1 *Lời tác giả: Truyện không có những yếu tố lãng mạn truyền thống, không có những tình huống kịch tính rụng rời tay chân. Lối diễn đạt cũng không bay bổng hay văn hoa lai láng.
2 Ồn ào… Nhốn nháo…
Tiếng hú hét ầm ĩ cứ oang oang bên tai tôi. Tôi cố dính chặt mắt vào cuốn sách giáo khoa trên bàn, tim đập chân run, cố để không để mắt mình dời đi nơi khác.
3 -Ê thằng chó, nhích cái mông của mày ra.
Tôi nuốt nước bọt. Cái mông nghe lời vội nhích sang một tí. Rồi ngay sau đó là cái mông khác hạ xuống đáp cái “RẦM” rõ to.
4
Một ngày, Gia Bảo đến lớp muộn nên trèo hàng rào vào tường. Không may bị con chó ông bảo vệ phát hiện. Thế là Gia Bảo bị lôi đến phòng giám thị uống trà.
5 Tôi dắt chiếc xe ra khỏi nhà, thầm nói.
-Lạy trời, hôm nay con mực sẽ không ám con.
Nói xong tôi leo lên xe và bắt đầu cuộc hành trình đến trường.
6 -Thằng kia, nhích cái mông của mày qua.
Tôi nhấc mông lên nhích qua một chút. Ngay sau đó là một tiếng "Ầm" vang lên khiến cái ghế rung lên một cái.
7 -NGUYỄN GIA BẢO!!!!
Tôi gào lên hùng hục chạy theo. Cậu ta quay lại nhìn tôi, lủa bùng lên, cậu ta lại lao đầu chạy bạt mạng.
-Con mắm này. . . Mày đứng lại!!!!!
Tôi gân cổ gào lên đuổi theo đến cùng.
8 -Trương… Thanh… Nhã!!!!
Gia Bảo gào lên. Ngay sau đó, cậu ta ôm lấy quả bóng chuyền đâm đầu chạy về phía tôi, thở hồng hộc như trâu tông bán sống bán chết.
9 -Lột quần nó! Lột quần nó! Lột quần nó!
Tiếng đám con trai, lẫn thêm tiếng của một đứa con gái rộ lên ầm ĩ cả sân bóng. Đầu tôi thì căng lên hết cỡ khi cứ phải liên tục vùng vẫy dưới sức ép của lũ biến thái bệnh hoạn này.
10 [Ngày đầu tiên năm lớp 11]
Tôi đứng trước gương, chải đi chải lại cái mái tóc của mình. Săm soi trong gương, rồi lại kiểm tra đồng phục. Đầu năm lớp 11 rồi, đã đến lúc trở thành một người trưởng thành!
Tôi phóng ra khỏi nhà và lao đến trường.
11 -Trương Thanh Nhã… Chỗ ngồi số 23… -Tôi lầm bầm tìm chỗ ngồi của mình trên bảng xếp cổ ngồi ngoài cửa lớp, rồi tiếp tục di ngón tay xem người ngồi một bên mình.
12 “Gâu gâu gâu…. ”
-Hm…………………………………………….
-Hai đứa chúng mày đừng ngắm con chó nhà tao nữa được không?
Tôi nghiến răng lên tiếng, nhìn hai đứa điên đang ngồi chổng mông trước thềm nhà tôi nhìn con chó đang thè lưỡi nhìn bọn nó như nhìn đồng loại.
13 Tôi không còn được nhìn thấy bé cún nhà tôi vui mừng mỗi khi tôi trở về nhà nữa, mà mỗi lần thấy tôi, nó cong vổng cái mông nó lên, xoay đít về phía tôi, ngoáy ngoáy cái đuôi còn lông như muốn nói với tôi rằng: “Thằng chó, mày xem mày đã làm gì bố này.