381 Vô số hình thái khuôn mặt khác nhau của họ vẫn còn lưu lại cảm xúc cuối cùng trước khi chết, hoặc hoảng sợ, hoặc phẫn hận, hoặc bất bình, hoặc tuyệt vọng.
382 "Thật không rõ bọn Tuyết Nữ này, đem nam nhân đóng băng ở đây muốn làm gì, hay là sống ở nơi lạnh như băng thời gian quá dài, thậm chí đã quên các nàng cũng là người, thật đem mình trở thành chúa tể sinh tử của rừng rậm sao?" Tiêu Duy Bạch tức giận đánh tới khối băng trước mặt, một trận tuyết bể bắn tung tóe, nắm đấm của hắn rơi vào sâu, đem dấu vết lưu lại vĩnh viễn bên trong băng giản (khe suối băng).
383 Mới bắt đầu, Đế Tuấn vốn không muốn đuổi tận giết tuyệt. Tiêu Duy Bạch rời đi, tiếng bước chân nặng nề giẫm trên đất, vọng lại không dứt. Trong lòng Mộ Lăng Không ứ đọng, nắm tay Đế Tuấn đi trở về.
384 "Không sao, dù sao thiếp cũng nhìn không thấy. " Nhún nhún vai không sao cả, chỉ là nhìn vẻ mặt Đế Tuấn đáng giá rồi. "Nhưng vi phu thấy đươc. " Hắn vốn định như trước hướng trong lòng Mộ Lăng Không chui vào, nhưng đang là ban ngày , thật sự không có cách nào ép buộc bản thân quay về phía nam nhân nhìn ghê tởm, nữ nhân nhìn chán ốm, nhìn gương mặt nam bất nam bất nữ buồn phiền sinh ra cợt nhả, "Ai, lần này thật là thua thiệt lớn, bất quá, chỉ cần có thể bảo vệ nương tử an toàn tuyệt đối, ta nhịn.
385 Tiêu Duy Bạch cùng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ âm thầm đi theo, ngoại trừ Long Đằng đoàn ba đội ở lại bên trong băng giản tùy cơ ứng biến ở ngoài, mấy tổ nhân mã khác từng nhóm lần mò tiến bước về phía trước, hơn nữa tận lực ẩn nấp tung tích.
386 "Có thể hay không chọn điều thứ ba? ?" Đế Tuấn buồn bực xoa xoa mặt, "Không phải núi đao chính là biển lửa, chọn đường nào cũng không có quả ngon để ăn nha.
387 "Thật ra thì, những thứ này đều có chỗ trọng dụng, vi phu đã đơn giản bớt đi nhiều, không nghĩ tới vẫn là nhiều như vậy. " Trong đôi mắt nồng đậm nụ cười, Đế Tuấn quay cái miệng nhỏ nhắn uất uất ức ức, "Nếu không nương tử giúp mang một chút? Hắc hắc, vi phu cũng không nhớ đến ‘ con lừa đen’ không vào được Đại Tuyết Sơn.
388 "Không, nương tử xử oan ta rồi, vi phu vẫn cho là, một đám người tụ tập trên Đại Tuyết Sơn đều là những người cự kỳ thông minh, nhưng chỉ là bởi vì như thế, mới chịu cùng bọn họ vui đùa một chút trò chơi của kẻ ngu.
389 Hắn đã nói như thế, nàng cũng chỉ có thể nghe theo. Hai người đi bộ leo lên dọc theo dãy núi, hai canh giờ sau, rốt cuộc tìm được sơn động. Đế Tuấn đến gần, cũng không vội tiến vào, hắn vuốt chóp mũi, nhìn xung quanh thật lâu, sau đó chỉ vào cửa động đen nhánh ra lộ ra bên ngoài hỏi Mộ Lăng Không, "Nương tử, nàng xem một chút, nhìn quen mắt không? ?"Sơn động vẫn là sơn động, tầng ngoài bị tuyết trắng bao trùm, nguyên bản vốn là dữ tợn cũng không hiển hiện ra.
390 Rút dao găm ra, hắn khắc một ký hiệu kì quái lên một thân cây trước cửa động. Một mũi tên, chỉ hướng đỉnh núi, lấy ám hiệu nhắn lại. "Thần bí như vậy.
391 "Nhìn thấy không, khắp nơi đều là người. " Mộ Lăng Không lấy hình không tiếng động truyền lại. "Không sao, võ công mèo ba chân, thêm một trăm người ta cũng không để ở trong lòng.
392 "Phía trước có một con sông ngầm, rất hẹp, cũng rất sâu, đợi lát nữa đi theo chân của ta, ngàn vạn cẩn thận. " Nhỏ giọng dặn dò, thần kinh Mộ Lăng Không căng thẳng, lúc ở trong suối băng, nàng đã đại khái nắm qua tình huống bên trong động, để Đế Tuấn chuẩn bị một chút.
393 "Đồ ngốc, ta vẫn luôn luôn nhớ, chàng là cha của đứa nhỏ. " Mộ Lăng Không bỗng nhiên sinh ra một chút thương cảm. "Cái gì? ? Nàng nói lại lần nữa xem? ? ?" Tinh thần của Đế Tuấn bỗng tỉnh táo lại, trong mắt hiện lên hai đốm lửa nhỏ, cho dù là bóng tối cũng không ngăn được.
394 Đương nhiên, nếu như Đế Tuấn cơ trí, không cẩn thận đoán được là ai, chuyện này cũng không liên quan đến nàng. "Thái Nhất. " Cắn răng phun ra đáp án duy nhất, không làm người ta phải suy nghĩ.
395 Chẳng biết trong đầu thủ vệ kia đang suy nghĩ cái gì chờ lúc phát hiện có người tới gần thì một cánh tay từ thông đạo chật hẹp nhanh chóng thò ra, hắn không có thời gian để hô, dĩ nhiên bị đâm xuyên tim lạnh buốt.
396 Đế Tuấn rốt cục quay người trở về, nắm lấy tay Mộ Lăng Không, thật cẩn thận đi lên phía trước "Nương tử, đợi lát nữa nhắm mắt lại không nên nhìn, ngàn vạn lần đừng dọa đến cục cưng của chúng ta, tiểu hài tử không chịu được hù dọa, ban đêm sẽ gặp ác mộng.
397 Sự sống và cái chết, thực ra chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt. Cho dù có người sinh ra lòng nghi ngờ đi kiểm tra cẩn thận, cũng không cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn tìm được được xác chết không biết bị cuốn đến nơi nào trong dòng nước xiết.
398 "Phu. . . " Nàng vừa định hỏi, đã thấy tay hắn làm động tác chớ có lên tiếng"Hư, có người tới. "Biết rõ như thế, vì sao Đế Tuấn không chạu, ít nhất tìm nơi ẩn núp thân mình rồi nói sau.
399 Tay nhỏ dời đến eo, đổi vị trí tiếp tục tứ ngược, đau cũ chưa dứt, đau mới đã đánh tới. Đế Tuấn cũng không nhúc nhích, mồm nói toàn lời dả dối bậy bạ.
400 Sóng mắt lấp lánh chuyển trở lại trên người Đế Tuấn, Nam Cung Liên Nhi yếu ớt hỏi. . . . , "Ngày đó không phải nói tốt lắm để ta tiến cử ngươi, dẫn ngươi tới Đại Tuyết Sơn bái sư sao? Vì sao ngươi chỉ một câu liền cự tuyệt ta, sau lại ra đi không từ mà biệt, Liên nhi ở A Đô thành tim rất lâu, cũng không thấy Tiêu công tử.