21 Kinh thành bây giờ nổi lên rất nhiều doanh nghiệp cao cấp, giống như măng mọc sau mưa, giống như tập đoàn Diệp Thị danh tiếng, thiếu tư duy mới, cơ quan quản lý lạc hậu, nhân tài khan hiếm, đặc biệt là thiếu tinh thần dám nghĩ dám làm, làm cho Diệp Thị những năm này đi xuống dốc.
22 “Diệp Bạc Hâm, cô quá đáng lắm rồi đó, tôi và cô nước sông không phạm nước giếng, cô làm gì mà lúc nào cũng làm khó tôi?” Hạ Băng quay người gào lên, lớp trang điểm tinh tế không che đi được khuôn mặt méo mó của cô.
23
Diệp Bạc Hâm ôm cái bụng chứa đầy bánh và trái cây, chán nản nằm trên sô pha.
Nếu không phải vì để vứt cho bọn họ một quả bom, hưởng thụ biểu cảm phong phú của bọn họ, cô sao có thể chạy tới Diệp gia chịu khổ chứ?
Diệp Thanh Vũ và Diệp Viễn Đông về nhà không có thời gian cố định, có lúc ra ngoài xã giao, thân là người vợ như Hạ Băng, mỗi ngày đối diện với căn nhà lạnh lẽo, khó trách muốn đi ra ngoài chơi mặt chược, cả ngày cũng không để ý tới nhà cửa.
24
Nhưng mà. . . vị hôn thê của Diệp Bạc Hâm cô phơi bày tin xấu, vì sao Diệp Thanh Vũ lại tức giận?
Cô cũng không cho rằng là chị em thân thiết, thay cô lo lắng, thay cô tức giận.
25
“Hạ Dã Nhuận a, chị cả thích vị hôn phu của con, con cùng với chị cả chị em thân thiết, vì hạnh phúc nửa đời sau, con miễn cưỡng rút lui. ”
Cơ thể Diệp Bạc Hâm vùi trong ghế sofa, bắt chéo chân lên, tiếp tục thêm dầu vào lửa, “Dù sao mẹ con cũng không dạy con làm người thứ ba như thế nào, mẹ kế, bà có kinh nghiệm phong phú, bà dạy chị cả, để chị ấy xé xác người thứ ba bên cạnh Hạ Dã Nhuận, vậy vị trí đại thiếu phu nhân Hạ gia thuộc về chị cả rồi.
26 “Thanh Vũ!Sao con lại hồ đồ như vậy, Hạ gia bọn họ không xem mẹ con mình ra gì, tội gì phải dính chặt với câu ta như vậy? mặc dù Lạc tam thiếu gia có chút phong lưu, danh tiếng tệ một chút, nhưng không giống Hạ Dã Nhuận, ngày nào cũng lên đầu tiêu đề, ở cùng Dã phượng hoàng suy tàn quấy rối kia.
27
Hạ Băng hung dữ trợn mắt nhìn hai chị em, hận không thể ăn luôn hai người, nhưng ngại Diệp Viễn Đông đang ở đây không tiện hành động.
Nhất định là kiếp trước cô đào mộ tổ tiên bọn họ, kiếp này bọn họ mới đến cùng cô tính sổ.
28 Diệp Bạc Hâm chống cằm, khuỷu tay trắng nõn tinh tế chống trên tay vịn của ghế, cả người lười biếng dựa vào sau ghế. Nghe thấy lời nói của Diệp Thiên Dịch bảo vệ cô, cô nhướn mày, ngón tay nhịp nhịp trên bàn.
29 “Diệp Bạc Hâm, con đưa cho ta xem cái gì đây?” nhìn thấy Diệp Bạc Hâm mở ra, dãn mắt ra nhìn cuốn sổ bọc da đỏ, Diệp Viễn Đông không dám tin dụi dụi mắt, là ông già hoa mắt rồi à, cũng không đến mức mù mắt, tốt xấu gì ông cũng nhìn ra hai quyển sổ đỏ kia.
30
Diệp Bạc Hâm lặng lẽ nhìn hai vợ chồng cãi nhau, trong lòng xót xa cao đến đỉnh điểm.
Từ nhỏ không nhận được tình yêu thương của bố, sau khi lớn lên không dám cưỡng cầu, hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
31
Bầu trời đêm trên núi lung linh rực rỡ, dải ngân hà vắt ngang giữa không trung.
Âm thanh những người lính hét lên những khẩu hiệu truyền đến từ sân tập, tật tự đồng đều, âm vang, phá vỡ sự im lặng của đêm khuya.
32
“Lính cảnh vệ, lấy chậu nước tới đây. ”
Khuôn mặt Tập tư lệnh âm trầm, quay đầu về phía anh lính gác bên cạnh căn dặn.
Anh cảnh vệ ngây ngẩn, vô thức nhìn đôi mắt đang khép hờ của Tập Vị Nam, tê liệt ngồi trên ghế.
33 Nhị liên đội trưởng đang huấn luyện binh sĩ, nhìn thấy Quý Giản Ninh nhịp chạy vững vàng từ bên cạnh chạy qua, vội vàng tôn kính chào theo nghi thức quân đội.
34 Tập gia đã phát triển phồn thịnh mấy đời rồi, đến đời của ông, trong giới quân đội Tập gia đã đứng vững gót chân, trong tất cả con trai、cháu trai, ông yêu thích nhất là tên tiểu tử thối trầm tĩnh vững vàng này, tính khí giống với lúc ông còn trẻ, không phục quản giáo, cậy tài khinh người, nhưng có tài trị quân, vừa nhắc đến anh liền khiến cho mọi người khâm phục không ngớt.
35
Tập Vị Nam đang lấy nước ở bình lọc nước kế bên, nghe thấy lời của Tập lão tư lệnh, không thể không cười khổ.
“Lão thái gia, ông đừng lãng phí tâm tư.
36 Trong phòng Vip trai gái đang hò reo cổ vũ, không ít người say đến mức nằm trên sofa, ôm chai rượu cười khúc khích, Diệp Bạc Hâm bị người khác đẩy tới trước mặt An Nhiễm Minh.
37 Diệp Bạc Hâm cảm thấy cuộc sống của cô tràn đầy trò kịch tính, nửa tháng trước vẫn đội trên đầu danh là cháu dâu tương lai của Hạ gia, kết quả qua được một thời gian, trốn tránh hôn nhân, thành công giẫm vào phần mộ của hôn nhân, thăng cấp lên hàng ngũ những người phụ nữ đã kết hôn, đừng nhắc đến có bao nhiêu uất ức ngột ngạt.
38 Diệp Bạc Hâm hít lấy hương thơm nam tính đặc biệt của anh, tinh thần hoảng hốt một hồi, trên mặt lại không cam lòng tỏ ra yếu thế cùng anh giằng co, anh thở dài một hơi rồi nói: “Chúng ta nói chuyện.
39 Chưa có ai vì cô mà liều mạng làm việc này, mỗi năm tới sinh nhật cô đều cùng cô qua sinh nhật, mặc kệ gió mưa, có những lúc mệt mỏi rã rời, đến quân phục còn không kịp thay, từ thân tình yếu ớt nhỏ cô bị cảm động rồi, đây cũng là cô vứt bỏ nguyên tắc, cho dù Tập Vị Nam cưỡng ép cô phát sinh quan hệ, cô đối với anh nhiều nhất là phát cáu, nhưng không có chán ghét, càng không suy nghĩ muốn li hôn.
40
Tập Vị Nam cọ cọ bàn tay mềm mại không xương của cô, ngang bằng với trán của cô, bốn mắt nhìn nhau, cô ngượng ngịu né tránh ánh mắt của anh.
Tập Vị Nam gầm nhẹ một tiếng, buông cô xuống ghế, quay người ép lên người vô.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50