41 Vườn hoa. Viên Cổn Cổn không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt. . . . . . Đây. . . . . . Đây nhất định là một khu vui chơi khổng lồ a, hơn nữa còn là khu vui chơi của động vật, có nhiều loại tổ rất cao cấp, không giống với phòng nhỏ tư nhân, có thủy tinh, có trên cây to, có ngọc lưu ly, có trên tàng cây, có trên mặt đất, còn có đủ loại đồ chơi, ngay cả cầu trượt cũng có, thật đáng yêu a.
42 Đột nhiên một loạt tiếng bước chân truyền đến, Viên Cổn Cổn khẩn trương ngừng hô hấp, đã trễ thế này. . . . . . Tất cả mọi người đã ngủ, sao có thể có tiếng bước chân? Trong đầu vang vọng tiếng kể chuyện của Á Tư ( một loạt tiếng bước chân truyền đến, cửa khóa lều trại bị kéo ra, một gương mặt xác chết thối rửa duỗi vào, lộ ra một mỉm cười, chỉ thấy khóe miệng tươi cười của xác chết kề sát lỗ tai cô gái, nhỏ giọng nói, "Ra đây.
43 "Em không thích tắm rửa. " Hắc Viêm Triệt nhếch mày kiếm. "Ai nói ? !" Viên Cổn Cổn không hiểu hỏi. Hắc Viêm Triệt nhìn cô, không nói chuyện. "Ách. . .
44 "Lý do?" Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt phun ra hai chữ. "Tiểu Q nhà tôi chính là có cái mũi thính, cũng giống anh, kết quả có một ngày, một chị người hầu ăn đồ hỏng bị đau bủng, thả một cái.
45 "Nhưng mà bây giờ tốt rồi, thiếu gia cho phép em nuôi chúng nó nên không có vấn đề gì rồi. " Viên Cổn Cổn nhìn Mạnh Ký Dao cười vui vẻ. "Đúng vậy a. .
46 "Không. . . . . . " Viên Cổn Cổn ôm chặt lấy anh, nhất định không chịu buông tay. "Cổn Cổn ngoan, vú Bạch dẫn con đi tắm. " Bạch quản gia nhỏ giọng dụ dỗ đến, vỗ nhẹ lưng cô an ủi.
47 "Hu hu. . . . . . Thiếu gia. . . . . . Nước rất lạnh. . . . . . Còn liên tục chui vào thân thể tôi. . . . . . Hu hu. . . . . . Cái mũi, lỗ tai, mắt, miệng.
48 Nước mắt của Viên Cổn Cổn như hạt đậu lớn, từng giọt từng giọt nước lớn chảy xuống, Tiểu B, ngày hôm qua còn ru rú ở trong lòng cô ăn hạt thông, thân thể nhỏ nhắn vẫn còn mềm mại, bây giờ lại cứng rắn nằm trong tay cô, tại sao? Tại sao có thể như vậy.
49 "Là Mạnh Ký Dao?" Nhã Tư nhàn nhạt hỏi. "Không phải. " Á Tư cười khẽ lắc đầu. Nhã Tư nhìn anh ta, không nói chuyện. "Là người làm vườn hoa, Từ Tuấn. " Á Tư nhìn nhìn đám người hầu bận rộn ngoài cửa sổ sát đất.
50 Hắc Viêm Triệt mắng một tiếng, quay trở lại phía cô, nâng tay liền ột cái tát vào đầu cô "Kêu la cái gì!"Viên Cổn Cổn ôm đầu của mình, vùi mặt vào trong đầu gối, vừa khóc vừa nhỏ giọng meo meo "Ai kêu anh không để ý tôi.
51 "Làm sao vậy? không muốn nhìn thấy chị sao? Vẻ mặt thất vọng như vậy. " Mạnh Ký Dao cười khẽ, ngồi xuống đối diện với cô. "không phải, em không có. . .
52 Đúng 7 giờ sáng, Viên Cổn Cổn mặc quần áo xong theo bản năng mà đi đến cửa phòng Hắc Viêm Triệt, ngẩn người, mới nhớ tới, cô đã không cần gọi anh thức dậy nửa, hôm nay cô phải đi học, nhìn nhìn quần áo nữ giúp việc trắng đen đan xen trên người mình, xoay người lặng lẽ đi trở về phòng, thay đổi một chiếc váy màu hồng, đi vào phòng bếp làm bữa sáng cho anh, 7 giờ 30 phút, ra khỏi nhà đúng giờ, không ngờ nhìn người đàn ông tóc dài tuấn tú tao nhã tựa vào bên xe Lincoln dài, dịu dàng cười với cô.
53 Trôi qua một tháng, mỗi ngày Na Tịch Thịnh Duệ đều đưa rước Viên Cổn Cổn đi học, quay lại những ngày giống như ở nhà họ Viên, mỗi ngày Viên Cổn Cổn chuẩn bị xong bữa sáng, đúng bảy giờ đi đến trườnh, sáu giờ rưỡi chiều trở lại nhà họ Hắc chuẩn bị bữa tối, đúng bảy giờ rưỡi bưng thức ăn lên bàn, sau đó rửa tay trở về phòng, bảy giờ bốn mươi mỗi ngày Hắc Viêm Triệt sẽ xuống lầu ăn cơm, ăn xong đứng dậy chạy lấy người, ngày qua ngày, hai người không hề gặp mặt, cũng không nói chuyện.
54 Viên Cổn Cổn nhìn cô, ủy khuất phun ra hai chữ "Có chuyện. . . . . . "Cô gái tóc trắng sửng sốt, cười khẽ ra tiếng, tiếng cười như chuông bạc quanh quẩn trong nhà vệ sinh nữ to lớn.
55 Viên Cổn Cổn nhìn nhìn Lạc Khanh Khanh, ngượng ngùng kéo kéo ống tay áo của Na Tịch Thịnh Duệ, nhỏ giọng nói "Anh Duệ, chúng ta về nhà được không?""không được.
56 "Có cái gì không tốt? Đừng nghĩ lung tung, em như vậy tốt lắm, thịt nhiều đáng yêu, không cho giảm béo. " Na Tịch Thịnh Duệ cười bấm bấm cái eo của cô.
57 "Anh phải đánh tôi sao?" Viên Cổn Cổn ngẩng đầu anh, nhỏ giọng hỏi. "Em và người khác có gì khác nhau sao?" Hắc Viêm Triệt cười lạnh một tiếng. Viên Cổn Cổn cắn cắn môi dưới, nhỏ giọng nói "Tôi biết trễ về là tôi không đúng, nhưng đó là vì đã xảy ra một chút ngoài ý muốn, tôi không phải cố ý.
58 Ngoài phòng bếp, Viên Cổn Cổn khó hiểu nhìn cửa lớn khép chặt một chút, không hiểu vì sao bình thường cửa luôn mở nhưng hôm nay lại đóng. Tiểu Viên giật giật cái mũi, đột nhiên cắn vớ của cô kéo về sau.
59 "Tôi chỉ hi vọng chủ nhân có thể hạnh phúc giống như lão gia. " Á Tư nằm trên mặt đất không có sức, không biết sợ nhìn thẳng chủ nhân của mình. Hắc Viêm Triệt không nói gì, nhàn nhạt nhìn anh ta nửa ngày, lạnh lùng mở miệng nói "Đã biết vì sao không bảo vệ cô ấy thật tốt.
60 Viên Cổn Cổn ngẩn ngơ nhìn anh , còn đang ở giữa trạng thái mơ màng. Một lúc sau, cô nhóc nào đó phản ứng kịp thì hất mặt, cực kỳ xấu hổ. "Biết vì sao tôi muốn hôn em không?" Hắc Viêm Triệt vươn ngón tay ra chọc chọc vào khuôn mặt cô, trong giọng nói có ý cười hiếm thấy.