41 “Này, anh sờ xuống nữa em sẽ không tự chủ được đâu. ” Đàm Minh Triết chẳng biết lúc nào tỉnh lại, người vẫn có chút mơ hồ, nhưng tựa hồ bất cứ lúc nào cậu đều có thể không đứng đắn như thế, phát sốt cũng có thể đùa giỡn người khác.
42 Đàm Minh Triết tức giận nâng quai hàm, sớm biết hạ sốt lại biến thành người tí hon, còn không bằng vẫn luôn nóng sốt, còn có thể hưởng thụ Thẩm thiếu gia ôn nhu chăm sóc.
43 Trong phòng huấn luyện, các học viên mới gia nhập đang chia làm các tổ nhỏ tiến hành huấn luyện khác nhau.
—— những học viên này phần lớn là bộ đội xuất ngũ, hoặc là từ nông thôn địa phương xa xôi ra tới, còn có một ít là tuyển thủ quyền anh, tuyển thủ tán đả hành nghề võ thuật.
44 Vạn Dung nhìn bạn trai của mình ôm một người đàn ông trẻ tuổi mi thanh mục tú, nhất thời trợn mắt ngoác mồm.
“Âu Dương Văn! Anh --” Vạn Dung hết sức tức giận, thanh âm của cô có chút sắc bén, nhưng lại không nói nên lời, bởi vì cô không biết nên làm sao trách mắng Âu Dương Văn.
45 Lục Dương thật tâm chỉ là muốn chia sẻ kinh nghiệm của hắn, thế nhưng Vạn Dung nghe trong lòng có chút không vui, làm sao nghe tới giống như là đang trào phúng cô học không giỏi?!
Bởi vậy có thể thấy được, Vạn Dung kỳ thực cũng là không đủ tự tin, mới ác ý phỏng đoán dụng ý của Lục Dương như vậy.
46 Nguyên nhân gì sao?
Đàm Minh Triết híp mắt một cái, bỗng nhiên nở nụ cười: “Cũng không có gì, đơn giản là bọn họ đánh chủ ý tới em, để em làm chuột bạch giúp cho nghiên cứu của bọn họ, sau đó còn coi em làm lễ vật đưa cho một số vị thiếu gia công tử thích đàn ông.
47 Đàm Minh Triết nhắm lại cặp mắt đào hoa, tao nhã mà hồi đáp: “Anh quên mất, lúc trước anh không thể nghiệm qua sao, cho nên không biết chọn nào. Bất quá không sao, sau này chúng ta có thể lần lượt thử từng cái khẩu vị một.
48 Cần một căn nhà lớn một chút.
Thẩm Đường Cửu lau tóc, cười nói: “Không có, ban đầu anh chỉ mua chỗ này, một người đủ ở, hơn nữa mấy năm trước quanh năm không ở nhà, mua quá nhiều nhà ở cũng vô dụng.
49 Âu Dương Văn trầm mặc nửa ngày, mới mở miệng, nhưng vẫn chưa nói xảy ra chuyện gì, chỉ là hỏi: “Có rượu không?”
Đàm Minh Triết bị Thẩm Duệ nhét vào bên trong cái tất gian nan bò ra, nghe đến chữ rượu này, lỗ tai liền dựng lên.
50 Bởi vì lúc trước đã ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, cho nên, Lục Dương ở nhà bếp bắt đầu bận túi bụi vô cùng thành thạo điêu luyện, cũng không cần lo lắng không có chỗ để phát huy.
51 Ngày thứ hai Âu Dương Văn ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại, tối hôm qua y uống nhiều rượu, cho nên lúc tỉnh lại đầu óc choáng váng, y lấy điện thoại di động ra muốn nhìn một chút, kết quả phát hiện album hôm qua y xem, lại bị y không cẩn thận xoá bỏ.
52 Chỉ thấy một đứa bé tầm sáu bảy tuổi cả người trần truồng ngồi bên cạnh thiết bị từ trường, xung quanh là đồ vật ngã trái ngã phải.
-- Đàm Minh Triết không có khôi phục thành người lớn, mà là biến thành một đứa nhỏ sáu bảy tuổi.
53 Thẩm Đường Cửu ầm một tiếng đóng lại cửa phòng.
Đàm Minh Triết toét miệng cười đến ngửa tới ngửa lui. Trời ạ, đùa giỡn Thẩm đại thiếu quả thực chơi quá vui.
54 Thẩm Duệ đến nửa ngày mới phản ứng được, duỗi tay ra nắm khuôn mặt nhỏ của Đám Minh Triết, sau đó còn nâng cằm của cậu xoay trái xoay phải, xem xét kỹ càng.
55 “Em nói bọn họ đến cùng muốn làm cái gì?” Thẩm Đường Cửu nói.
Đàm Minh Triết đóng lại máy tính cười nói: “Lúc trước em không phải đã nói rồi sao? Bọn họ muốn kiến tạo một vương quốc đen tối chỉ thuộc về bọn họ.
56 “Thì ra anh đã sớm sắp xếp vệ sĩ cho Tiểu Duệ. . . ” Từ nhà Âu Dương Văn rời đi, Đàm Minh Triết một mặt sùng bái hướng Thẩm Đường Cửu biểu thị cảm kích.
57 Đàm Minh Triết chờ thang máy vừa đến liền vội vàng từ bên trong chui ra, chạy thẳng đến nhà Âu Dương Văn.
Cửa đã bị khóa lại, khí lực của Đàm Minh Triết quá nhỏ, căn bản không có cách nào mở ra, cậu lại gọi vào điện thoại di động của Lục Dương, không có ai nhận.
58 Trên du thuyền.
Trong một cái kho chứa đồ.
Tay của Lục Dương bị quấn vào trên cây cột, miếng vải đen che trên mắt bị lấy đi.
Phút chốc tia sáng làm hắn có chút không thích ứng, Lục Dương hơi nheo mắt lại, mới mở ra một lần nữa
Ở phía cột đối diện có một cô gái, hắn quen biết.
59 Sao chỉ có một người?
Âu Dương Văn cùng Đàm Minh Triết không dấu vết liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều tràn đầy nghi hoặc, nhưng rất nhanh họ liền đoán ra đáp án.
60 Thẩm Đường Cửu ôm sát Đàm Minh Triết, tay đặt ở vết thương của cậu cũng vô cùng dùng sức.
Bị thương, còn ngâm ở trong nước biển, chắc chắn sẽ rất xót.