21 Trác Quân tới đây làm khách, tất nhiên Duẫn Nặc sẽ đích thân tiếp đãi anh chu đáo. Bưng trà rót nước, nhiệt tình vô cùng. Lục Tử Dạ ở bên cạnh không nhịn được liền phì cười ra tiếng: "Tiểu Nặc, trước kia sao không thấy em chịu khó như vậy nhỉ?"Duẫn Nặc trừng mắt nhìn anh nói: "Anh thử giơ bàn tay lên đếm thử, xem xem một năm về nhà được mấy ngày, sống với em được mấy ngày, bình thời em vẫn chịu khó đấy thôi, anh thì ngay cả bóng người cũng không thấy qua.
22 Duẫn Nặc chưa từng biết đến một Tần Mạc như vậy cho nên trong lòng có chút khó chịu. Ấm ức đi siêu thị mua nước trái cây, trong lúc Tần Mạc thanh toán, cô lại một mình rời khỏi siêu thị, đúng lúc đi ra cô liền nhìn thấy một tên trộm.
23 Duẫn Nặc tuy không có chuyện gì, nhưng cũng tự nhân thấy bản thân đã hơi quá kích động, liền ngồi im không nói. Tần Mạc sau khi tức giận dạy dỗ cô một bài, thấy cô cúi đầu buồn bực không lên tiếng giống như một đứa trẻ biết mình đã làm sai vậy.
24 Lúc Tần Mạc mua ít thức ăn ở bên ngoài trở lại bệnh viện thì Duẫn Nặc đã ngủ rồi. Anh nhẹ nhàng đặt túi đồ lên trên đầu tủ, rồi lại khe khẽ ngồi xuống bên cạnh lẳng lặng nhìn cô.
25 Duẫn Nặc ở trong bệnh viện nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau cô liền yêu cầu Tần Mạc đưa mình về nhà. Lúc trở về, trên cổ cô vẫn còn quấn băng gạc trắng toát, điều này làm cho người nhà họ Lục, ai nhìn thấy cũng vây tới hỏi lung tung này kia.
26 "Thượng Vãn Tịch, anh muốn nói, nếu em gả cho anh ta, thì giữa chúng ta lập tức kết thúc. "Anh tức giận thốt ra một câu, trừng mắt nhìn Thượng Vãn Tịch, phẫn hận nghiến răng.
27 Duẫn Nặc bị hành động này của anh dọa sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, theo tiềm thức lập tức đẩy mạnh ra. "Tần Mạc, anh làm gì thế?". Cô ngồi nhanh dậy , chỉnh trang lại quần áo, rồi trừng mắt nhìn anh, trong lòng đột nhiên lại cực kỳ tức giận.
28 "Duẫn Nặc!" Lời còn chưa kịp nói hết, cách đó không xa đột nhiên lại truyền đến tiếng gọi giật giọng của Tần Mạc. Nghe thấy tiếng anh, Duẫn Nặc quay đầu lại, liền thấy Tần Mạc đi tới kéo cô vào trong ngực, rồi nói với Triệu Thục Hoa: "Mẹ, con xin lỗi, Duẫn Nặc đang bị sốt nên tính tình hơi cáu kỉnh một chút, mẹ cũng đừng chấp nhất với cô ấy làm gì.
29 Sau này không bao giờ. . . nữa biết không, sẽ không thờ ơ lạnh nhạt, sẽ không để em phải một mình lẻ bóng cô đơn nữa. Khi trong đầu đột nhiên bật ra những suy nghĩ này, Tần Mạc cảm thấy thật kinh ngạc, không thể nào tin được, bản thân mình ngoài Vãn Tịch ta lại còn có thể ôn nhu với một cô gái khác như thế?Là do phản ứng chống cự của Duẫn Nặc khiến cho anh như vậy, hay còn là trong lúc vô tình đã nảy sinh tình cảm với cô mà không biết?Tần Mạc không rõ ràng lắm, nhưng giờ phút này, tâm tình vô cùng hưởng thụ khi được ôm cô như vậy.
30 Mấy phút sau, Duẫn Nặc ở phía trước cổng tập đoàn Lục thị, ngồi lên xe của anh hai Lục Tiêu rời đi. “Có chuyện gì mà vội vã như vậy? Trước kia, em rất ít khi chủ động tìm anh.
31 "Dạ!". Duẫn Nặc quả quyết nói: "Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch, bọn họ muốn cướp đi công ty của nhà chúng ta, muốn hại chết cha và anh cả, nhưng em lại không có chứng cớ, nên không biết vạch trần bọn họ thế nào.
32 Lấy được sự trợ giúp của Lục Tiêu Triết, Duẫn Nặc liền thấy an lòng không ít. Nhưng vì muốn vẹn toàn hơn, thì trước hết cô phải ly hôn bằng được với Tần Mạc đa.
33 Cùng lúc đó, ở hộp đêm xa hoa nhất thành phố, bên trong đại sảnh dưới đất, đang tổ chức một buổi dạ vũ. Những người có thể tới nơi này, tất cả đều là các ông chủ lớn trong giới kinh doanh không thì cũng là con cháu thế gia không phú thì quý.
34 Trong phòng rửa tay, Thẩm Diễm bấm một mà số, vừa nhìn kiểu tóc của mình trong gương, vừa nói với người trong điện thoại: “Jo, đoán thử xem hôm nay tôi nhìn thấy người nào?”Bên đầu kia của điện thoại truyền đến tiếng nói nam tính lại lạnh lùng: “Có lời mau nói, có rắm mau thả.
35 Buổi chiều, Duẫn Nặc cùng với Lục Tiêu Triết trở lại nhà họ Lục, người vừa mới tiến vào, đã bị Tần Mạc túm chặt lấy, sau đó dẫn ra khỏi biệt viện, nhét vào trong xe.
36 Suy nghĩ đến những điều đó, cô liền dùng toàn bộ sức lực đẩy anh ra: "Đừng có đóng kịch ở trước mặt tôi nữa, nhìn dáng vẻ này của anh, tôi cảm thấy thật ghê tởm.
37 Thấy Duẫn Nặc vẫn đứng im bất động, Tần Mạc liền cho rằng cô đã đồng ý chuyển đến đây ở với mình rồi. Đầu tiên anh liền gọi đến Công ty quản lý gia đình tìm một người giúp việc, cố ý thuê tới để phục vụ Duẫn Nặc.
38 "Nếu những chuyện này anh cũng không dám đáp ứng, vậy thì ly hôn đi!". Thấy anh không để ý tới, Duẫn Nặc liền nhặt thỏa thuận ly hôn trên bàn lên nói tiếp: "Tôi sẽ để cho luật sư của tôi kháng án, hi vọng anh cũng sớm có chuẩn bị.
39 Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Mạc liền đi đến công ty. Sau khi kết thúc cuộc họp ở trên tầng cao nhất của Lục thị, anh liền đứng dậy nói với Lục Chấn Thiên vẫn đang ngồi trên ghế: "Chủ tịch, tôi muốn xin từ chức.
40 Tần Mạc từ chức? Anh ta thật sự đã đi từ chức?Duẫn Nặc liền ngớ người ra, cũng không hiểu tại sao anh ta lại đi từ chức? Là bởi vì muốn thực hiện lời hứa với cô sao?Nhưng mục đích của anh ta, không phải là muốn chiếm đoạt công ty của nhà họ Lục, muốn hủy diệt cả nhà cô sao?Tại sao anh ta lại đáp ứng với cô sẽ từ chức ở công ty chứ.