81 Editor: An bà bàBiệt thự nhà họ Hạ"Mẹ, người còn chưa chịu thẳng thắn với con hay sao?" Hạ Du Huyên đứng trên ghế sofa, trừng mắt nhìn mẹ mình. "Hixx.
82 Editor: An bà bàBuổi tối, Tạ Mẫn đi đến hội trường tổ chức yến hội từ rất sớm. Khi Tạ Mẫn vừa mới rời đi, chiếc xe thể thao của Lãnh Liệt Hàn cũng ngay lập tức phóng đến.
83 Vào đến nơi, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía đôi nam nữ luôn làm cho người ta phải ghen ghét đố kỵ. Ngay cả từ 'đẹp đôi' cũng không đủ để hình dung về họ.
84 Đường Sâm ở một bên bưng ly rượu lên, vỗ vai Lãnh Liệt Hàn "Ha ha, Hàn, phương thức mời rượu của bảo bối nhà anh cũng thật là đặc biệt. Cô cũng rất đau lòng vì anh đấy.
85 "Này, Hàn. Bảo bối nhà anh dường như đã say rượu rồi. " Đường Sâm quay đầu nhìn Hạ Du Huyên. "Tôi nhìn thấy rồi. " Đôi mặt phượng của người đàn ông đảo qua, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vỗ về cô gái có dung mạo tuyệt sắc.
86 "Không muốn sao?" Lãnh Liệt Hàn nâng mặt lên cười quỷ dị. "Hàn, em rất không thoải mái. . . " Hạ Du Huyên nhíu nhíu lông mày, biểu cảm trên khuôn mặt dường như rất khó chịu.
87 Sau khi Hạ Du Huyên tỉnh lại, đã là chuyện của ngày hôm sau rồi. Ánh nắng mặt trời đã sớm ùa vào trong phòng, Hạ Du Huyên lúc này mới lười biếng từ trên giường bò xuống.
88 “Hai vị muốn ăn gì?” Một cô gái mang theo vẻ mặt si mê trai đẹp đi đến. “Ừmm. . . Ưu tiên phụ nữ. ” Liệt Diễm lễ độ mở miệng. Cô gái lại càng thêm si ngốc, người đàn ông vừa đẹp trai lại vừa thân sĩ như vậy a.
89 Lãnh Liệt Hàn vốn đang xử lý công chuyện ở công ty, lại nhận được điện thoại của người vệ sĩ, trong nháy mắt đứng dậy rời khỏi công ty, Tìm đến sơn trang Cầu Phúc, cô nhóc này thật là.
90 "Bảo bối, ngoan. Ngẩng đầu lên. " Lãnh Liệt Hàn dụ dỗ bảo bối đang thẹn thùng ở trong lòng mình. "Ưm. . . Không muốn. " Hạ Du Huyên nhắm mắt lại, vùi người vào trong ngực Lãnh Liệt Hàn, hai cánh tay trắng nõn vòng qua eo người đàn ông.
91 Biệt thự ven biểnÁnh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào thân hình lõa thể của hai người đang năm trên giường. Hạ Du Huyên từ từ mở to hai mắt, lộ ra một chút thần sắc mông lung.
92 Hạ Du Huyên nở nụ cười, gắp đồ ăn cẩn thận đút cho Lãnh Liệt Hàn "Hàn, mau nếm thử bữa sáng em làm cho anh đi. "Lãnh Liệt Hàn nheo hai mắt lại, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Hạ Du Huyên, tùy ý để cô đưa đồ ăn vào trong miệng mình.
93 "Ưm. . . " Lãnh Liệt Hàn rời khỏi môi cô, để cô thoải mải kêu thành tiếng, anh rất thích nghe tiếng kêu kiều diễm của bảo bối. "Ưm hừ. . . " Hạ Du Huyên thắt chặt vòng eo người đàn ông, chỉ sợ người đàn ông cuồng mãnh này nhất thời 'đánh bay' cô ra ngoài.
94 Lãnh Liệt Hàn ôm Hạ Du Huyên đi vào công ty, không để ý đến anh mắt mắt kinh ngạc của người xung quanh, trực tiếp đi vào thanh máy chuyên dụng cho tổng giám đốc.
95 "Cô. . . " Phác Cận Huệ càng thêm tức giận, sàn nhà trơn sao? Rõ ràng cô ta cố ý lấy lý do này để khiến mình bị mất mặt mà. "Ơ. . . Chị, chị đừng tức giận, em thật sự biết sai rồi.
96 “Hàn, Huyên Huyên làm sao vậy?” Đường Sâm đi về phía sofa ngồi xuống. Nhìn vào gương mặt tối tăm của Lãnh Liệt Hàn. “Này, cuối cùng là làm sao? Hai người không phải vẫn luôn ân ái khiến cho người ta phải hâm mộ đố kỵ hay sao? Hôm nay lại làm sao vậy?” Đường Sâm không chịu buông ta hỏi.
97 “Huyên Huyên, hu hu hu…” Hoàng Ngọc Oánh khóc bù lu bù loa. “Oánh Oánh, không sao rồi, đừng sợ. Những tên khốn nạn kia đã bị mình đánh chạy đi rồi. ”Hạ Du Huyên nhẹ nhàng thở dài.
98 Hạ Du Huyên sững sờ nhìn Hoàng Ngọc Oánh ngã xuống trước mặt mình, ôm lấy Hoàng Ngọc Oánh khiêng lên lưng, cật lực chạy trốn. Phác Cận Huệ nhìn thấy mình không bắn trúng Hạ Du Huyên, chân bước càng ngày càng nhanh, vung súng lên bắn loạn xạ.
99 "Ừm, không sao. " Mặc dù giọng nói hơi xấu xa, thế nhưng không khó nhận ra sự quan tâm ẩn bên trong đó. Lúc này, Lãnh Liệt Hàn lại ôm Hạ Du Huyên đứng dậy.
100 "A. " Hạ Du Huyên hét lên một tiếng, trốn vào trong lòng Lãnh Liệt Hàn. Lãnh Liệt Hàn đương nhiên cực kỳ hưởng thụ sự chủ động của Hạ Du Huyên, thế nhưng điều này lại hù sợ đến bảo bối của anh.