21 Sự thật chứng minh, giác quan thức sáu của Đường Hoan vô cùng chuẩn xác, từ trong xe, một bàn tay trắng bóng như ngọc vươn ra, sau đó, một vị quý phụ[1] tầm ba mươi tuổi bước xuống.
22 [Không không không, mục đích của nhiệm vụ chi nhánh chỉ là khiến boss phản diện Phó Liệt gặp mặt Lương phi, đây đã coi như đền bù khuyết điểm rồi. Còn boss phản diện có nguyện ý cải thiện quan hệ mẹ con với Lương phi hay không là hoàn toàn do hắn quyết!]
Dựa theo phát triển của cốt truyện ban đầu thì đến tận lúc chết, Phó Liệt cũng chưa gặp lại Lương phi.
23 Không có gì quá bất ngờ, trong khoa khảo, Phó Liệt tỏa sáng rực rỡ, bộc lộ hết tài năng của mình.
Sau đó, khi vào thi đình, hắn được thánh thượng cực kỳ tán thưởng, khâm điểm[1] thành Trạng Nguyên.
24 Gần đây, khuôn mặt thanh tuấn của boss phản diện đã dần nảy nở thành dung nhan yêu nghiệt, sau khi trải qua biến cố lớn, tính tình thiếu niên trẻ con của hắn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự trầm ổn không phù hợp tuổi tác.
25 Xuân đi xuân lại tới, nháy mắt đã ba năm trôi qua.
Có thể nói, trời sinh Phó Liệt ra là để hắn làm mưu sĩ, chính kiến của hắn, mưu lược của hắn đã vượt xa khả năng của một người thường.
26 "Phu nhân, người bảo Phó đại nhân rủ lòng thương xót, để hắn đừng đuổi tận giết tuyệt!"
Đường Hoan: ". . . . . . "
Tức đến mức muốn khóc.
Nói chuyện thì nói chuyện thôi, còn kéo quần lót của ông đây làm gì? Nếu còn không chịu buông tay thì nó sẽ tụt xuống đó!
Đường Hoan vô cùng hận bản thân, tại sao ba năm này cô lại thích ăn tới mức béo thêm một vòng cơ chứ.
27 Phó Liệt lẳng lặng nhìn Đường Hoan, người đang ngóng ra bên ngoài qua tấm mành kiệu.
Ngón tay nhẹ nhàng đánh nhịp trên đùi, trông hắn có vẻ như đang suy tư điều gì đó.
28 28)
"Đại nhân" – Tâm phúc của Phó Liệt vội vội vàng vàng nâng hắn từ trên mặt đất dậy – "Mau, gọi đại phu!"
"Nàng thích ăn điểm tâm, đưa đầu bếp làm điểm tâm trong phủ tới thôn trang đi.
29 Xương Bình công chúa thích Phó đại nhân.
Nhất kiến chung tình. [1]
[1]nhất kiến chung tình: vừa gặp đã yêu/yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên/tiếng sét ái tình.
30 "Phó đại nhân, người này là ai?" – Nhìn thấy Đường Hoan đột ngột xuất hiện, công chúa Xương Bình lập tức bày ra vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo, liếc Đường Hoan một cái, rồi quay đầu hỏi Phó Liệt.
31 Đường Hoan vốn cho rằng mình có thể chờ Phó Liệt tới giải thích để rồi diễn cảnh "vô tình, vô sỉ, vô cớ gây rối" của nữ chính trong truyện dì Quỳnh Dao nhưng uống hết hai bình trà, sắc trời cũng tối dần, vẫn chưa thấy Phó Liệt có động tác gì, trong lòng lập tức "lộp bộp" rơi.
32 Bởi vì hôm nay công chúa Xương Bình đã làm ra những việc đó nên đến tận lúc sắp ngủ, Đường Hoan cũng vẫn nghĩ tới ả ta, giờ bỗng nhiên lại nhìn thấy một người đi về phía mình, trước đó còn lột áo, điều đầu tiên cô nghĩ tới chính là——
Tiên sư, chẳng lẽ mụ công chúa thích xé X kia phái người tới hủy hoại trong sạch của cô?
Bị ý nghĩ này làm cho hoảng sợ, Đường Hoanh nhảy nhanh xuống giường, toan đánh đòn phủ đầu, thừa dịp kẻ đó không chú ý.
33 Vị trí đảo ngược.
Đường Hoan bị dọa giật mình, trợn tròn mắt hạnh nhìn Phó Liệt.
Trong bóng đêm, đôi mắt đó như sáng lên lấp lánh.
Phó Liệt vươn tay che đi đôi mắt Đường Hoan, thở hổn hển nói: "Ngoan, đừng nhúc nhích, một lát là được.
34 Gần như tất cả mọi người đều nín thở.
Đường Hoan giật mình, tới rồi! Cô biết ngay mà, tất cả mọi việc hôm nay đều có liên quan đến nhiệm vụ chi nhánh.
35 Chẳng qua chỉ là phạt đánh người mà thôi, chưa từng nghe về Phó phu nhân nên Hoàng hậu vô cùng bình tĩnh.
Đường Hoan đắng lòng, tiên sư, Phó đại nhân nhà tôi là bạn gay tốt[1] với con trai bà đó! Chính là kiểu bạn có thể cùng ngâm thơ đối thơ, nói trời nói đất, xem sao ngắm trăng đó!
[1]hảo cơ hữu.
36 Phó Liệt nhìn qua lướt qua những người ngồi xung quanh, khi đối diện với một người, ánh mắt hắn hơi dừng lại, khuôn mặt phù dung vừa quen thuộc vừa xa lạ, là bà ta.
37 Hôm nay mát trời, Diệp mỗ đăng 4 chương cho cả nhà đọc vui ^^
~---------------------
CHƯƠNG 37 – Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (37)
Bóng tối dần buông xuống.
38 Ở vùng núi, người ta đặt tên con thì thường chỉ đặt nhũ danh[1] cho dễ nuôi, chờ đứa bé đến tuổi đi học mới nhờ phu tử lấy cho một cái tên làm rạng danh nhà cửa.
39 Cuối cùng, Phó Liệt cũng không hòa nhã với Lương phi.
Khi Lương phi nương nương rời đi, bà ta lưu luyến từng bước, nước mắt chảy dài không dứt.
Ý chí sắt đá?
Đứa con bất hiếu?
Máu lạnh vô tình?
A, hắn chính là một người như vậy!
Mẫu thân của hắn bỏ chồng bỏ con không phải vì vinh hoa phú quý, mà là vì đại nghĩa gia tộc, vì muốn làm trung thần liệt sĩ có thể nhắm mắt mà chết.
40 Vì thế, Đường Hoan mẫn cảm nhận ra Phó Liệt càng ngày càng quỷ súc tinh phân[1].
Hàng đêm, sau mỗi lần Lương phi tới ân cần hỏi thăm và khẩn cầu được tha thứ, Phó Liệt sẽ luôn bồn chồn không yên, khi thì âm trầm, khi lại lạnh lùng nghiêm nghị, có lúc còn đờ người ra.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40