61 326 Chương 3: Các người đều không uống độc dược, lại để một mình tôi uống hả? “Nơi đây đường núi mười tám đoạn rẽ, nơi đây đường sông có chín khúc cua”.
62 330 Chương 4: Làm đại hiệp, chẳng khác nào làm một con tôm hùm Trời cao và Đất rộng đều không thể chiếu cố lời kêu gào thảm thiết của tôi. Đám người phía sau tôi tiếp tục diễn trò kinh điển tuyệt thế trong võ lâm.
63 335 Chương 5: Âu Dương Huyền, tôi ghét huynh nhất trên đời! Thời gian ba ngày, tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không đủ để thực hiện kế hoạch vĩ đại “Như Hoa phiên bản hai”.
64 341 Chương 6: Nụ hôn của Mặc Nguyệt giống như ngọn lửa bùng cháy Tôi cảm thấy bản thân mình là người cực kỳ vô lương tâm. Ba người kia vừa mới rời đi, tôi đứng phía sau đã lập tức lao đến nơi ghi danh dự thi hoa khôi.
65 347 Chương 7: Ước định với Âu Dương Thiếu Nhân Tôi muốn làm nhân sĩ xuyên không thành công nhất từ trước đến nay. Vì thế để trở thành một người được coi là thành công như thế, tôi đã tốn không ít tâm sức cho cuộc thi hoa khôi này.
66 356 Chương 8: Thành lập nhóm “Thiếu nữ Như Hoa phiên bản hai” thời tân cổ đại Tôi cảm thấy, đúng là mình nên sớm nghe lời mẹ, làm một công dân gương mẫu luôn vui vẻ hòa đồng.
67 366 Chương 9: Muốn thành công, trước tiên phải giả điên Trời nắng chói chang, người đi kẻ lại tấp nập, có ba quái nữ mặc hắc y đang đứng bên đường. Ba quái nữ này mỗi người cầm một chiếc ô với ba màu khác nhau, lặng thinh đứng dưới gốc cây.
68 375 Chương 10: Mặc Nguyệt biến thân thành chủ thành Lạc Dương, bất ngờ cầu hôn Lúc nhá nhem tối trở về, thấy ba tên tiểu tử chết tiệt đang nhàn nhã ngồi uống trà với nhau.
69 383 Chương 11: Cô gái mà ta yêu thương nhất muốn đi đến chân trời góc biển, nên ta cũng quyết đi cùng nàng Tôi cảm thấy, con người phải trải qua một vài phong ba bão táp mới có thể giác ngộ hết cuộc đời.
70 391 Chương 12: Bạch mã nam tử Mạch Thiếu Nam, cùng đi chứ! Ra khỏi cổng thành, tôi và Mặc Nguyệt cùng Âu Dương Thiếu Nhân lặng lẽ từ biệt thành Lạc Dương trong một đêm trăng sáng.
71 401 Chương 13: Con đường vào hắc điếm của Thượng Quan nữ hiệp, trinh tiết gặp nguy hiểm Từng xem Thủy hử truyện[1] chưa? Có biết Long Môn khách điếm là nơi nào không? [1] Thủy hử hay Thủy hử truyện, nghĩa đen là bến nước, là một tác phẩm trong bốn tác phẩm lớn của văn học cổ điển Trung Hoa, thường gọi là “Tứ đại danh tác”.
72 411 Chương 14: Đêm khuya thanh vắng, ma tốt dọa người Tục ngữ nói rất hay: Quanh năm đánh ma, nhất định có lúc bị ma đánh lại. Tất nhiên, câu tục ngữ này là do bổn nữ hiệp tự sáng tạo ra.
73 414 Chương 15: Mạch đại bang chủ ngã xuống giếng cạn, đồ bỏ đi nhà huynh! Trăng đen gió cao, đúng là thời điểm thích hợp để kẻ giết người gây án. Trên mảnh sân tiêu điều ngập đầy hoa khô, giữa những gian nhà hoang tàn bốn phía, tôi đứng trước một miệng giếng hoang, ngây người trầm lặng.
74 420 Chương 16: Tôi muốn cứu huynh ấy, ai ngờ kết cục lại bi thảm đến vậy! Kết quả là, dù đã hạ quyết tâm cứu huynh ấy nhưng tôi lại không biết làm thế nào để đưa huynh ấy lên.
75 424 Chương 17: Kẻ được gọi là cao thủ, nhất định có cái tên không “tầm thường” Cuộc đời giống như một quả bóng đầy hơi. Càng muốn nó căng phồng thì cuối cùng sẽ nổ tung.
76 431 Chương 18: Chớ có nhầm lẫn giữa vịt và thiên nga Tuy miệng nói phải đi cứu người, nhưng hình như tôi vẫn chưa nhớ ra chuyện gì đó cực kỳ hệ trọng.
77 437 Chương 19: Là nàng thắng rồi, cho nên, đêm nay, ta là của nàng Cho nên mới nói, tôi hận những tên nam nhân nào mà ưa nhìn hơn cả nữ nhi. Toàn thân y phục sắc hồng, vai trần lồ lộ, da thịt trắng nõn, ánh mắt đào hoa chớp chớp, mái tóc đen rối bời.
78 445 Chương 20: Chạy khỏi Phong Nguyệt các của đám gian thương Những thứ gọi là tươi đẹp đều rất ngắn ngủi. Hầu hết con người đều có một điểm chung, đó là phải đợi tới khi ý thức đã hoàn toàn chìm đắm trong hư ảo mới có thể cảm nhận được khoảnh khắc tươi đẹp, và mỗi khoảnh khắc đó đều sẽ chẳng thể quên được.
79 451 Chương 21: Bí mật của yêu tinh, chỉ thuộc về riêng tôi mà thôi “Cái đó, sao tôi cứ cảm thấy vị trí của chúng ta có gì đó không ổn nhỉ?” Bốn phía cuồng phong gào thét, mấy người chúng tôi tháo chạy điên cuồng khỏi Phong Nguyệt các trong đêm tĩnh lặng không một bóng người.
80 455 Chương 22: Lưu Niên, Lưu Niên, tôi bị cái tên này mê hoặc mất rồi Có người nói: Trên đời này có rất nhiều chuyện đều là đó đây tương hỗ, có thể thiếu đủ bù trừ cho nhau nhưng lại là những thứ vừa vặn trái ngược với nhau… Thôi được, tôi thừa nhận khả năng nói thành ngữ của tôi chẳng ra sao cả, tôi sẽ nói vào vấn đề luôn nhé.