61 Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn cô, lạnh nhạt nói "Có phải khó chịu ở đâu hay không?"Viên Cổn Cổn gãi gãi đầu, khẽ gật đầu. "Ở đâu?" Hắc Viêm Triệt cẩn thận quan sát cô, nét mặt hồng hào không nhìn ra là không ổn ở đâu.
62 "Đã chết!" Hắc Viêm Triệt lạnh giọng nói. Mặt của Viên Cổn Cổn cứng đờ, chiếc đũa ở trong tay trượt xuống, rơi xuống ở trên mặt đất. Hắc Viêm Triệt nhìn vẻ mặt của cô, không nói gì.
63 Phòng sách"Người đâu?" Hắc Viêm Triệt xem tài liệu trong tay cũng không ngẩng đầu lên, hỏi. "thật xin lỗi chủ nhân, cô ta chạy. " Nhã Tư cúi đầu, nhẹ giọng trả lời.
64 "Nghe đây, đừng để tôi nghe người dạy em nói em không tốt cái gì, nếu không thì em sẽ rất thê thảm. " Hắc Viêm Triệt vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái mông của cô, Viên Cổn Cổn cứng đờ hoàn toàn.
65 Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ suy tư của cô, cầm lấy một chén cháo tổ yến đỏ, múc một muỗng đưa đến bên miệng cô, nhàn nhạt nói "Há mồm.
66 Viên Cổn Cổn quay mặt, quỳ gối trên đất, vươn tay ấn lên đầu vai của anh, sờ soạng huyệt vị từ trên cổ đến bả vai rồi đến lưng của anh, nghiêm túc mát xa cho anh.
67 "Viên Cổn Cổn!"Một tiếng rống to đã gọi hồn phách đang bay vào cõi thằng tiên của cô nhóc nào đó trở về, Viên Cổn Cổn liền giật mình, ngồi dậy nhìn vẻ mặt khó coi của Hắc Viêm Triệt.
68 "Thiếu gia, anh còn đang tức giận sao?" Viên Cổn Cổn mở miệng hỏi. Hắc Viêm Triệt không nói gì cũng không quay đầu lại. "Anh đừng tức giận, tôi sai rồi.
69 "Tôi chỉ nói là không cho em ăn bữa sáng, tôi nói không cho em ăn cơm trưa lúc nào? Con bé ú em chỉ có nhiều thịt mà không có đầu óc, đói chết cũng đáng đời!" Hắc Viêm Triệt rống lớn lên, còn tăng thêm sức tay.
70 Hắc Viêm Triệt nhìn bộ dáng đáng thương tội nghiệp của cô, nhàn nhạt hỏi "Thích cô giáo hôm nay không?""Thích, chị ấy cho tôi ăn chocolate. " Viên Cổn Cổn khịt khịt mũi, nở nụ cười.
71 "Còn dám nói không có, trên người em có mùi máu tươi. " Hắc Viêm Triệt sốt ruột rống lên. Viên Cổn Cổn sửng sốt, ngơ ngác nhìn anh. "Nói mau!" Hắc Viêm Triệt nóng nảy đấm mạnh xuống giường lớn.
72 Đôi mắt tím của Hắc Viêm Triệt híp híp lại, không nói gì. "Triệt nhi, mẹ muốn có cục cưng, khi nào thì con sinh ẹ?" Khấu Lê Lạc vui vẻ hỏi. "Muốn thì tự mình sinh, cha có thể ẹ.
73 Viên Cổn Cổn bịt chặt miệng, lắc lắc đầu. Hắc Viêm Triệt chỉ lạnh lùng nhìn cô, không nói gì. Dưới ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghĩ của anh khuôn mặt nhỏ nhắn của Viên Cổn Cổn đau khổ hé miệng ăn thức ăn anh đúc tới miệng, cảm giác vào miệng là tan làm cho đôi mắt cô sáng lên, nhai nuốt kỷ càng, sau đó mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Hắc Viêm Triệt, "Cái này ăn rất ngon đấy thiếu gia.
74 Hắc Viêm Triệt lau nước mắt ngập lụt của cô, nhàn nhạt nói"Không cho khóc, rất xấu. "Viên Cổn Cổn vừa ôm cổ anh khóc vừa meo meo nói "Thiếu gia, anh có biết không? Đám động vật thật là mong muốn như vậy, chỉ cần loài người đối xử với chúng tốt một chút, chúng nó bảo vệ anh, chúng nó sẽ nghe anh nói chuyện, mặc kệ anh vui hay là không vui, chúng nó đều sẽ ở bên cạnh anh, nhưng mạng sống chúng nó quá ngắn, tôi cũng rất sợ đám Tiểu Viên chết mất, nếu chúng nó cũng chết ở trước mặt tôi giống như con chó trong phim kia, tôi nhất định sẽ đau lòng chết.
75 Á Tư sửng sốt, nhìn thẳng anh thẳng thắn nói, "Ai cũng muốn bảo vệ cô gái nhỏ như vậy. "Hắc Viêm Triệt nhìn anh ta, lạnh giọng nói "Tôi sẽ bảo vệ, không liên quan đến anh.
76 "Anh Duệ!" Viên Cổn Cổn sốt ruột thét lên, muốn đi qua xem tình trạng vết thương của Na Tịnh Thịch Duệ, lại bị Hắc Viêm Triệt giữ chặt ở trong ngực, sức lực rất lớn gần như là muốn bóp nát cô.
77 Cũng không biết Viên Cổn Cổn lấy lá gan từ đâu, lại dám lớn tiếng nói "Đau cũng không cho người ta khóc. "Hắc Viêm Triệt sửng sốt, đôi mắt tím lạnh lẽo nhìn cô chằm chằm "Em nói cái gì?"Viên Cổn Cổn rụt cổ, meo meo "Đau quá.
78 Viên Tịnh Lưu lặng lẽ nhìn anh ta, một lúc sau phun ra một chữ, "Được. ""Xin lỗi cha nuôi. ""Cha chỉ có một điều kiện. " Viên Tịnh Lưu nhấp một ngụm rượu, nhàn nhạt nói.
79 Ban đêm, Hắc Viêm Triệt mở cửa phòng, thấy một cái cơm nắm nằm sấp trên giường lớn, hai tay chống má, hai cái chân trắng mịn non mềm mở ra, xem ra tâm trạng cũng không tệ.
80 "Đại diện cho cái gì?" Viên Cổn Cổn thật thà hỏi tiếp. "Em và động vật giống nhau. " Hắc Viêm Triệt cười lạnh nói. Viên Cổn Cổn chép chép miệng, không nói gì.