521 Trên người chợt cảm thấy ấm áp, ngẩng đầu liền thấy ánh mặt trời rực rỡ. Thậm chí nàng cũng không có cảm giác được đã ra ngoài lúc nào, không trách được tiếng la kia càng ngày càng nhỏ?Là hắn mang mình ra ngoài sao?Ngước mắt nhìn về phía Hướng Quân, chỉ thấy mặt hắn đầy thâm ý nhìn mình.
522 Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chóp mũi truyền đến mùi hoa quế nhàn nhạt, giống như ở Hiên Vương phủ. “Nàng ta chính là nữ nhân làm hại Lộ Châu rời đi.
523 “Đúng, ta có thể chứng minh!”“Tốt! Nàng nói xem. . . . . . ”Hàn quang càng mãnh liệt, trong thanh âm, Lộ Nhi nghe được một chút đùa cợt. Giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, nàng nên từ bỏ, nhưng nàng lại rất muốn đánh cuộc một phen, không muốn vô duyên vô cớ trở thành thế thân của người khác như vậy.
524 “Ngài căn bản chưa từng nghĩ thả ta đi?”Đôi mắt đẹp nén giận, Lộ Nhi lớn tiếng hỏi. “Không sai!”“Vậy vì sao muốn ta giải thích?”Không hiểu, Hướng Quân rốt cuộc tính toán cái gì, tại sao muốn trêu đùa nàng như vậy ?“Ta muốn hiểu rõ nàng, hiểu rõ nàng hiện tại!”Hướng Quân chợt cười to, gương mặt tuấn tú của hắn để sát vào Lộ Nhi, ánh mắt đầy ý trêu đùa nhìn nàng:“Nàng nên cảm thấy may mắn, Hướng Quân ta cho tới bây giờ chưa từng nghe người khác nói nhảm.
525 Bởi vì nàng biết, Hướng Quân hẳn cần là hài tử, một hài tử mà thôi!Về phần nàng, là bởi vì hài tử mà tồn tại!Nàng nhìn trong mắt hắn, không có cảm giác được một chút tình ý.
526 Tiểu Mê gấp gáp lại gần, khẩn trương hỏi:“Nương nương đau chỗ nào? Không có a, cái gì cũng không có. . . . . . ”Đúng rồi, cái gì cũng không có!Cái bớt đáng chết đó, thì ra đều là giả!Hiên Vương không biết, nàng cũng không biết!Nhưng Hướng Quân biết! Người nào làm trò quỷ ? Không cần đoán cũng hiểu!Nhưng tại sao hắn muốn làm như vậy? Lúc nào thì hắn tạo cái bớt ình?Lộ Nhi nhăn mày trầm tư, bên tai lại truyền tới thanh âm củaTiểu Mê:“Nương nương rất đau sao? Nếu không tìm thái y tới xem một chút?”Mồ hôi, tìm thái y xem thử?Chỗ này có thể cho thái y nhìn sao?Đoán chừng ở cổ đại, mặc dù thái y tới cũng không dám nhìn!Lộ Nhi trợn mắt, hạ cánh tay phải đã có chút đau nhức:“Không cần, chốc lát nữa là khỏi.
527 Tâm bỗng nhiên rất đau! Người bên cạnh, thật sự một người cũng không thể tin đuợc sao?Một là Đan nhi, vốn là người tốt như vậy, nhưng em ấy lại phản bội mình!Hôm nay, thậm chí có thêm một người nữa, Tiểu Tuệ!Sẽ là như vậy phải không? Tiểu Tuệ, đừng phản bội ta, đừng làm như vậy, có được hay không?Lộ Nhi mong mỏi như vậy, nhưng trong lòng.
528 “Không phải, nương nương, Hoàng hậu có thể rất nhanh sẽ tới đây. . . . . . ”Ha ha, Lộ Nhi khổ sở cười, hoàng hậu tự mình tới đây nhìn nàng ư, xem ra mặt của nàng, thật không nhỏ nha.
529 Trong lòng Lộ Nhi không vui, trên mặt cũng mang theo chút đỏ tức giận, mím chặt môi, không trả lời vấn đề của Hoàng hậu. “Chẳng lẽ bổn cung nói đúng? Nó thật sự không phải là của Hướng Quân ?”Lộ Nhi trợn mắt, nó vốn không phải là con của Hướng Quân, có được hay không?Nàng đã nói, nhưng Hướng Quân không tin, nàng một cô gái yếu đuối thì có cách nào khác chứ?Mà hôm nay, càng thêm buồn cười, mẹ Hướng Quân tới đây hỏi nàng đứa nhỏ là của ai?Hỏi nàng, nàng trả lời thế nào? Người trước mặt nàng chính là Hoàng hậu đó!Nhìn Lộ Nhi không trả lời, Hoàng hậu lại càng tin chắc vào phỏng đoán của mình, nụ cười trên mặt đã sớm không còn nữa, nàng lạnh lùng nói:“Nếu không phải là của Quân nhi, cô dám kiên quyết đổ thừa nói là của hắn.
530 Hỉ nộ vô thường!Nhìn gương mặt đột nhiên thay đổi, Lộ Nhi nghĩ thầm người của hoàng gia quả nhiên không tầm thường, kỹ thuật biến sắc mặt của mỗi người đều là hạng nhất!Mỗi lần cùng bọn họ lui tới, đều phải cẩn thận phí tâm phí sức cực kỳ.
531 “Hôm nay biểu hiện không tệ!”Thanh âm trong trẻo lạnh lùng, phá vỡ tĩnh lặng bên trong phòng, không cần quay đầu lại, Lộ Nhi cũng biết chủ nhân của thanh âm này là ai.
532 Giống như nàng, có khả năng, bởi vì nàng là mẹ nó!Nhưng giống như hắn ——Vậy đừng nói nữa, ngay cả chính hắn cũng biết nàng không phải là Lộ Châu, giữa hai người hoàn toàn trong sạch, làm sao hắn có thể cưỡng cầu đứa nhỏ giống như hắn chứ?“Thái tử, ngài cũng biết rõ ta là ai, ngài không cảm thấy, điều kiện này thật quá mức sao?”Đôi mi thanh tú nhăn lại, Lộ Nhi không hiểu nhìn hắn, tay cũng không tự nhiên che trên bụng, hơi run rẩy.
533 Nhưng càng muốn, đứa nhỏ cũng giống như cha nó!Mặc dù, Hiên Vương đi, đã không muốn nàng, nhưng. . . . . . Chợt, Lộ Nhi có chút do dự, có muốn sinh đứa bé này hay không?Đứa nhỏ là vô tội, nhưng sau khi sinh, cũng chỉ là công cụ để Hướng Quân lên ngôi, một công cụ mà thôi!Không phải Hướng Quân cũng hiểu đó không phải là con của hắn ư?Vậy sau khi hắn lên ngôi, có thể liền trừ bỏ nó hay không?Nghĩ đến điểm này, trong lòng Lộ Nhi thật lạnh thật lạnh.
534 “Điện hạ, công chúa đã quyết, nàng chuẩn bị đến biên quan đi tìm Hiên Vương. . . . . . ”Thanh âm Tứ công công rất thấp, hắn cũng không nghĩ đến công chúa sẽ nghiêm túc như vậy.
535 Bây giờ đối với nàng mà nói bất lợi nhất chính là hắn, trừ Hướng Quân ra, ai dám muốn mạng của nàng?Nhưng những lời này Lộ Nhi sẽ không nói, mà Tiểu Mê mấy ngày gần đây cũng ít nói chuyện với Lộ Nhi, cũng không biết lúc nào thì nàng đắc tội với nha đầu này.
536 “Nương nương, điện hạ cũng là lo lắng cho người nên mới. . . . . . ”Đi tới bên người Lộ Nhi, Tiểu Mê nhẹ nhàng xoa chân Lộ Nhi, gần đây đi bộ càng nhiều thì chân có chút sưng tấy, Lộ Nhi biết điều này cũng rất bình thường, không có gì đáng ngại.
537 Nhưng nhiều người như vậy, lại có mấy người sẽ thật sự quan tâm đến mình, toàn tâm toàn ý vì mình chứ?Lộ Nhi thở dài, giống như cũng chỉ có mẹ thôi. Bất kể mình làm cái gì, là đúng hay sai, ở trong mắt của bà, mình đều là đứa con bé bỏng của bà!Mẹ toàn tâm toàn ý vì mình, vô luận ở dưới tình huống nào, người đầu tiên suy nghĩ đến, luôn là mình!Mẹ, mẹ có khỏe không?Lộ Nhi lại cứ ra đi như vậy, chỉ còn lại mẹ, một người cô đơn!Than một tiếng, chợt thấy ngoài cửa sổ có bóng người, Lộ Nhi giật mình, bọn họ vẫn chưa ngủ sao?Cũng thật là làm khó Hướng Quân rồi, vì một nữ nhân mang thai như nàng, vậy mà phiền toái nhiều người coi chừng như vậy, làm sao hắn lại không suy nghĩ một chút, thân thể của nàng vụng về kém cỏi như vậy, có thể chạy đi chỗ nào chứ ?Thôi, nàng đi về nghỉ trước, cũng để cho bọn họ sớm nghỉ ngơi một chút !Chẳng qua là, Hướng Quân sẽ là người nhàm chán như vậy sao?Hắn biết nàng không có võ công, ở chỗ này cũng không có mấy người quen biết, nhưng tại sao hắn phải phí nhiều tâm sức đề phòng nàng như vậy chứ?Chẳng lẽ, hắn cũng biết quan hệ giữa nàng và Cô Ưng ?Nhưng không thể nào, giữa nàng cùng Cô Ưng, cũng chỉ gặp mặt vài lần, Hướng Quân luôn ở chỗ này, sẽ không biết mới đúng nha!Mà Hiên Vương xuất chinh, Khánh Vương nằm ở trên giường còn chưa thể đứng lên, hai người bọn họ không thể đến tìm nàng!Chuyện này, nàng biết Hướng Quân cũng biết, hắn sẽ không đề phòng hai người bọn họ!Không nghĩ ra, nàng vốn không phải là một người thích suy nghĩ lung tung, đối với Hướng Quân lại càng không hiểu rõ, cũng càng không hiểu ý tứ của hắn.
538 “Ai. . . . . . ”Trong lòng Lộ Nhi cả kinh, nàng vừa mới đứng ở cửa sổ, căn bản không thấy có ai đi vào, nhưng bên trong nhà, lúc nào thì có thêm người?“Ô ô.
539 “Lộ Nhi, thật xin lỗi!”Vùi đầu chôn trong mái tóc dài của nàng, Hiên Vương cực kỳ hối hận. “Hiên, chàng tin tưởng ta?”Trong lòng rất khẩn trương, thì ra nàng luôn chờ hắn, chờ cùng hắn làm bạn, điên cuồng chờ hắn!“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng.
540 Bách độc bất xâm?Là bách độc bất xâm trên ti vi chiếu sao? Nàng hiện tại cũng rất vinh quang thành bách độc bất xâm sao?Trời ạ, không thể nào, nàng có may mắn như vậy sao?Bách độc bất xâm, nàng vẫn cho rằng đó chỉ là hư cấu thôi!“Cái đó, Hiên, ý của chàng là.