421 Hắn có cách khiến Đế Tuấn cạo hết tóc làm hòa thượng, tự nhiên cũng có biện pháp thắng lần nữa, để cho hài tử trong bụng Cửu tẩu thành truyền nhân của hắn.
422 Phía sau, người Long Đằng đoàn đã đi theo tới, bên trong thân núi, đập vào mắt có thể thấy được, tất cả đều là khuôn mặt quen thuộc. Thái Nhất cười lắc đầu, "Cửu ca, ngươi vốn là muốn đánh úp đi?""Ừ, hiện tại biến thành vây đánh.
423 Đứa bé này chưa ra đời, nhưng là truyền nhân mà hắn nhìn trúng, làm gì có chuyện người ta mới nói vài ba lời liền dễ dàng buông tha. "Lão đại, ta. . .
424 Ở trong sơn động tối tăm lâu rồi, một lần nữa trở lại mặt đất thì trong lòng cảm thấy thoải mái. Ngước mắt nhìn lại, một mảnh bông tuyết trắng xóa, tràn đầy trời đất, cũng không có màu sắc khác, không có người ở, tìm không được dấu vết đồng loại.
425 "Đã từng thấy qua người giàu khoe khoang của cải, nhưng so với Đại Tuyết Sơn, lại không thể nào bằng. " Nhìn thế này, tựa như chỉ sợ người khác không biết bọn họ có nhiều thực lực, bày ra tất cả, để người ta xem.
426 "Ừ. . . Không sai. " Mỗi lần gặp mặt, cũng có thể nghe hắn lặp lại mấy lần, muốn quên cũng khó. "Nam Cung Liên Nhi cũng là Thần vương? ?" Đế Tuấn loáng thoáng còn nhớ rõ, nghe nàng cũng tự xưng qua như thế.
427 Đường phố rộng rãi, vậy sao không đi đến chỗ kia, muốn đến gần Chủ Điện ngoài trăm trượng, thật sự là rất dễ dàng. Không tới nơi này thì ai cũng không ngờ sẽ gặp loại tình huống này.
428 Rất nhiều năm không gặp, Mộ Lăng Không vẫn còn có thể rõ ràng nhớ rõ ánh mắt của nàng. Lạnh lẽo, sáng ngời, giống như hàn băng vạn năm không tan trong Đại Tuyết Sơn.
429 Mỗi người, giống như đều mang lý do chính đáng trong người. Bỏ lại ai, hình như cũng không ổn lắm. Bàn bạc đến cuối cùng, vẫn không có kết quả. Đế Tuấn không có khả năng để Mộ Lăng Không đi một mình, Thái Nhất lại kiên quyết không chịu ở nguyên tại chỗ đợi mệnh, Chu Tước nhận lệnh chiếu cố xung quanh phu nhân không rời, Tiêu Duy Bạch vì báo thù cho sáu vị huynh đệ đã mất mạng của Hoàng Đường sơn.
430 Nếu như nàng không đáp ứng, cảm giác thật giống như là đang thiếu nợ người nào đó. "Phu quân? ? ? Ngươi xem, Chuyện này nên làm sao đây? ?" Chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể đi tìm Đế Tuấn tới giải vây.
431 Về chuyện cạo đầu đi tu của Thái Nhất, trong đó còn rất nhiều khó khăn, hắn tận lực che giấu cái gì đó, nhưng vẫn bị Đế Tuấn nhìn ra được manh mối. Bình thường không để ý hắn, bởi vì nhân phẩm tốt.
432 Mấy người bước chân lên địa bàn Đại Tuyết Sơn, chung quanh tuy rằng vắng vẻ không người, nhưng không dám đảm bảo đến lúc nào đó từ nơi bí mật bỗng xuất hiện mấy tên cao thủ chạy ra, vẫn là sớm lên kế hoạch, mới là thượng sách.
433 Không? ?Không sai!Giống như thành trấn phía dưới, một bóng người cũng không có, trong trong ngoài ngoài, trừ bỏ xanh vàng rực rỡ, bài trí vô giá ở ngoài, có vật sống gì thở ngược lại trở thành việc lạ.
434 Tĩnh Tư thất, cõ lẽ là nơi trang nhã nhất trong tòa cung điện, không có bất kỳ bài trí nào, bốn vách tường trống không, lộ ra luồng khí lạnh. Mộ Lăng Không đến gần đó một chút, chỉ nghe thấy từ bên trong truyền ra trận trận tiếng động kỳ quái, ngưng thần lắng nghe, lập tức mặt đỏ tai hồng dừng bước.
435 "Phu quân, có lẽ chúng ta ra bên ngoài chờ một lát đi! Hiện tại có chút bất tiện, vạn nhất bị phát hiện, sẽ càng không được tốt. " Người bình thường bị đụng phá chuyện ' Tốt ' cũng đều vô cùng xấu hổ, chứ đừng nói người bên trong có thể là Hậu Thổ Thánh Mẫu, nếu như nàng ngượng ngùng, đây chính là phải giết người thấy máu mới có thể thở bình thường.
436 Nói trong lòng không có tò mó, đó là nói dối. Huống chi, giọng nữ vui sướng kia tương đối quen thuộc, trực giác mách bảo nàng đó là người mình quen biết.
437 "Ah? Thủy Đinh Đông? ?" Nàng đã cảm thấy quen thuộc sao? Nhìn kỹ, đúng là có biết, không phải là tiểu nha đầu muốn đánh lén nàng ngược lại bị Đế Tuấn chém đứt một cánh tay sau lại liền hôn mê bất tỉnh sao.
438 "Bị người hạ độc còn có thế trấn định như thường, phụ hoàng, võ công của người khi nào thì tinh tiến đến có thể ức chế huyết mạch lưu thông để chống lại dược tính?" Nửa ngồi xổm xuống, Đế Tuấn đem hai ngón tay đặt trên cổ tay nóng bỏng của Linh Đế, quả nhiên nhận thấy được từng cỗ một hơi thở khác thường đang đấu đá lung tung trong cơ thể hắn.
439 "Tiểu tử thúi, ngươi dám! !" Tâm thần tính loạn, trên mặt Linh Đế hơi hồng nháy mắt phủ thành màu đỏ thẩm, từng cỗ nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn trần hướng lên trên, cánh tay, chỗ cổ gân xanh nổi lên kéo căng, đã đến giới hạn cuối cùng chuẩn bị sụp đổ.
440 Hắn không nghe nhầm chứ, phụ hoàng lại còn nói, mẫu thân mềm mại dịu dàng của hắn lại có năng lực cùng người đứng đầu Đại Tuyết Sơn đánh một trận. Hắn có dám hay không, thử một chút sẽ biết.