21 Ngày mới lại bắt đầu khi đêm qua mơ được gần em, chắc giờ này ngoài kia nhỏ của tôi vẫn còn đang co ro trong chăn ấm. Bình thường em hay phải dậy sớm để đi học, nhưng mấy ngày nay em bị ốm có mà ngủ đến trưa.
22 Cuộc họp được kết thúc sau ba tiếng rưỡi, không khí buổi họp này cũng rất thoải mái do hai bên cố làm vừa lòng nhau hết mức. Xong việc, hai người bên họ mời tôi đi ăn tại một nhà hàng lớn.
23 Ngày hôm ấy tôi say mềm trong men rượu, không còn biết cái gì nữa. Chỉ biết lúc dậy thấy ẻm cũng đang trên giường với tôi, hết hồn mở mắt ra tôi muốn khóc thét.
24 Ngày hôm ấy tôi say mềm trong men rượu, không còn biết cái gì nữa. Chỉ biết lúc dậy thấy ẻm cũng đang trên giường với tôi, hết hồn mở mắt ra tôi muốn khóc thét.
25 Ngồi tâm sự với ẻm Hằng đến 5h30 chiều, tôi cũng xin phép em ra về. Thế là công việc của tôi cũng đã hoàn thành, chuyển bị về nghỉ tết rồi. Khổ nỗi vừa tạm biệc Hằng, ẻm còn giữ tôi lại nốt một ngày để em đưa tôi đi thăm quan Thành phố mang tên bác này.
26 3h sáng ngày hôm sau, tôi nhận một tin nhắn dài và một cuộc gọi từ số điện thoại Hằng. Mở điện thoại ra, Hằng bảo em chúc anh hạnh phúc bên người mình yêu nhá, rồi tôi không còn thấy em nói gì nữa.
27 Tuần tiếp theo nữa, tôi tháp hương cho em lần cuối và trả lại căn nhà đẹp cho ba em ra về trong nỗi buồn…ray rứt. Lúc tôi về đến Hà Nội, tôi đã gọi em và Cường chó, Phương nấm và Nam ra đón, tôi đã trở về và không mang theo quà gì khi chỉ mang mỗi giấy tờ và quần áo về.