21 Dọc theo đường đi vội vội vàng vàng, khi Thập Tam trở lại trong viện của mình, chỉ thấy Diệp Bùi Thanh đang luyện kiếm. Hắn thấy Thập Tam tiến vào, chậm rãi thu kiếm lại, dưới ánh mặt trời tùy ý lau chùi thanh kiếm.
22 Ý thức mơ hồ hé mở mắt, xung quanh hoàn toàn hỗn loạn. Bọn thị vệ khẩn trương quát to truy đuổi, nhóm nha hoàn la hét chói tai, rồi trong tiếng răn dạy "Ai ồn ào nữa lôi ra đánh" mà an tĩnh lại, một đôi tay ôm chặt lấy y.
23 Việc tìm kiếm giải dược không thể chậm trễ, Nhị Nhẫn nhanh chóng rời đi. Thập Tam bảo hộ Diệp Bùi Thanh có công, người trong Mục quốc phủ đến tặng lễ nối liền không dứt.
24 Từ sau ngày đó, quan hệ giữa hai người đã hơi dịu đi. Diệp Bùi Thanh cứ cách ba ngày lại thay Thập Tam vận công bức độc, đả thông kinh mạch, không chấp nhất việc tiếp xúc thân mật nữa, ngược lại thích ôm y ngủ, nói chuyện phiếm.
25 Thân thể của Thập Tam rốt cuộc cũng khá lên, Diệp Bùi Thanh không muốn để y bức bối trong phủ, bèn đánh tiếng với Đại Lý Tự, cho y treo danh. Bắt đầu từ hôm nay, sáng sớm hắn cùng Thập Tam xuất môn, trước đưa y tới Đại Lý Tự bố trí ổn thỏa, rồi chính mình mới vào triều.
26
Đêm đầu đông có phần rét lạnh.
Thập Tam ăn xong cơm chiều, múa quyền trước sân, cả người đổ mồ hôi. Thời gian qua y tiến bộ không nhỏ, khinh công, nội lực đều khôi phục một ít, toàn thân cao thấp tràn ngập sức mạnh.
27 Sau đêm đó, thái độ của Diệp Bùi Thanh với Thập Tam trở nên có chút quỷ dị, buổi tối thường xuyên ôm y ngủ, nhưng không hề có hành động lưu manh, ngược lại dịu dàng tới mức khiến người ta sợ hãi.
28 Đèn lưu ly vẽ cảnh sơn thuỷ trong đêm đông, từ xa nhìn lại, tựa như ma trơi trôi nổi giữa không trung. Thập Tam mặc xong y phục, đi theo Diệp Bùi Thanh, đến trong viện của lão thái thái.
29
Thập Tam lông mi không động nhìn Diệp Bùi Thanh, sau ngẫm lại phản ứng của mình không thể lạnh lùng như vậy, bèn nói: "Hửm?"
Diệp Bùi Thanh cười nói: "Vốn sợ ngươi sẽ kinh hãi, ai mà ngờ ngươi lại chẳng cảm thấy gì.
30 Tựa như hòn đá rơi xuống nước, cái chết của Trì phu nhân ở Mục quốc phủ đã gợi lên một tầng sóng, rồi rất nhanh sau đó biến mất không dấu vết. Cái chết của Trì phu nhân được giấu diếm cực kỳ kín kẽ, không ai dám hé nửa lời về việc này, ngay cả tang sự cũng làm vô cùng đơn giản, giống như người này chưa từng tồn tại.
31 Thánh Dương công chúa là con gái của đương kim Hoàng hậu, muội muội của Tấn Vương, được hoàng đế sủng ái nhất. Nàng từ nhỏ dáng vẻ mỹ mạo, lớn lên trong sự chúng tinh phủng nguyệt của mọi người, tính tình đương nhiên giống y hệt Quân Mai khiến người ta không dám khen tặng.
32 Diệp Bùi Thanh như thế khẳng định mình chính là vị ân nhân từng cứu hắn, Thập Tam thoáng kinh ngạc, chẳng lẽ đã để lộ điều gì? Y trăm điều không có lời giải.
33 Nghiên Kỳ là nô tịch, muốn tìm một nhà chồng tốt tương đối phiền toái. Hễ là nam tử muốn làm quan, ai sẽ mạo hiểm lấy con gái của một phạm quan làm chính thê? Dân chúng bình thường không hiểu được thân phận của Tùng Hoài Linh, không kiêng kỵ nhiều như vậy, nhưng gia phu chưa biết chừng sẽ ra tay chà đạp, khi dễ thân phận nô tịch của nàng, huống hồ là nhà vương hầu? Trừ phi Hoàng Đế đặc xá cho người nhà của Tùng Hoài Linh, bằng không thân phận cả đời này của Nghiên Kỳ vẫn sẽ xấu hổ như vậy.
34 Diệp Bùi Thanh không đoán được dụng ý của Hoàng Thượng, mang Thập Tam tiến vào tiền viện, đã thấy lão thái thái, Mục Quốc công và tất cả mọi người đang lục tục tới tiếp chỉ.
35 Tấn Vương phủ đại loạn, ai cũng không thể tuỳ tiện rời khỏi phủ. Phụ nhân đi rồi, Thập Tam đứng hứng gió lạnh nửa canh giờ trong sân, mới dần dần tỉnh táo lại, trở về bên cạnh Diệp Bùi Thanh ngồi xuống.
36 Vụ án của Tấn Vương cực kỳ mẫn cảm, lại hao tâm tổn trí, không ít người của Đại Lý Tự và Hình bộ tránh còn không kịp, nguyện ý tham dự chẳng được bao nhiêu.
37 Diệp Lâm nghe nói Thập Tam bị Hoàng đế lưu lại trong cung dùng cơm, gấp đến độ phi như bay về Mục quốc phủ, bẩm báo việc này với lão thái thái. Lão thái thái thầm kêu không ổn, tôn tử của mình hiện giờ không có ở nhà, tính tình của Mai Úc lại cương liệt.
38 Hành tung của mình và Diệp Bùi Thanh tối đó đã khiến Dương Uẩn chú ý, đây không phải chuyện tốt. Bề ngoài Dương Uẩn vẫn không có biểu hiện gì khác thường, như cũ để Thập Tam tra án, cười hì hì với y, nhưng Thập Tam lại thấy sốt ruột, lúc nào cũng có cảm giác bị người ta chú mục.
39
D
ương Uẩn từ lúc có được bằng chứng mới, liên tiếp vài ngày sau đều ở Đại Lý Tự và Hình bộ lật xem hồ sơ của mấy năm về trước. Mạc Khánh Văn cái tên này thật sự rất lạ, ai cũng không nhớ ra vị ấy, cuối cùng, Dương đại nhân ra lệnh cho Hình bộ và Đại Lý Tự, kêu mọi ngừng ngừng công việc đang làm, tập trung toàn lực tra tìm thân phận của Mạc Khánh Văn.
40
Hoa mai dần tàn, tuyết cũng dần tan, gió xuân trở về, dương liễu trong Mục quốc phủ từ từ xanh trở lại.
Ngày đông xơ xác tiêu điều đã qua đi, tâm trạng của con người cũng trở nên tốt hơn.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 54