1 Bạn có tin rằng ghét của nào trời trao của ấy không? ít nhất là tôi tin. Thực ra có những lúc từ cái nhìn đầu tiên mình cảm thấy ghét cay, ghét đắng người ta, sợ sệt khi gặp họ nhưng quả thật câu nói ghét của nào trời trao của ấy rất huyền bí.
2 Sáng hum nay là sáng chủ nhật , tưởng rằng được bế quan ngủ đến trưa thì nghe thấy tiếng mẹ la từ dưới bếp vọng lên. - Con trai con đứa suốt ngày ngủ dậy muộn như là con gái thế mày!- Ôi trời! không biết có phải đang nằm mơ không nữa, chủ nhật muốn nằm thêm một tý cũng không yên.
3 Vừa hum qua nghe bọn nó bảo trên thời sự gió mùa đông bắc về mà hum nay đã thấy đến rồi, nhanh quá vậy. Cuộc sống của tôi mấy ngày lạnh này không có gì thay đổi, vẫn thế thôi bạn ạ.
4 Cuộc sống của tôi dạo này khắc thật rồi, không còn những ngày tháng như trước. Đùng là khi yêu vào mọi thứ sẽ thay đổi một cách kì lạ, ăn mặc dạo này cũng đã biết để ý một tý rồi đấy.
5 nhật ký những ngày đau buồn mà tôi đã phải trải qua…(nhặt được quyển này dưới gầm giường thì cũng đã bị ẩm và hầu như nhòe ngày tháng). Cuối hè, năm tôi học xong 12 và thi tốt nghiệp.
6 Hôm nay tôi chính thức được vào cty trung tâm thương mại làm việc. Đỗ trung hiếu làm việc tại phòng kinh doanh của chúng ta nhá!(giám đốc tôi nói như vậy, sau nói thật tôi với cái ổng này cũng thân lắm).
7 Ôi mệt vãi, chạy ngược chạy xuôi hỏi mấy người cùng cty xem có ai cần mua đồng hồ samsung không mà trả ai mua. Quay ra thấy giám đốc đang lên mạng xem quảng cáo của đồng hồ đấy, gạ mãi ổng mới mua giúp.
8 Cả buổi tốm hôm ấy tôi và cường chó 2 thằng ngồi chơi pes và nói chuyện về nhỏ và tôi, nó hỏi là tôi và em dạo này còn hay phang nhau không?Phang cái mả cha mầy, xấu hổ thật có mỗi chuyện này mà cứ bị nó chêu suốt.
9 Lại một bữa cơm tối giữa tôi và em kết thúc! Nhỏ tắm giửa xong quay ra giửa bát rồi học bài, tôi cũng kéo ghế ra ngồi đối diện nhìn nhỏ học. Mà nhìn thấy con lật đật trên bàn em hay hay, thế là cứ nghịch nó lắc lư trước mặt chêu nhỏ! Em tức mình phi phát cái hộp đựng ngòi bút chì kim về phía tôi.
10 Do để chế độ im lặng lên lúc dậy, tôi thấy một tin nhắn từ nhỏ:- Hiếu lên trường đón em đi!!! (mấy hum nay cứ hum nào đi làm về là tôi lại qua chỗ em đón em về lun, nhưng hum nay tôi ở nhà lên ngủ quên mất).
11 Khoảng hơn một tiếng sau, hình như nghe tiếng có bước chân đang tiến tới cánh cửa nhà tôi, cả tiếng đập cửa nữa. Chắc chắn đây là em rồi!, vì chỉ có em mới đập cửa gọi tôi giờ này.
12 Tầm 11h tối hôm ấy, phương nấm điện lại, bảo thằng đi cùng nhỏ là thằng Kiên bạn của nhỏ từ hồi cấp 2. Hóa ra tôi đã sai trách nhầm em, thấy thương cho em quá.
13 Tối dậy, đầu vẫn còn hơi đinh đinh một tý, mẹ gọi dậy ăn cơm. " Đúng là bữa cơm có đủ thành viên trong ra đình thật ấm cúng mà lâu nay con người ta thường bị công việc làm cho đầu bù tóc dối để rồi những bữa cơm ấy ít dần đi thay cho những bữa cơm qua loa vội vàng để tiếp tục làm việc.
14 Mà tôi cũng nể thằng Nam thật, lúc nó đàn, đọc thơ các kiểu xong không thấy ngại gì cả. Phương nấm thì đang đỏ mặt vì bao nhiêu người đi tập thể dục quanh đấy đang nhìn.
15 Một bài học đáng quý về gia đình mà tôi đã học được từ Duy. "Người ta thường nói chỉ cần nhìn vào cái bếp là biết gia đình đó có hạnh phúc hay không? Đủ thấy cái bếp và bữa cơm gia đình quan trọng thế nào.
16 Lại một buổi sáng nữa được thức dậy nơi nhà mình, cảm giác có phần thoải mái, có phần lại cảm thấy lo lắng khi bố mẹ cứ cãi nhau suốt vậy, cũng lo chứ.
17 Ba giờ bao mươi phút chiều. Chúng tôi đặt chân đến Hà nội, về gần đến phòng tôi nhận được một tin nhắn báo có một tài khoản lạ chuyển tiền vào tài khoản của tôi.
18 Chuyện cái ngày định mệnh của nhiều lăm về trước. (không phải tâm sự nào tôi cũng chia sẻ, không phải câu chuyện nào các bạn cũng vội nghĩ là giả rối…đây chính là câu chuyện thật trong chuỗi các sự việc mà tôi đã phải trải qua trong suốt các năm chở lại đây.
19 20h30 hôm ấy, trời đổ mưa to, gió lớn. Bác anh cầm tiền lên trên bệnh viện , đường trơn cộng thêm đi trên đường cây đổ, mưa đá nhưng may sao vẫn mang kịp tiền để bệnh viện phỗ thuật cho bố anh, rồi còn cả tiền bồi dưỡng cho bác sĩ.
20 Vào nam được ba ngày đầu, tôi và em vẫn lien lạc cho nhau đầy đủ. Sáng ngày thứ tư hôm ấy , tôi điện cho em mười năm cuộc đều không thấy có tín hiệu trả lời…- Hay là em đi đâu nhỉ ?Những câu hỏi nghi vấn ấy đã dẫn đến một cuộc gọi và tôi nhờ chị Phương qua nhà xem em bị làm sao không.