141 Ở trong bóng tối, Hạ Du Huyên vẫn chưa rời đi. Hề Linh kinh ngạc nhìn bóng dáng Hạ Du Huyên cách đó không xa. Tất cả mọi người đều nhìn theo tầm mắt của cô.
142 Buổi tốiHội trường đính hônTừng luồng ánh sáng chiếu rọi xuống khuôn mặt hoàn mỹ tựa như Narcissus trong thần thoại Hy Lạp cổ. Hai hàng mi vừa dài vừa rậm che khuất đôi mắt chim ưng vô cùng sắc bén, gió thổi bay bay từng lọn tóc mái khiến chúng chạm vào hàng mi dày rậm đó.
143 Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn vào đoàn người vừa mới xuất hiện. Một cô gái có mái tóc xinh đẹp màu đỏ rượu nhẹ nhàng đung đưa trong gió, đôi mắt tinh tế màu hồng hơi nheo nheo lại, lạnh lùng nhìn về phía trước.
144 Những người xung quanh thảo luận vô cùng kịch liệtTổng giám đốc cùng phu nhân Lâm Thị đứng trên lầu hai, khuôn mắt vốn hồng nhuận, do sự xuất hiện của một số người mà khuôn mặt trở nên tái mét.
145 Anh bế cô lên ghế sofa, đè cô xuống phía dưới, bàn tay to lớn bắt đầu mơn chớn đùa nghịch nụ hoa hồng hồng, chà đáp chúng thành muôn hình muôn vẻ. 'Ưm.
146 Sáng sớmTừng tia nắng mặt trời xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào căn phòngTrên chiếc giường lớn, hai cơ thể hoàn mỹ đang ôm chặt lấy nhau chìm trong mộng đẹp.
147 Nằm trên giường trọn vẹn một tuầnHạ Du Huyên trừng mắt nhìn người đàn ông đang mặc quần áo ình, hơn nữa người đàn ông chết tiệt này còn không ngừng ăn đậu hũ của cô.
148 Khi thấy hai anh em đang nhìn nhau, Lãnh Liệt Hàn cảm thấy vô cùng khó chịu, gắt gao ôm chặt lấy bảo bối "A, vậy sao? Nếu Sở đương gia không còn gì nói nữa, vậy xin mời ngài về trước.
149 Một giờ sauXung quanh bàn ăn lớn, tất cả mọi người đều đã có đôi có cặp. Bên này là một đôi oan gia đang đấu võ mồm, bên kia lại là chàng chàng thiếp thiếp.
150 Biệt thực gần biểnBên trong là 7 cặp tình nhân khiến cho người ta phải ghen ghét đố kị. Không, phải nói là 7 cặp vợ chồng mới đúng. Còn có một tên nhóc vô cùng đáng yêu, đó chính là Lãnh Dạ Tước.
151 Sáu tháng sauHạ Du Huyên đã mang thai đến tháng thứ chín. Bệnh viện nhà họ Lãnh, nơi đây là bệnh viện chuyên thuộc của Lãnh Liệt Hàn. Lúc này, Hạ Du Huyên đang nằm trong một căn phòng rộng như sân bóng rổ, bên trong cái gì cũng có.
152 Một tháng sauDưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Lãnh Liệt Hàn, thân thể Hạ Du Huyên càng ngày càng khỏe lênHạ Du Huyên sinh em bé xong, dáng người không những không bị biến dạng, ngược lại càng thêm lồi lõm rõ ràng.
153 Xe dừng trước một tòa thành. Không sai, quả thật là một tòa thành! !Bước đến gần cửa lớn, mẹ nó! thế nhưng so với ba cái sân bóng còn rộng lớn hơn! ! Người nào lại xa xỉ như vậy??"Oánh Oánh, ở đây.
154 5 năm sau'Bốp' một tiếng, Đường Sâm hài lòng tắt màn hình chiếc tivi LCD tinh thể lỏng cỡ lớn đi. "Nhìn xem, đây chính là phim phóng sự tôi quay đó, như thế nào?" Sắc mặt Đường Sâm vô cùng hớn hở (Đương nhiên, trong bộ phim phóng sự của Đường Sâm không có cảnh Lãnh Liệt Hàn và Hạ Du Huyên ân ân ái ái.
155 "Thế nhưng. . . ""Không có thế nhưng. " Lãnh Liệt Hàn ôm Hạ Du Huyên đi lên thang máy của thủy tinh cung. Hạ Du Huyên chỉ có thể ngoái nhìn Dạ Dạ đang bị Đường Sâm mang theo vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa giữ chặt.
156 Editor: M. Nyoko
——— —————— —————— —————— —————— ————
Đường Sâm ai oán kêu lên. Gắt gao đi sát lại, đi theo sau mông Mộc Y Sương “Bà xã, anh không có.
157 Editor: M. Nyoko
——— —————— —————— —————— —————— ————
Ôm cô lật người, để cho lưng cô đối với mình.
“Bảo bối, chỉ có thể nghĩ tới anh nha. ” Lãnh Liệt Hàn nói xong, từ sau lưng xuyên vào.
158 Editor: M. Nyoko
——— —————— —————— —————— —————— ————
“Huyên Huyên, nếu hai người biết bị ngươi đùa rồi, còn không trở lại?” Sở Thiên Ngạo đã sớm biết, chuyện này, chính là hai tiểu tử lúc này rất biết điều kia làm.