21 Đám người Khúc Vân cẩn thận hỏi Phong Nhược vì sao lại xung đột với nhóm ba người Mã Viễn, Phong Nhược cũng đại khái kể lại, riêng chuyện tịch thu hết Ngũ Hành Thạch của bọn Mã Viễn thì không hề nhắc tới, mà chỉ nói rõ việc thu được thanh kiếm nhất phẩm của bọn chúng thôi.
22 Một tia quang mang màu lam nhạt từ chuôi kiếm chạy dọc theo thân kiếm, dưới ánh mặt trời rực rỡ ánh lên từng vầng hào quang tầng tầng trong suốt, trên thân kiếm có vô số quang điểm như băng tinh loé lên.
23 "Trả nợ !"Vừa nhìn thấy hai chữ này, Phong Nhược bị dọa đến giật mình, tuy không có ký hiệu của ai nhưng nhìn sơ qua hắn cũng biết đó là thần thánh phương nào rồi.
24 "Bái sư ?" Đầu óc Phong Nhược vốn nhanh nhạy tới cỡ nào cũng không thể ngờ lão bà rõ ràng gọi đến đòi nợ, cuối cùng tại sao lại biến thành bái sư chứ ? Hơn nữa chính mình lại là người được chọn, gần đây trong lòng mình vẫn luôn sợ hãi lão bà này mà !Được rồi ! Mặc kệ tính tình đáng sợ và khủng bố tới cỡ nào hắn cũng không ngán ! Tuy nhiên thực lực của hắn không thể sánh bằng, dù sao thì lão bà này cũng thuộc cao tầng của Thanh Vân Tông.
25 Cho đến khi rời khỏi tiểu cốc, Phong Nhược vẫn còn chút mơ mơ màng màng, những sự việc vừa qua khiến hắn có cảm giác như vẫn còn nằm mơ vậy. Nếu không nhờ có chút cảm nhận lạnh lẽo được truyền lại từ chiếc Phi Phượng Thủ Trạc đang đeo trên tay, thì nhất định hắn không tin tưởng chút nào.
26 Vừa xử lý xong vụ Đường Thanh và tên mập đó, lúc này Khúc Vân mới nói tiếp : “Kỳ thật đường đi đến phiên chợ Thiên Đãng Sơn có rất nhiều lộ tuyến, cho dù đám người Sở Thiên muốn giở trò quỷ quái gì đi nữa e rằng cũng khó có ảnh hưởng gì.
27 "Đường Thanh ! Nghiêm Minh ! Đổng Nhạn Ngu ! Lấy ngọn núi này làm trung tâm, ba người các ngươi hãy cẩn thận kiểm tra khu vực năm mươi dặm xung quanh xem sao ! Riêng ta và Phương sư huynh sẽ bố trí trận pháp phòng ngự, còn hai người Khổng Phi với Phong Nhược lập tức đi thu thập nhiều củi vào, sau đó đem chất hết vào trong trận doanh đi !”.
28 Trong đêm tối đối đầu thi quỷChẳng dấu bài đại triển thần oaiSau khi mặt trời lặn, màn đêm rất nhanh đã phủ xuống, những cây cối núi rừng ở phía xa dần dần bị bóng đêm nuốt chửng lấy, dù cho nhiều người có chú tâm nhìn đi nữa cũng chỉ có thể thấy hình dáng đại khái mà thôi.
29 Có được sự trợ giúp mạnh mẽ đầy bất ngờ của Phong Nhược, đúng lúc này pháp lực của Nghiêm Minh và Đổng Nhạn Ngu đã sắp cạn kiệt nên lập tức lui về bên trong trận pháp phòng ngự, đây cũng là khuyết điểm của người tu đạo, một khi không còn pháp lực thì thực lực sẽ hạ thấp rất nhiều, nếu không phải thế thì chỉ cần có pháp lực dồi dào là có thể chống đỡ được hết, khi đó đơn giản chỉ dựa vào một mình Khúc Vân cũng có thể dễ dàng tiêu diệt tất cả đám thi quỷ này ! Lúc này Đường Thanh cũng không chịu yếu thế mà liều chết xông lên, trong tay hắn cũng cầm nhị phẩm kiếm khí, đây cũng là nguyên nhân chính giúp cho thực lực của hắn trong tiểu đội săn bắn mạnh gần bằng với Khúc Vân.
30 Hỏa cầu do tên mập Nghiêm Minh và Đổng Nhạn Ngu phóng ra rõ ràng là vô cùng lợi hại, dù cho cự quái hình người kia có khả năng phòng ngự cường đại cũng không thể ngăn cản nổi, chỉ có thể bất lực mà tru lên thảm thiết.
31 Đổi hạ phẩm thu về chút vốnThiên Đãng Sơn, rồng rắn chen chân"Cứ lấy đi Phong Nhược, sau này đến lúc ngươi có được một thanh nhị phẩm kiếm khí lại dùng viên Ngũ Hành Thạch hạ phẩm này tinh luyện đấy !" Khúc Vân mỉm cười nói, tiện tay đem viên Ngũ Hành Thạch ném sang.
32 Định tìm Diệu Âm mua trang phụcGiữa đường đụng mặt Ngự Thú mônKhúc Vân vừa phân phó xong, ngoại trừ lưu lại tại chỗ trận pháp Như Sơn ra, thì đám người Khổng Phi, Nghiêm Minh đều đã lách nhanh vào đám đông mất dạng, còn Khúc Vân cũng âm thầm thần bí bỏ đi nơi nào không rõ.
33 Vừa nghe qua câu hỏi của Phong Nhược, tên đệ tử Ngự Thú Môn kia nhướng mắt lên đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lúc lâu, sau đó mới tỏ ra nghi hoặc mà nói: "Ngươi muốn mua à ? Có Ngũ Hành Thạch không ? Nhưng ta đề nghị ngươi nên mua cỡ tọa kỵ Bạch Vũ Hạc thì tốt hơn, vừa hiền lành dễ bảo, giá lại rẻ nữa, nhìn ngươi ăn mặc lôi thôi như vậy, ta lấy giá bảy mươi lăm viên Ngũ Hành Thạch cấp thấp cũng được rồi !""Ách !" Phong Nhược hơi sững sờ, lúc này mới nhớ tới trên người mình vẫn còn đang mặc bộ quần áo vải của phàm nhân, ở một nơi có nhiều trang phục tinh mỹ như phiên chợ này thì rất dễ gây sự chú ý, chả trách sao trên đường đi tới đây có rất nhiều ánh mắt nhìn hắn mà lộ vẻ kỳ quái.
34 "Cái gì ! Mười viên Ngũ Hành Thạch cấp thấp ! Vậy thì chẳng thà ta cho không ngươi luôn đi !" Phong Nhược thật sự tức giận không ít, tuy hắn chỉ mới tiến vào Tu Tiên giới chưa đến một năm nhưng cũng không phải là loại người dễ bị lừa gạt ! Độ bền chắc của chùm tơ nhện kia hắn là ngươi biết rõ nhất, nào ngờ nha đầu này mới tùy tiện thốt ra mấy câu, thế mà giá trị lại bị giảm đi hết phân nửa !"Ta chỉ nói thật mà thôi ! Ngân Giáp Tri Thù cũng không phải do ngươi nuôi, trong tay cũng chỉ có vài chùm tơ nhện thế kia, ta mua thì làm được gì chứ?" Cô gái kia ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Phong Nhược mà nói một cách hùng hồn.
35 Vận rủi ôm nhằm tên hám đóiTắm sông tương ngộ xác quỷ trôi “Hắc ! Dù sao tọa kỵ chiến đấu cũng mạnh dạn hơn hẳn !”Trên bầu trời tối om, Phong Nhược vẫn ngồi trên con Kên kên cấp hai vừa mới mua được, tuy ngoài mặt hắn đang điều khiển nó bay trở về, nhưng trong lòng lại không ngừng kích động, quả thực Kên kên ăn đứt Bạch Vũ Hạc, chẳng những thân thể to lớn gấp đôi mà khí lực cũng mạnh hơn nhiều, mỗi lần nó vỗ cánh đều rất mạnh mẽ, chẳng trách sao tốc độ lại nhanh đến như thế !Đương nhiên, điều quan trọng hơn hết là con Kên kên cấp hai này còn có thể tham gia chiến đấu, với bộ móng vuốt đen nhánh bóng loáng và thô to như cánh tay của trẻ con, hơn nữa còn có thêm chiếc mỏ ưng quá dài kia, nên Phong Nhược chắc chắn một điều là con Kên kên cấp hai này có thể nhanh chóng hạ gục bất kì linh thú dưới cấp hai nào.
36 "Cứu. . . cứu. . . ta. . . "Ngay lúc thanh nhất phẩm kiếm khí trong tay Phong Nhược sắp sửa chặt đứt cánh tay trắng bệch kia thành hai đoạn, thì bỗng nhiên xuất hiện một đầu người với mái tóc rối tung, đồng thời bám đầy bùn đất bẩn thỉu và mặt nước theo đó cũng văng tung tóe bay lên, sau đó chiếc đầu bẩn thỉu đó mới hướng về phía Phong Nhược mà khó khăn thốt ra.
37 Ngạc nhiên phát hiện Linh Thạch biếnKinh hoàng biết chuyện Thanh Vân tông Mấy ngày sau, một thân ảnh có vẻ hơi lén lút xuất hiện ở phía đông ngọn Thanh Vân Sơn, tất nhiên người này chính là Phong Nhược.
38 Xuất lệnh bài, tiến vào đại điệnNgộ cuồng đồ, sơ hiện thần uy “Chưởng môn của bổn tông bị người ta phục kích, hơn nữa còn bị trọng thương sao ?”Nhìn theo bóng dáng của Lam Lăng từ từ rời đi mà Phong Nhược có chút kinh ngạc, tuy nhiên cũng chỉ thoáng hơi kinh ngạc mà thôi, bởi vì cho dù vị Chưởng môn kia có bị chết đi nữa cũng không đến phiên hắn làm Chưởng môn, đó là chuyện của những nhân vật cao tầng, không liên quan đến hắn.
39 Mâu thuẫn gia tăng thêm kịch liệtMột chiêu chấn nhiếp viện Thiên Cơ “Là ngươi ?” Ninh Viễn đang đứng trên bậc thang à nhướng mày nhìn xuống Phong Nhược, sau đó lại nói một câu hết sức ngắn gọn “Chịu nhận lỗi thì chuyện này xem như xong !”“Ninh sư huynh, sao có thể dễ dãi với tiểu tử này được ? Ít nhất cũng phải đưa hắn đến hộ pháp giám luật để giáo huấn một phen !” Bùi Thiệu đứng kế bên nghe được lời nói của Ninh Viễn liền nhịn không được mà phàn nàn.
40 "Ngươi thua rồi !"Câu nói thoáng nghe qua hết sức bình thường nhưng phảng phất như tảng đá nặng nghìn cân vậy, nó hung hăng nện tới nện lui trong tâm thần gã, nhất thời khiến sắc mặt gã trở nên khó coi không gì sánh được.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100