41
Hoàng đế hỏi Khánh Tường: "Ban nãy người ăn cái gì?"
Khánh Tường vội trả lời: "Ban nãy nô tài ăn vài miếng trái cây, Hoàng hậu nương nương lại ban thưởng cho nô tài một chén rượu, sau đó mới bắt đầu đau bụng.
42 Sáng sớm mới về đến nhà, Thập Tam chỉ ngủ một lát rồi thức dậy, thay y phục nghênh đón Diệp Bùi Thanh hồi phủ. Quan quân thắng trận, Hoàng đế vì biểu dương công tích lớn lao của hắn, lệnh tất cả cư dân trong kinh thành ngừng làm việc một ngày, đến cửa thành nghênh đón quân tây chinh trở về.
43
Diệp Bùi Thanh nghỉ ngơi hai ngày ở nhà, rốt cuộc khôi phục nguyên khí. Chiều nay, lão thái thái phân phó Thanh Phương gọi hắn đến nói chuyện.
Lão thái thái bảo hắn ngồi bên cạnh, chậm rãi mở lời: "Con cũng đã nghỉ ngơi, giờ ta phải nói với con một việc, con bình tĩnh nghe, ngàn vạn lần đừng nóng giận.
44 Thời cổ có một vị Hoàng đế, già đầu rồi nhưng vẫn chấm con dâu của chính mình, vì thế cưỡng bức con dâu vào cung làm nữ đạo sĩ, cuối cùng phong nàng làm Quý phi.
45 Một cỗ oán khí tích ở ngực, Uông Chí rời khỏi kỹ viện về nhà, càng nghĩ càng tức. Hôm sau chuyện hắn mất mặt ở kỹ viện truyền khắp kinh thành, Uông đại nhân tức giận đến mức mặt mũi trắng bệch, dùng cây mây hung hăng đánh hắn, để hắn quỳ ở từ đường ăn năn.
46
Diệp Bùi Thanh thoạt nhìn có hơi kỳ lạ.
Cước bộ không ổn định, thân hình loạng choạng, cực kỳ bất thường.
Thập Tam đưa hắn tới bên ngoài hoàng cung, quan sát hắn từ xa.
47 Bàn tay vuốt ve dọc theo bả vai trơn nhẵn, cảm giác da thịt tiếp xúc khiến sự khô nóng trong cơ thể giảm đi phần nào, rồi lại như muối bỏ biển, càng thổi bùng lên ngọn lửa lớn đang cháy hừng hực.
48
Thập Tam im lặng nhìn Diệp Bùi Thanh thay đổi sắc mặt.
Sự tình bại lộ quá bất ngờ, Thập Tam còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, hoàn toàn không đoán trước được phản ứng của Diệp Bùi Thanh.
49 Uông Chí sau hai lần được Hoàng đế chiêu tẩm, cùng chúng đạo sĩ trông giữ lò luyện đan, từ nay về sau khó có thể gặp mặt Hoàng đế. Luyện đan là đại sự, không chấp nhận việc dơ bẩn, Hoàng đế không tiện chiêu tẩm Uông Chí nữa, sau một lúc ảo não cũng từ từ buông tha hắn.
50
Diệp Bùi Thanh vội vàng trấn an nói: "Một đại nam nhân như ngươi sao có thể sinh con được? Lão thái thái hồ đồ rồi. "
Thập Tam như cũ túm áo hắn, tức giận khó nén: "Rốt cuộc ngươi đã nói gì với lão thái thái? Cho dù lấy ta làm lá chắn cũng không thể nói hươu nói vượn chứ.
51
Diệp Bùi Thanh vội vàng trấn an nói: "Một đại nam nhân như ngươi sao có thể sinh con được? Lão thái thái hồ đồ rồi. "
Thập Tam như cũ túm áo hắn, tức giận khó nén: "Rốt cuộc ngươi đã nói gì với lão thái thái? Cho dù lấy ta làm lá chắn cũng không thể nói hươu nói vượn chứ.
52
Diệp Bùi Thanh vội vàng trấn an nói: "Một đại nam nhân như ngươi sao có thể sinh con được? Lão thái thái hồ đồ rồi. "
Thập Tam như cũ túm áo hắn, tức giận khó nén: "Rốt cuộc ngươi đã nói gì với lão thái thái? Cho dù lấy ta làm lá chắn cũng không thể nói hươu nói vượn chứ.
53
Cảm giác quái dị trong lòng không sao xua đi được, Thập Tam quyết định phải tìm hiểu rõ ràng. Dương Uẩn là người của Hoàng đế, tuy rằng ủng hộ Thái tử kế vị, nhưng vì tị hiềm, chưa bao giờ dám cùng Thái tử lén tiếp xúc, tối nay tại sao đột nhiên đến Đông cung của Thái tử ăn cơm?
Nhưng thân phận của Mai Úc rất bất tiện, muốn hỏi thăm Dương Uẩn sự tình năm đó cũng không có lý do, chi bằng trên đường bắt hắn đi, sau khi hỏi rõ ràng lại thả hắn về phủ.
54 Vội vội vàng vàng vào hoàng cung, đã là lúc lên đèn, trời đổ một trận mưa to, tiếng sấm sét không ngừng vang lên, Thái tử đội mưa dẫn Thập Tam thẳng đến tẩm cung của Hoàng đế.
55
Hai tháng sau.
Trận tuyết đầu tiên sau khi vào đông rơi mấy ngày mấy đêm liền, ban ngày một vùng trắng xoá nhìn cái gì cũng không rõ ràng, ban đêm gió bắc gào thét thổi vù vù, tựa như muốn hất văng căn nhà.
56
Thập Tam đốt ngọn đèn trên bàn, lấy kéo xén bớt bấc đèn, chậm rãi nói: "Trước khi dầu cạn đèn tắt, thế tử có thể tận lực thuyết phục ta. "
Diệp Bùi Thanh trộm nhìn dầu trong đèn, chỉ còn lại chưa đến một nén nhang, nhẹ giọng oán giận nói: "Có mỗi một ít dầu.
57 Hai người thu dọn rồi xuống núi, Thập Tam giờ mới phát hiện dưới chân núi có vô số binh sĩ mặc giáp mang khôi, chỉnh tề nghiêm trang mà đứng. Quân kỳ bay phấp phới, đón gió mà lên, trên mặt cờ là chữ "Diệp" bắt mắt nổi bật.
58 Cuộc chiến với Tần Vương đánh đã ba tháng mà không hề khởi sắc, Diệp Bùi Thanh đi nước cờ hiểm, lấy mình làm mồi nhử ra trận. Tần Vương lãnh binh không bằng Diệp Bùi Thanh xảo trá, lại vội vàng hấp tấp, vì thế y trúng mai phục, bị ép đến đường cùng, tự vẫn chết.