1 Đêm đã khuya, Lăng Vi kéo hành lý ra khỏi nhà. Nói đến cái nhà này, nếu như không phải là do mẹ kế ở trong điện thoại khóc lóc cầu xin nói cha bị bệnh muốn gặp cô, cô sẽ không phải đi suốt đêm trở về.
2 Lăng Vi bỗng chốc lửa giận ngút trời: "Tôi không có ở đây, vậy tôi nên ở chỗ nào hả?" Cô giơ cái gạt tàn thuốc dấu ở phía sau lên hướng về phía đầu Từ Văn Mậu đập xuống.
3 Lý Mai vốn định thu thập Lăng Vi một phen, nhưng nghĩ đến kế hoạch ngày mai, bà lại cắn răng nhịn xuống, hướng về phía Lăng Vi mắng một câu, lại nói thầm hai tiếng, sau đó nặn ra khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Lăng Vi nói ra: "Vi Vi à, đều do mẹ không tốt, vừa rồi mẹ là nhất thời quá tức giận, chắc không có làm bị thương con chứ? Mẹ với cha con mang Văn Mậu đi bệnh viện, con ở nhà chờ chúng ta nha".
4 "Két. . . " Tiếng thắng xe vang dội một góc đường. Tài xế ngay lập tức chui đầu ra khỏi xe mắng to, "Không muốn sống nữa hả. . . ", mà Lăng Vi thừa dịp này, chạy như bay đến bên cạnh cửa xe, định mở cửa ngồi vào trong.
5 Vì để tránh sự nghi ngờ của Lăng Vi, Lý Mai nhẫn nại giải thích, "Vi Vi à, nhiều năm như vậy mẹ cũng không đưa con tới nhà hàng lớn ăn cơm, trong nháy mắt con cũng đã tốt nghiệp đại học, hôm nay một nhà bốn người chúng ta cũng nên tiêu tiền một chút, con thích ăn gì cứ việc gọi món biết không hả".
6 Lăng Vi nghe hai người họ mẹ một câu con một câu giải thích, bàn tay bóp chặt lại khiến móng tay đâm đâm vào sâu, cô dường như có thể ngửi được mùivị máu tươi.
7 "Tôi, tôi, tôi, không được, không được, muốn đi, đi bệnh viện". Cảm nhận được thân thể của mình đã không chịu nổi, lo lắng bản thân mình ở trước mặt người đàn ông này sẽ.
8 Mở cửa phòng, Lăng Vi hít sâu vào một hơi. Cô không biết được sau này sẽ phát sinh ra những chuyện gì nữa, nhưng sự việc diễn ra ngày hôm qua, lại làm thay đổi cuộc đời của cô.
9 Editor: Hoàng Lão TàLúc 8h sáng cũng chính là giờ cao điểm để mọi người đi làm. Ở các tờ báo của Liêu thị đâu đâu cũng đăng một tin tức khiến người ta phải để ý.
10 Lăng Vi vừa ngẩng đầu đã đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Viêm Bá Nghị. "Sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi?" Hắn giữ chặt cánh tay Lăng Vi, trong giọng nói có phần khó chịu.
11 "Vi Vi, bảo bối vừa nhìn thấy có một ông già lén chụp ảnh người ta kìa?""Gọi mẹ, không phải là đã nói qua với con, ở bên ngoài không được nhìn lung tung sao?" Lăng Vi một tay kéo rương hành lý, trong đại sảnh sân bay lập tức vang lên tiếng rắc rắc.
12
13 Sau khi đi theo mẹ vào phòng, Lăng Dịch Sâm lục tung đồ, lấy một túi đồ ăn vặt lớn ra ngoài, hắn cầm lấy hộp khoai tây chiên bắt đầu ăn ngấu ngiến, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt Lăng Vi.
14 Lăng Vi đưa tay đoạt lấy xấp tài liệu, cẩn thận xem xét. Ngô Mỹ Mỹ nhìn xấp tài liệu bị cướp đoạt, trong bụng lập tức xuất hiện tức giận, đồ của cô rất ít khi lấy ra cho các dồng nghiệp xem, cho nên đó là lý do vì sao không có mấy người biết được bí quyết đàm phán của công ty.
15 Đứng ở đại sảnh, Viêm Bá Nghị cúp điện thoại của Sở Phong, đi theo Mộ Bạch tới Liêu Thị, thật ngoài ý muốn người phụ nữ đáng chết kia cũng chạy về đây.
16 Lăng Dịch Sâm để dao cắt đồ ăn xuống, nhìn thấy mấy chị gái xinh đẹp đang ngắm mình, còn đùa nghịch giống như chỉ vào đầu nhỏ của bé, lúc này mới trả lời Lăng Vi: "Vi Vi, đã xảy ra chuyện gì? Cần con làm gì? Con nói với ma ma sau khi con ăn xong sẽ không tính tiền đâu".
17 Vừa tới lầu một, còn chưa ra khỏi thang máy, một bé con đã chạy vào. Khuôn mặt đỏ bừng, thở hổn hển nhìn vô cùng đáng yêu. "Chú ơi! Xin hỏi người có 30 đồng tiền mặt hay không?" Bộ dáng Lăng Dịch Sâm không rành thế sự, vẻ mặt vô cùng ngây thơ.
18 Lăng Dịch Sâm gật đầu mãi: “Đúng đó đúng đó, hôm nay con xuống lầu dưới ăn cơm, một chị gái xinh đẹp trả tiền cho con đó, có phải con rất có sức quyến rũ không?” Lăng Dịch Sâm chớp chớp đôi mắt to của cậu, hàng mi dài kia tựa như cánh quạt vậy.
19 “Vi Vi, kẻ này xấu xa quá, lại nói dì là mami của con, mami của con hung dữ lắm, còn lợi hại hơn cả sài lang hổ báo nữa cơ. ” Lăng Dịch Sâm ngẩng đầu, nhìn mami nhà mình, hôm nay cậu muốn làm cho mami nghẹn đến nội thương luôn, ai bảo mẹ ở trước mặt người khác lại không nhận cậu là con trai cưng của mẹ chứ.
20 Editor: miemei
“Em……” Vốn muốn hỏi chút gì đó, Viêm Bá Nghị thay đổi thái độ thường ngày, đột nhiên không biết nên nói gì, trong đầu anh đã từng ảo tưởng vô số lần, đợi đến lúc anh tìm được người phụ nữ này, phải trừng phạt cô ấy ra sao.