1 Tiếng nhạc hôn lễ lãng mạn cất lên, tôi mặc chiếc áo ren trắng tinh khôi, đầu độ vương miện đá quý sáng lấp lánh, đi qua cổng hoa, bước vào thảm đỏ, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười hạnh phúc.
2 1. Ánh mặt trời buổi sáng xuyên qua khung cửa sổ thủy tinh trong suốt và tấm rèm bằng ren, chiếu vào phòng ngủ còn ngập trong vẻ ngái ngủ thường ngày.
3 2. -Hu hu, mình không nói dối mà, vừa nãy rõ ràng trong nhà vệ sinh có một gã biến thái mà! - Tôi "đeo" trên mặt mình hai dòng nước mắt, buồn bã dán người vào cánh cửa kính của đại sảnh sân bay.
4 3. -Hu ra, chiếc giường xinh đẹp ấm áp của tôi, Cục Xương đẹp trai và chu đáo của chị, chị về rồi, cả "Nhật Thần đại nhân" mà tôi yêu nhất nữa, nụ hôn độc quyền của thiếu nữ Tây Mễ tặng cho anh, ha ha, xấu hổ quá.
5 - Không được, chị vẫn chưa giảng cho em về bài học gia đình. Trước tiên, chúng ta phải nói rằng ăn cắp là hành vi không tốt, thế nên em đừng. . . - Tôi kéo dài giọng, cố gắng truyền đạt hết những kiến thức đạo đức mà tôi học được ở trường cho tiểu quỷ.
6 4. Tôi tắm rồi cọ, tắm rồi cọ. Ai da, tắm thích thật đấy! Ý? Sao ngoài kia chả có tí động tĩnh gì? Mặc quần áo vào rồi xem sao. . .
- Chết rồi! Quần áo của mình đâu?
Trên móc chẳng có gì cả.
7 Hử? Hắn sao thế nhỉ? Trông có vẻ đáng thương quá!
-Anh. . . anh sao thế?
Tôi bước lên trước một bước, thận trọng hỏi.
Nhưng hắn chỉ ngẩng đầu lên nhìn tôi một cái, sau đó run rẩy đứng lên, nắm vào tay nắm cửa phòng tắm, mở cửa ra, chạy ra ngoài.
8 1. Vừa mới 7 giờ, ánh mặt trời mùa hạ xuyên quá khung cửa sổ, chiếu vào phòng, soi sáng khóe miệng vẫn còn chảy dãi của tôi.
-Tiểu quỷ thối, em đứng lại cho chị.
9 Ai dà, sáng thứ hai sao đông người thế nhỉ? Họ đều đi họp chợ à?
Tôi bực bội cử động cái cổ. Haiz! Khó khăn lắm mới cướp được chỗ, nhưng giờ xem ra nó chẳng khác gì phải đứng, người trên xe quá đông nên không gian bên trên chỗ ngồi bị chiếm hết rồi.
10 Xình xịch. . .
Lúc này chiếc xe buýt 159mà tôi đang chỉ bỗng lắc lư mình rồi lao đi, còn để lại cho tôi với Mông Thái Tử một luồng khói đen.
-Này này này, đừng có vứt lại tôi, tôi còn ở dưới này mà! Chờ tôi với chứ!
Chết mất thôi, nó đi mất rồi, chẳng lẽ tôi phải chờ chuyến buýt tiếp theo? Hu hu, hôm nay không biết mấy giờ mới được đến trường đây!
-Thế nào? Đền tiền đi!
-Tôi.
11 Chiếc xe của Mông Thái Tử lái thẳng vào trường Trung học Thâm Điền, mấy chú bảo vệ nhìn thấy còn chẳng dám ngước mắt lên. Haiz, cũng đúng, chắc là ở trường Thâm Điền này chẳng ai dám cản hắn lại!
-Thú cưng xuống xe đi, cô học lớp nào, tôi đưa cô vào.
12 Một ngày trôi qua thật nặng nề, thật may là dù sao cho tới khi tan học, tôi không đi tìm Mông Thái Tử nhưng hắn cũng không gây phiền phức gì cho tôi.
Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, Hàn Tiểu Đới bị thầy hiệu trưởng kéo đi dùng cơm cùng thầy, tôi đành đeo ba lô lên vai, chậm chạp đi ra còng trường.
13 -Tại sao em lại xuất hiện trước cổng trường chị?
. . .
-Sao không nó gì? Chị cảnh cáo em nhé, đừng có gây phiền phức cho chị!
. . .
Này, mặt em được làm bằng bài poker à?
.
14 Khó nhọc lắm mới về đến nhà, trời đã tối mịt.
Thằng tiểu quỷ cứ như là cô bé Lọ Lem sẽ biến thân vào lúc 12 giờ đêm, lại quay lại cái bản mặt lạnh như tiền, nhưng nể tình nó nấu ăn siêu ngon, tôi cũng chẳng buồn chấp nhặt.
15 1. Năm phút sau, tiếng bước chân xa dần, tôi dần dần hoàn hồn lại.
-Á á á. . .
Tôi mất trọng tâm, ngã nhào xuống.
Mẹ ơi, tôi như một kẻ biến thái, ngã nhào về phía thằng tiểu quỷ, mà môi tôi lại hôn đúng lên đôi môi nhỏ xíu của nó.
16 2. Thứ bảy.
Ngược lại với gương mặt sầm sì khó chịu của tiểu quỷ tôi lại tỏ ra vô cùng hào hứng, dọc đường còn lẩm bẩm hát một bài.
Thời tiết này mà được ngâm mình trong nước thì không còn gì bằng.
17 3. Thế là chúng tôi tới khu ẩm thực của công viên nước. Nhưng giọt nước còn đọng trên tóc Mông Thái Tử nhỏ tong tỏng xuống chiếc áo phông mà hắn mặc bừa lên người, hắn uể oải ngồi xuống cái ghế ở sát cửa sổ, đưa cho tôi một chai nước cam.
18 4. Nhà hàng này thật dễ chịu và ấm áp, sô-pha bọc vải màu trắng sữa, nến nhà được lát kiểu gạch cổ, tường được trang trí bởi những bức tranh hình hoa hướng dương, không xa còn có một dòng suối với tiếng nước chảy róc rách.
19 1. Sáng sớm hôm sau, tôi và Thánh Y Đằng ăn xong bữa sáng, rồi một trước một sau đi đón xe buýt.
Thật may là trên tuyến buýt 159 hôm nay đặc biệt ít người.
20 3. - Hu hu, đồ xấu xa, ăn xong là bỏ đi, hu hu, anh thật quá đáng. . .
Tôi lẽo đẽo đi theo sau Thánh Y Đằng, vừa cắn một miếng kem vừa giận dữ tố cáo hắn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 24