41 Sau khi cúp điện thoại của Lăng Văn Thiên, Lăng Vi chìm vào trong hồi ức rất lâu, rời xa quê hương 5 năm, tuy cô đã tạo ra được một chút thành quả, nhưng không có sự ủng hộ của cha mẹ, thì cũng chẳng hào nhoáng rực rỡ gì.
42 “Liên hệ không được thì thôi, bệnh của tôi cũng đâu phải sẽ mất mạng, không sao đâu. ” Viêm Bá Nghị cười thản nhiên, giơ tay vỗ vỗ bả vai của Mộ Bạch, cất bước về phòng tìm Lăng Dịch Sâm.
43 Viêm Bá Nghị giơ tay búng lên trán của Lăng Dịch Sâm một cái, bờ môi mím chặt khẽ cong lên. Nhìn ánh mắt trẻ con đang phát sáng của Lăng Dịch Sâm, nói một tiếng: “Được.
44 Cúp điện thoại, Lăng Dịch Sâm cười tươi như hoa, cậu đứng trước cửa khách sạn, thấy taxi chạy đến, vẫy tay một cái, nhân viên phục vụ đi lên trước giúp cậu mở cửa xe ra.
45 Về đến khách sạn thì trời đã tối rồi, Lăng Vi dắt Lăng Dịch Sâm lên lầu bắt đầu thu dọn hành lý, cô không muốn ở lại đây một khắc nào nữa, nếu như không phải có một số bản vẽ thiết kế trong cặp hồ sơ bên trong hành lý, thì cô hận không thể bỏ cả rương hành lý luôn rồi.
46 Viêm Bá Nghị đến quầy tiếp tân của khách sạn tìm lịch sử đăng kí của khách hàng trong khoảng thời gian gần đây nhất xem một lần, phát hiện không hề có tin tức gì của Lăng Vi và Dịch Dịch cả.
47 Đợi đến khi Lăng Dịch Sâm ra khỏi nhà vệ sinh, Lăng Vi đang đứng ngay cửa tra xét nhìn cậu. “Lăng Dịch Sâm, con lại giở trò quỷ gì nữa hả, đưa di động của con cho mami xem nào.
48 “Cộc cộc cộc. ” Một cô gái trông có vẻ như thư ký đứng ngoài cửa.
Lăng Vi quay đầu lại, đã nghe cái miệng xinh đẹp của cô ấy nói: “Tổng giám sát Monica, xin chào, rất vinh hạnh khi được làm thư ký của cô, gọi tôi Tiểu Tô là được rồi, bên ngoài có một bạn nhỏ, nói là tìm cô.
49 Sau bữa cơm trưa, Lăng Vi được gọi đến phòng làm việc của tổng giám đốc. Lúc ăn cơm trưa, cô nghe đồng nghiệp trong công ty tám chuyện, nói tổng giám đốc Vưu cùng cấp bậc với trợ lý Sở, nhưng đối đãi lại không giống nhau.
50 Lăng Vi vừa đi, Sở Dụ đã lập tức đi ra ngoài, chỉ là vừa quẹo một cái đã không thấy người đâu nữa.
Vốn muốn đến văn phòng làm việc của cô tìm, kết quả trợ lý gấp gáp chạy qua, thở không ra hơi nói: “Trợ lý Sở, chủ tịch đến rồi, hình như rất là tức giận, bảo tôi nói với anh, lập tức đi gặp ngài ấy.