101 Hạ Du Huyên chợt xoay người lại, lần đầu tiên can tâm tình nguyện hôn lên bờ môi khiêu gợi của người đàn ông. Quên mất xunh quanh còn có đám người đang xem trò vui.
102 Ngày hôm sau, buổi sángBiệt thự bên bờ biểnHạ Du Huyên giống như thường ngày, bị Lãnh Liệt Hàn ôm vào trong ngực, ăn bữa sáng. Hạ Du Huyên không có một chút tinh thần nào cả, Lãnh Liệt Hàn lo lắng mở miệng "Bảo bối, làm sao vậy? Không hợp khẩu vị sao?"Hạ Du Huyên lắc đầu "Không phải, em đang lo lắng cho vết thương của Oánh Oánh.
103 Hạ Du Huyên điên cuồng phi xe lao đến bệnh viện Đệ Nhất, tiêu sái lái xe vào chỗ trống duy nhất trên bãi đỗ xe. Một chiếc xe Ferrari màu đen ở bên cạnh cũng đang định đỗ vào chỗ đó.
104 "Bà đây ngày nào cũng phải giúp hắn dọn dẹp đám nữ nhân phiền phức, mấy tên đàn ông chúng mày còn đến đây xem náo nhiệt cái gì?""Bà đây đang lo tức giận không có chỗ phát tiết, thật đúng lúc, bọn mày lại chủ động tìm tới cửa.
105 Bên ngoài bệnh việnThanh Long liếc nhìn xung quanh, sau khi xác định không có người, mới hướng về phía Lãnh Liệt Hàn nói "Đương gia, chúng tôi đã điều tra qua, Liệt Hỏa quả thật vừa mới từ nước ngoài trở về liền nhận chức làm bác sĩ ở bệnh viện Đệ Nhất, những thứ khác không có gì khác thường, tư liệu rất sạch sẽ.
106 Hoàng Ngọc Oánh không chịu được, lúng túng phá vỡ bầu không khí trầm mặc "Lãnh thiếu gia, chuyện của Huyên Huyên, chúng ta không có tư cách nói đến, càng không thể nói về bất kì thứ gì của cô ấy.
107 Đầu bên kia, khi Hạ Du Huyên đang ở trong nhà vui vẻ thì đột nhiên nhận được điện thoại từ Hoàng Ngọc Oánh. “A lô, Oánh Oánh, làm sao vậy?”“Này, Huyên Huyên, mình ở lại bệnh viện một mình cũng không sao đâu.
108 "Bảo bối, em càng ngày càng dễ dàng ẩm ướt. " Âm thanh khiêu gợi của người đàn ông vang lên. "Ưm. . . " Hạ Du Huyên không thoải mái ôm cổ người đàn ông.
109 Trong phòng bếp, do tâm tình khá tốt, bóng dáng nho nhỏ đang không ngừng bận rộn nấu canh gà. Lãnh Liệt Hàn lúc này cũng đã thay xong bộ tây trang màu trắng, dựa vào bên cạnh cửa.
110 "Em ăn xong rồi, em phải đi đây. . . " Hạ Du Huyên vội vàng đứng dậy, người đàn ông nào đó vội vàng kéo tay cô lại, nhắm trúng miệng cô hôn chụt một cái, rồi mới buông tay ra.
111 Hạ Du Huyên tâm tình rất tốt, vừa đi vừa ngâm nga một ca khúc nào đó, cầm bình giữ nhiệt đi vào phòng bệnh của Hoàng Ngọc Oánh, lại phát hiện, bên trong xuất hiện một người mà cô không hề ngờ đến.
112 "Lãnh thiếu, thật khéo. " Hạ Du Huyên tỏ ra xa cách, bàn tay khẩn trương nắm chặt bao thuốc. "Hixx. . . Vị tiểu thư này nếu không ngại, thì cùng dùng cơm đi.
113 Liệt Diễm nhún vai "Ừm, Hoàng tiểu thư hồi phục khá nhanh. ""Cảm ơn anh, bác sĩ Liệt. " Hoàng Ngọc Oánh nhàn nhạt gật đầu, rồi tiếp tục nhìn về phía Hạ Du Huyên đang bận rộn với bọc thuốc.
114 "Đừng, Lãnh Liệt Hàn. . . Không muốn. . . Đau quá. " Hạ Du Huyên khóc lên. "Đau? Đau mới có thể khiến em nhớ kỹ, người nào mới đúng là người đàn ông của em.
115 ". . . . " Hạ Du Huyên cắn chặt răng, không cho đầu lưỡi người đàn ông tiến vào. Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, bàn tay to lớn bóp mạnh nơi đẫy đà. "Ưm. . " Không nhịn được khẽ rùng mình một cái, khóe miệng khẽ mở.
116 Ngày hôm sauLãnh Liệt Hàn ôm Hạ Du Huyên xuống lầu, vừa xuống đến nơi liền nhìn thấy Tạ Mẫn cùng Ngải Lệ đang ngồi trên ghế sofa thong thả uống trà. Nhìn thấy hai người xuống lầu, Tạ Mẫn cùng Ngải Lệ liếc mắt nhìn nhau, nở nụ cười sáng tỏ.
117 Đợi hai vị phu nhân rời đi, Lãnh Liệt Hàn mới đứng dậy, đi lên lầu hai. Mở cửa phòng, Hạ Du Huyên vẫn đang ôm gối, vẻ mặt bất mãn. "Bảo bối, tức giận?" Lãnh Liệt Hàn nhếch môi, đến gần Hạ Du Huyên, sủng nịnh vuốt vuốt cánh mũi xinh xắn của cô.
118 Hoàng Ngọc Oánh cười khẽ một tiếng "Nha đầu kia quả thật sắp tiến hành giáo dục lễ nghi thục nữ rồi. ""Tốt, Mộc Y Sương, thế nhưng không nói ình biết.
119 Nhanh chóng đi dép, chạy đến bàn ăn, ngồi xuống. Không đợi Lãnh Liệt Hàn lấy đũa ra, liền tự mình dùng tay nhấc một miếng thịt gà cho vào miệng, nhai bèm bẹp, thỉnh thoảng còn than thở "Ôi ôi.
120 "A. . . Huyên HUyên, cô hẳn không độc ác như vậy đi. " Đường Sâm lúc này che che phía dưới. "Huyên Huyên, tôi nói cho cô a. Nếu cô biến tôi thành thái giám, Sương Sương nhà cô cũng không có tính * * * phúc rồi.