÌ£i. Chúng nhi̬n Hoa ĐiêÌ0u đaÌ0o chúa nói:

- Nơi đây không phaÌ0i chôÌ’ chúng ta quyết thắng phuÌ£, ti̬m chôÌ’ khác hay hơn.MôÌ£t trong hai người Hán hoÌ0i:

- BoÌ£n hoÌ£ la̬ người ơÌ0 đâu?Xích Ha̬ Song Xa̬ cươ̬i laÌ£t đáp:

- Người ơÌ0 Hoa ĐiêÌ0u.Hai người Hán liê̬n nói:

- UÌ0a, vâÌ£y thi̬ đi.Không hiêÌ0u vi̬ nguyên nhân gi̬, hai người Hán lâÌ£p tức đi theo Xích Ha̬ Song Xa̬. CưÌ0 đôÌ£ng cuÌ0a boÌ£n hoÌ£ thâÌ£t quái diÌ£.

Cao Dương ngâ̬m ra hiêÌ£u tay, kheÌ’ baÌ0o Thiết Ky̬ SiÌ’:

- Ti̬nh hi̬nh rất khaÌ0 nghi. Chúng ta đươ̬ng quanh rươÌ£t theo hoÌ£.Thiết Ky̬ SiÌ’ cươ̬i đáp:

- Có khi boÌ£n chúng đaÌ’ lấy được cái gi̬ ơÌ0 chôÌ’ na̬y nên hai bên xaÌ0y chuyêÌ£n tranh chấp.BoÌ£n kia đi rô̬i, boÌ£n người Ho̬a Điê̬n ngấm ngâ̬m theo doÌ’i ha̬nh tung, dươ̬ng như cuÌ’ng nhâÌ£n thấy có điê̬u bí mâÌ£t.

Xích Ha̬ Song Xa̬ va̬ anh em Hoa ĐiêÌ0u đaÌ0o chúa tưÌ£a hô̬ đaÌ’ phát giác boÌ£n người Ho̬a Điê̬n ngấm ngâ̬m theo, nên chaÌ£y đi hoa̬i không dư̬ng laÌ£i.

BoÌ£n chúng dươ̬ng như tyÌ0 thí khinh công. Sau chư̬ng môÌ£t giơ̬, người Ho̬a Điê̬n không ngớt có keÌ0 biÌ£ laÌ£c hâÌ£u. Cuối cu̬ng chiÌ0 co̬n Ho̬a Điê̬n vương thúc cu̬ng hai hán tưÌ0 trung niên la̬ vâÌ’n theo sát không chiÌ£u boÌ0 cuôÌ£c.

BoÌ£n Thiết Ky̬ SiÌ’ chaÌ£y theo môÌ£t cách nheÌ£ nha̬ng vi̬ cha̬ng quyết tâm điê̬u tra cho ra gốc ngoÌ£n.

Lúc trơ̬i tối, bôÌ’ng nghe thanh âm môÌ£t laÌ’o gia̬ tư̬ trên sươ̬n núi mé taÌ0 vang lên, nhưng Thiết Ky̬ SiÌ’ không hiêÌ0u laÌ’o nói gi̬, vi̬ đó không phaÌ0i la̬ Hán ngưÌ’.Ky̬ Dao bôÌ’ng la:

- BoÌ£n hoÌ£ theo đuôi nhưng mất hút rô̬i.Cao Dương gâÌ£t đâ̬u cươ̬i nói:

- Đó la̬ thanh âm cuÌ0a Ho̬a Điê̬n vương thúc. LaÌ’o baÌ0o Xích Ha̬ Song Xa̬ va̬ hai man tưÌ0 âÌ0n thân rô̬i.Thiết Ky̬ SiÌ’ đáp:

- Không nói chuyêÌ£n đó nưÌ’a, chúng ta đi đươ̬ng quanh tiến laÌ£i coi.Cao Dương hỏi:

- Bốn người kia đâu rô̬i?Thiết Ky̬ SiÌ’ đáp:

- Nghe tiếng bước chân boÌ£n chúng rất kheÌ’. Có leÌ’ boÌ£n chúng đaÌ’ vươÌ£t qua môÌ£t khe suối trong hang núi rô̬i. Chúng ta mau mau lên cao đêÌ0 nhi̬n xem.Cha̬ng liê̬n voÌ£t mi̬nh rươÌ£t theo, nhưng chưa đâ̬y mươ̬i dăÌ£m bôÌ’ng la lên:

- Ô hay! BoÌ£n bốn người đó dươ̬ng như biÌ£ nhân vâÌ£t na̬o caÌ0n laÌ£i.Ky̬ Dao nói:

- Khu vưÌ£c núi non na̬y sao laÌ£i có nhiê̬u haÌ£ng người thế?Cao Dương đáp:

- Chúng ta đi kiếm vâÌ£t gi̬, diÌ’ nhiên người ta cuÌ’ng được tin tức như vâÌ£y. RươÌ£t theo cho mau đêÌ0 coi boÌ£n kia biÌ£ ai caÌ0n trơÌ0?Thiết Ky̬ SiÌ’ nói:

- XaÌ0y cuôÌ£c đôÌ£ng thuÌ0 rô̬i. Bên kia chiÌ0 có môÌ£t người ma̬ dám choÌ£i với bốn.Mấy người chaÌ£y môÌ£t maÌ£ch đến môÌ£t khu rư̬ng thi̬ thấy Xích Ha̬ Song Xa̬ va̬ anh em Hoa ĐiêÌ0u đaÌ0o chúa đang du̬ng Tứ TươÌ£ng trâÌ£n đêÌ0 vây haÌ’m laÌ’o gia̬. Cao Dương kinh haÌ’i kêu lên:

- Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân!Thiết Ky̬ SiÌ’ "uÌ0a" môÌ£t tiếng nói:

- LaÌ’o la̬ Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân, thaÌ0o na̬o dám lấy môÌ£t choÌ£i bốn.Cao Dương nói:

- Coi ti̬nh thế thi̬ bốn người không điÌ£ch nôÌ0i. LaÌ£ ơÌ0 chôÌ’ Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân không mấy khi đôÌ£ng thuÌ0 môÌ£t cách khinh xuất. VuÌ£ na̬y không hiêÌ0u vi̬ nguyên nhân gi̬!Thiết Ky̬ SiÌ’ cuÌ’ng nói:

- Vấn đê̬ thâÌ£t không phaÌ0i giaÌ0n diÌ£.ĐôÌ£t nhiên nghe tiếng Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân trâ̬m gioÌ£ng hoÌ0i:

- Các ngươi không phaÌ0i đối thuÌ0 cuÌ0a laÌ’o sư đâu. Đưa cái đó ra đi! Nếu không thi̬ đư̬ng trách laÌ’o phu haÌ£ thuÌ0 trâ̬m troÌ£ng!Cao Dương nhi̬n Thiết Ky̬ SiÌ’ hoÌ0i:

- Có vâÌ£t gi̬ thâÌ£t ư?Thiết Ky̬ SiÌ’ gâÌ£t đâ̬u đáp:

- LaÌ’o Cao haÌ’y coi đi! Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân cuÌ’ng không yên la̬nh đâu. Chúng ta chăÌ0ng câ̬n ra tay, phía sau co̬n có người do̬m ngó.Cao Dương "uÌ0a" môÌ£t tiếng hoÌ0i:

- ƠÌ0 chôÌ’ na̬o?Ky̬ Dao đáp:

- ƠÌ0 phía đối diêÌ£n với chúng ta.Văn Đế Đế hoÌ0i:

- TiêÌ0u muôÌ£i không ngó thấy. Ai vâÌ£y?Ky̬ Dao đáp:

- Lôi HoÌ0a thâ̬n.Văn Đế Đế kinh haÌ’i hoÌ0i:

- Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân có điÌ£ch nôÌ0i Lôi HoÌ0a thâ̬n không?Ky̬ Dao đáp:

- Ky̬ phu̬ng điÌ£ch thuÌ0. MôÌ£t bên yÌ0 va̬o CưÌ0u thiên hoÌ0a dươÌ£c, môÌ£t bên trông câÌ£y Thiên Ha̬ thâ̬n thuÌ0y. Công lưÌ£c hai nhân vâÌ£t na̬y không hơn kém nhau mấy.Cao Dương lấy la̬m ky̬ nói:

- HaÌ0i cô nương biết roÌ’ mấy laÌ’o gia̬ na̬y như ba̬n tay đêÌ0 trước mắt.Thiết Ky̬ SiÌ’ miÌ0m cươ̬i. Cha̬ng chưa nói roÌ’ lai liÌ£ch Ky̬ Dao, bôÌ’ng xen va̬o:

- Dươ̬ng như Xích Ha̬ Song Xa̬ hoaÌ0ng sơÌ£ rô̬i!BôÌ’ng nghe Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£i gâ̬m lên:

- Thiên Ha̬ tiê̬n bối! Cái na̬y không phaÌ0i cuÌ0a tiê̬n bối. Trước nay tiê̬n bối không lấy đô̬ vâÌ£t cuÌ0a keÌ0 khác, cuÌ’ng không dính va̬o chuyêÌ£n thiÌ£ phi cuÌ0a người ta. Sao bưÌ’a nay laÌ£i đôÌ£ng thuÌ0 với boÌ£n taÌ£i haÌ£? Cái đó không phaÌ0i cuÌ0a môÌ£t mi̬nh vaÌ’n bối, ma̬ caÌ0 boÌ£n bốn người đô̬ng mưu lấy được. Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân trâ̬m gioÌ£ng nói:

- Sơ LăÌ£c công chúa la̬ con gái sư đêÌ£ laÌ’o phu. Y lấy được cái đó dấu caÌ0 phuÌ£ thân, sao các ngươi dám leÌ0n va̬o cung lấy cắp? May ma̬ thiÌ£ cho laÌ’o phu hay. Nếu thiÌ£ báo cho phuÌ£ thân rươÌ£t theo thi̬ các ngươi đaÌ’ chết không co̬n đất chôn rô̬i.Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£o gâ̬m lên:

- BoÌ£n taÌ£i haÌ£ không chiÌ£u thi̬ sao?Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân cươ̬i laÌ£t đáp:

- VâÌ£y các ngươi haÌ’y coi chươÌ0ng cuÌ0a laÌ’o phu.GiưÌ’a lúc hoa̬ng hôn tối tăm, đôÌ£t nhiên nôÌ0i lên môÌ£t trâÌ£n cuô̬ng phong, tiếp theo la̬ tiếng nôÌ0 vang rê̬n. Đâ̬u tiên anh em Hoa ĐiêÌ0u đaÌ0o chúa biÌ£ đánh trúng. Tiếp theo Xích Ha̬ Song Xa̬ cuÌ’ng biÌ£ hất ra xa năm sáu trươÌ£ng.

Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân thu tay vê̬. LaÌ’o tiến đến chôÌ’ Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£i té xuống...BôÌ’ng sau lưng Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân có tiếng quát:

- HaÌ’y khoan!

Rô̬i tiếng người cươ̬i khă̬ng khăÌ£c.Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân nghe thanh âm, dư̬ng bước. Dươ̬ng như laÌ’o đaÌ’ biết la̬ ai rô̬i, chiÌ0 cươ̬i laÌ£t đáp:

- Té ra laÌ’o bă̬ng hưÌ’u đaÌ’ tới. Lôi huynh! Lâu nay chúng ta chưa găÌ£p nhau.LaÌ’o gia̬ râu đoÌ0 cươ̬i rôÌ£ đáp:

- KêÌ0 tư̬ khi chia tay ơÌ0 Cương ĐêÌ0 sơn tới nay đaÌ’ ngoa̬i hai chuÌ£c năm. Thiên Ha̬ huynh! Đối với chúng ta quaÌ’ng thơ̬i gian đó không lấy gi̬ la̬m lâu lắm.Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân laÌ£nh lu̬ng nói:

- Vư̬a rô̬i Lôi huynh kêu ta dư̬ng laÌ£i la̬ có ý gi̬?Lôi HoÌ0a Thâ̬n cươ̬i hô hố nói laÌ£i:

- Bức vương đô̬ muôn năm mới xuất hiêÌ£n. Thiên Ha̬ huynh đaÌ’ biết sao co̬n giaÌ0 vơ̬?Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân lớn tiếng quát:

- VâÌ£t đó đaÌ’ có chuÌ0. Lôi huynh đến châÌ£m mất rô̬i.Lôi HoÌ0a Thâ̬n cươ̬i rôÌ£ đáp:

- Thiên Ha̬ huynh sao laÌ£i nói chuyêÌ£n ky̬ cuÌ£c như vâÌ£y. Cái gi̬ la̬ vâÌ£t có chuÌ0 ơÌ0 trong voÌ’ lâm?Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân cươ̬i laÌ£t đáp:

- Như vâÌ£y chúng ta chiÌ0 co̬n cách du̬ng công phu đêÌ0 phân cao thấp!Lôi HoÌ0a Thâ̬n cươ̬i ha haÌ0 đáp:

- SưÌ£ thâÌ£t khó lo̬ng tránh khoÌ0i cuôÌ£c đôÌ£ng thuÌ0.Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân raÌ0o bước tiến vê̬ phía Lôi HoÌ0a Thâ̬n, đô̬ng thơ̬i cươ̬i laÌ£t nói:

- Sau cuôÌ£c chia tay lâ̬n thứ nhất ơÌ0 Cương ĐêÌ0 sơn, chắc la̬ công phu CưÌ0u thiên hoÌ0a diêÌ£m cuÌ0a Lôi huynh tiến bôÌ£ nhiê̬u rô̬i!Lôi HoÌ0a Thâ̬n cươ̬i ha haÌ0 đáp:

- Thiên Ha̬ thâ̬n thuÌ0y cuÌ0a các haÌ£ chắc cuÌ’ng không đến nôÌ’i kém nga̬y trước.Hai bên đô̬ng thơ̬i lớn tiếng quát:

- Coi chiêu đây!Hai người cu̬ng ra tay đánh liê̬u maÌ£ng. Chiêu thức cưÌ£c ky̬ mau leÌ£, không nhi̬n roÌ’ người ma̬ chiÌ0 thấy hai vu̬ng bóng đen xoay chuyêÌ0n lăn lôÌ£n.Thiết Ky̬ SiÌ’ vôÌ£i nhi̬n Cao Dương nói:

- BiêÌ0n Bức nhân! LaÌ’o dâÌ’n Ky̬ Dao va̬ Đế Đế chaÌ£y trước đi. TaÌ£i haÌ£ nhân cơ hôÌ£i na̬y xuống suÌ£c ti̬m trong mi̬nh Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£i.Cao Dương vôÌ£i quay laÌ£i nói:

- ĐaÌ£i hiêÌ£p không nên ra măÌ£t. BoÌ£n laÌ’o ma̬ ngó thấy la̬ có đích đêÌ0 rươÌ£t theo. ĐêÌ0 Cao môÌ’ bay lên không rô̬i haÌ£ xuống. Lúc na̬y trơ̬i tối mo̬ chắc boÌ£n hoÌ£ không nhi̬n thấy.Thiết Ky̬ SiÌ’ dăÌ£n:

- LaÌ’o Cao phaÌ0i câÌ0n thâÌ£n. HoÌ£ ma̬ ngó thấy nhất điÌ£nh đô̬ng thơ̬i haÌ£ thuÌ0.Cao Dương gâÌ£t đâ̬u đáp:

- Các viÌ£ hết sức chaÌ£y thâÌ£t leÌ£. Chúng ta seÌ’ hôÌ£i diêÌ£n ơÌ0 thiÌ£ trấn A LaÌ£p ThâÌ£p.Thiết Ky̬ SiÌ’ hoÌ0i:

- Co̬n xa không?Cao Dương đáp:

- Co̬n xa lắm. Đó la̬ môÌ£t sơn trấn duy nhất ơÌ0 giưÌ’a vu̬ng núi non la liêÌ£t. ThiÌ£ trấn na̬y do tha̬nh Ho̬a Điê̬n quaÌ0n haÌ£t.Thiết Ky̬ SiÌ’ lâÌ£p tức dâÌ’n hai cô gái đi đươ̬ng vo̬ng chaÌ£y thâÌ£t nhanh.

Cha̬ng đi chư̬ng môÌ£t giơ̬, Cao Dương mới bắt đâ̬u ha̬nh đôÌ£ng. Hắn rung hai cánh tay, nôÌ£i công tư̬ trong người phát ra. Chớp mắt, caÌ0 hai chân, mi̬nh mâÌ0y liê̬n phu̬ng lên hai cánh lớn. Đúng hi̬nh môÌ£t con dơi khôÌ0ng lô̬. Trư̬ ba̬n tay, ba̬n chân va̬ cái đâ̬u la̬ hi̬nh người, co̬n những bôÌ£ phâÌ£n khác giống hêÌ£t con dơi.ĐôÌ£t nhiên hắn rung đôÌ£ng hai tay, co hai chân laÌ£i. CaÌ0 người voÌ£t ra khoÌ0i rư̬ng cây. Tiếp theo hai tay giương lên bay lươÌ£n trên không.

Hai laÌ’o gia̬ đang đánh nhau đến lúc kiÌ£ch liêÌ£t co̬n lo̬ng daÌ£ na̬o ma̬ chú ý đến vâÌ£t gi̬ bay trên trơ̬i. Cao Dương mư̬ng thâ̬m trong daÌ£, vôÌ£i sa̬ xuống.MôÌ£t đám đen si̬ tư̬ trên không haÌ£ xuống nhưng chăÌ0ng phát ra tiếng gió na̬o, khác hăÌ0n giống phi câ̬m. Lúc na̬y hai laÌ’o chơÌ£t nhi̬n thấy, trong lo̬ng đê̬u sưÌ0ng sốt nhưng vâÌ’n chưa đi̬nh thuÌ0.

Cao Dương haÌ£ xuống bên thi thêÌ0 Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£i rô̬i lâÌ£p tức suÌ£c ti̬m. Hắn vư̬a sơÌ0 va̬o cái túi đưÌ£ng tiêu, bôÌ’ng nghe Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân lớn tiếng quát:

- Lôi huynh haÌ’y dư̬ng tay! Cái gi̬ ơÌ0 chôÌ’ kia?Lôi HoÌ0a Thâ̬n vư̬a lu̬i laÌ£i thấy Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân troÌ0 va̬o thi thêÌ0 Xích Ha̬ laÌ’o đaÌ£i, laÌ’o không khoÌ0i ngaÌ£c nhiên.Thiên Ha̬ laÌ’o nhân laÌ£i gâ̬m lên:

- Coi chư̬ng tấm bức vương đô̬.Hai laÌ’o gia̬ chăÌ0ng ai baÌ0o ai, cu̬ng phóng chươÌ0ng ra. CaÌ0 người theo chươÌ0ng xô vê̬ phía Cao Dương.

Cao Dương ngó thấy caÌ0 kinh, nắm lấy tiêu nang vôÌ’ cánh bay lên. ThâÌ£t la̬ môÌ£t phen hú vía! Hắn vư̬a tránh khoÌ0i luô̬ng ki̬nh lưÌ£c tuyêÌ£t luân cuÌ0a bốn ba̬n tay đánh tới.Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân lấy môÌ£t vâÌ£t côÌ0 quái bay lên, bất giác quát hoÌ0i:

- Cái đó la̬ cái gi̬?Câu nói vư̬a ra khoÌ0i miêÌ£ng, người laÌ’o đê̬ khí voÌ£t lên như tên bắn, toan bắt Cao Dương.

Lôi HoÌ0a Thâ̬n cuÌ’ng không châÌ£m trêÌ’, tung mi̬nh voÌ£t lên lớn tiếng quát:

- Đó la̬ QuyÌ0 Thíu!LaÌ’o tươÌ0ng la̬ QuyÌ0 Thiu laÌ’o tôÌ0. Cao Dương nghe tiếng chiÌ0 cươ̬i thâ̬m. Lúc na̬y hắn bay cao lắm vâÌ’n co̬n lươÌ£n đi lươÌ£n laÌ£i không ngớt, khiến cho hai laÌ’o kia nín thơÌ0 tung mi̬nh đi rươÌ£t theo.

Lôi HoÌ0a Thâ̬n va̬ Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân không thêÌ0 quay lươÌ£n, cứ đê̬ khí voÌ£t thăÌ0ng tới. Hai laÌ’o kiêÌ£t lưÌ£c rô̬i, rất lấy la̬m thất voÌ£ng, đô̬ng thơ̬i haÌ£ xuống điÌ0nh môÌ£t trái núi.Cao Dương vâÌ’n bay lươÌ£n trên không, thấy hai laÌ’o haÌ£ xuống, hắn laÌ£i bay thấp, thâÌ£m chí co̬n đứng laÌ£i đêÌ0n ngó xuống điÌ0nh núi.BôÌ’ng nghe Lôi HoÌ0a Thâ̬n gâ̬m lên:

- Thiên Ha̬ huynh! Chúng ta phaÌ0i kiếm QuyÌ0 Thíu laÌ’o quái đêÌ0 thanh toán món nơÌ£ na̬y!Trên trơ̬i không có trăng sao laÌ£i biÌ£ la̬n mu̬ che lấp, Cao Dương lúc âÌ0n lúc hiêÌ£n.

Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân nghe Lôi HoÌ0a Thâ̬n nói, trâ̬m ngâm môÌ£t chút rô̬i hoÌ0i:

- Không hiêÌ0u con vâÌ£t vư̬a rô̬i la̬ chim Thíu hay chim Ưng?Lôi HoÌ0a Thâ̬n nhaÌ0y bôÌ0 lên hoÌ0i:

- Thế thi̬ con thâ̬n ưng cuÌ0a Thâ̬n Ưng chân nhân hay sao?Thiên Ha̬ thươÌ£ng nhân đáp:

- Cái đó khó ma̬ đoán được. Có khi la̬ tiên haÌ£c cuÌ0a Tiên HaÌ£c môÌ’ môÌ’ cuÌ’ng chưa biết chư̬ng. Ba con súc sinh na̬y lớn nhoÌ0 không hơn kém nhau mấy, ma̬ đê̬u la̬ những vâÌ£t hiêÌ0u tiếng người.Lôi HoÌ0a Thâ̬n nói:

- Bất luâÌ£n ai, trong ba người đó phaÌ0i có môÌ£t. Hắn đaÌ’ không lôÌ£ diêÌ£n thi̬ cứ găÌ£p những súc sinh na̬y la̬ haÌ£ thuÌ0.Cao Dương ơÌ0 trên đám mây mu̬ nghe tiếng, suýt nưÌ’a bâÌ£t cươ̬i. Hắn không dư̬ng laÌ£i nưÌ’a, giương cánh bay vê̬ phia trước.

DoÌ£c đươ̬ng hắn vư̬a bay vư̬a ngó xuống vâÌ’n chưa thấy bóng boÌ£n Thiết Ky̬ SiÌ’ ba người đâu.Sau chư̬ng nưÌ0a giơ̬ hắn ngó thấy thiÌ£ trấn A LaÌ£p ThâÌ£p, liê̬n ti̬m chôÌ’ không có bóng người đêÌ0 haÌ£ xuống. Tay trái hắn câ̬m tấm áo choa̬ng, tay măÌ£t sơ̬ túi đưÌ£ng tiêu. LaÌ’o khoác áo choa̬ng, mơÌ0 túi tiêu coi thi̬ thấy hoÌ0a luyêÌ£n, ám khí, baÌ£c vuÌ£n lâÌ’n lôÌ£n. Nhưng hắn co̬n thấy môÌ£t cuôÌ£n da liê̬n mơÌ0 ra coi. Hắn không khoÌ0i ngaÌ£c nhiên. Nguyên đó la̬ môÌ£t tấm da ma̬ không biết da gi̬ ma̬ moÌ0ng, dáng giống như cánh dơi. Hắn bâÌ£t cươ̬i, miêÌ£ng lâÌ0m bâÌ0m:

- ChăÌ0ng leÌ’ la̬ cái tro̬ chơi na̬y.BôÌ’ng hắn nhâÌ£n ra không đúng, tưÌ£ nhuÌ0:

- Lôi HoÌ0a Thâ̬n chăÌ0ng đaÌ’ nói la̬ Bức vương đô̬ đấy ư? Khi ấy ta cứ tươÌ0ng bức vương đô̬ la̬ tấm điÌ£a đô̬ cuÌ0a Quốc vương nước na̬o đó.HiêÌ£n giơ̬ hắn biết rô̬i, liê̬n boÌ0 va̬o trong tiêu nang, thu áo choa̬ng laÌ£i, chaÌ£y vê̬ phía cưÌ0a thiÌ£ trấn.

Trơ̬i sắp sáng, nhưng trong thiÌ£ trấn co̬n tiÌ£ch miÌ£ch chưa thấy bóng người na̬o.Lúc Cao Dương đi tới cưÌ0a thiÌ£ trấn, bôÌ’ng nghe tiếng môÌ£t laÌ’o gia̬ phía sau lưng cất lên hoÌ0i:

- TiêÌ0u tưÌ0! Ngươi la̬ ai?Cao Dương quay đâ̬u nhi̬n laÌ£i vư̬a ngó thấy đaÌ’ tức mi̬nh cươ̬i laÌ£t nói:

- Té ra la̬ QuyÌ0 Thíu laÌ’o tăÌ£c.Nguyên laÌ’o quái đứng ơÌ0 phía sau hắn chính la̬ QuyÌ0 Thiu laÌ’o tôÌ0. LaÌ’o tức giâÌ£n lớn tiếng hoÌ0i:

- TiêÌ0u tưÌ0! Ngươi nhâÌ£n được laÌ’o phu ư?Cao Dương lấy tấm áo choa̬ng cuôÌ£n laÌ£i nhét va̬o túi tiêu rô̬i thóa maÌ£:

- LaÌ’o tăÌ£c! LaÌ’o không nhâÌ£n ra được Cao đaÌ£i gia ư? Con QuyÌ0 thíu cuÌ0a laÌ’o đâu? Sao không goÌ£i nó đến bắt ta?LaÌ’o gia̬ nghe nói "uÌ0a" môÌ£t tiếng hoÌ0i laÌ£i:

- Ngươi la̬ sư đêÌ£ cuÌ0a Tinh tú tên goÌ£i Cao Dương ư? Sao laÌ£i biến tha̬nh môÌ£t đứa treÌ0 nít?Cao Dương cươ̬i khâÌ0y nói:

- Đư̬ng rươ̬m lơ̬i nưÌ’a! Mau đem con ác điêÌ0u đến cho ta.QuyÌ0 Thiu laÌ’o tôÌ0 cươ̬i rôÌ£ đáp:

- HaÌ0o tiêÌ0u tưÌ0! Ngươi laÌ£i muốn xuống hô̬ tắm rưÌ0a chăng.ĐôÌ£t nhiên laÌ’o hú môÌ£t tiếng quái diÌ£ rô̬i cươ̬i ha haÌ0 nói:

- TiêÌ0u tưÌ0! Ra ngoa̬i thiÌ£ trấn kia. Lâ̬n na̬y laÌ’o Thâu nhi laÌ£i được môÌ£t bưÌ’a no.Cao Dương voÌ£t mi̬nh nhaÌ0y lên nóc nhaÌ0 ngaÌ0nh đâ̬u laÌ£i nhi̬n thấy môÌ£t con chim lớn tưÌ0 trên không tư̬ đă̬ng xa bay tới. Hắn cươ̬i khâÌ0y môÌ£t tiếng, rung đôÌ£ng hai tay voÌ£t lên không.QuyÌ0 Thiu laÌ’o tôÌ0 không rươÌ£t theo, vi̬ laÌ’o coi thươ̬ng câu chuyêÌ£n, laÌ£i thấy Cao Dương chăÌ0ng có gi̬ đáng kêÌ0, ngoa̬i tấm áo khoác la̬ laÌ£ môÌ£t chút.Cao Dương bay voÌ£t lên đúng chôÌ’ trên điÌ0nh môÌ£t trái núi.

Con chim khôÌ0ng lô̬ thấy đối thuÌ0 đến liê̬n nôÌ0i tính hung dưÌ’, xo̬e cánh ra nhaÌ0y xôÌ0 laÌ£i.

Cao Dương chưa tư̬ng đánh nhau ơÌ0 trên không trung. Hắn chiÌ0 xoay xơÌ0 né tránh chứ không thăÌ0ng thắn đối điÌ£ch. Khi hắn bay nhaÌ0y quen rô̬i mới phóng chươÌ0ng phaÌ0n kích maÌ’nh liêÌ£t. ChươÌ0ng ki̬nh a̬o aÌ£t như mưa ra̬o.Con quái điêÌ0u giương hai cánh lớn lên chém xuống. Đô̬ng thơ̬i hai móng chân đưa ra đón đơÌ’. Nó thấy môÌ£t luô̬ng ki̬nh lưÌ£c đánh tới, biết ngay găÌ£p phaÌ0i điÌ£ch thuÌ0 lơÌ£i haÌ£i phi thươ̬ng. Nó chống cưÌ£ mấy đo̬n rô̬i réo lên quang quác.

ChăÌ0ng bao lâu, Cao Dương môÌ’i lúc môÌ£t sấn laÌ£i gâ̬n, đánh con cưÌ£ thiu lông ruÌ£ng tới tấp khác na̬o bông liêÌ’u tung bay, nhưng nó không biÌ£ thương chi hết. Ki̬nh lưÌ£c cuÌ0a Cao Dương không thêÌ0 đánh va̬o da thiÌ£t con chim, nhưng la̬m cho nó phaÌ0i đaÌ0o điên rô̬i sau không điÌ£ch nôÌ0i.Lúc na̬y trơ̬i đaÌ’ sáng roÌ’, con cưÌ£ thiu bay vê̬ phương nam chaÌ£y trốn.

Cao Dương tiếp tuÌ£c đuôÌ0i theo. BôÌ’ng nghe tiếng hú cao vo̬i voÌ£i đến tâÌ£n tư̬ng mây vâÌ’n chưa tan đi.

Loading...

Xem tiếp: Thiết Kỳ Sĩ Đả Bại Quỷ Thíu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Mãn Hán Toàn Ngư

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3



Hỏa Nguyệt

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 17


Vọng Môn Nhàn Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 53