81 "Lạc lão phu nhân. " Trong giọng nói của Bà đỡ Trương có một tia chậm chạp, phảng phất đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ mới nói ra miệng. Đứng ở trong nội thất nhìn Lạc lão phu nhân kia, đột nhiên phát hiện qua hai năm hình như Lạc lão phu nhân già đi không ít, tóc cũng sắp trắng hơn phân nửa.
82
83 "Vị này ma ma, thật lạ mặt. "
Nhìn Bà đỡ Trương đứng ở ven đường, Liên Kiều hơi kỳ lạ hỏi: "Ma ma mới tới hả?" Ánh mắt của nàng vòng vo một vòng, nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Trong phủ gần đây giống như không có người nào vào.
84 Mặt trời đi ra từ phía đông, lại lặn xuống ở phía tây, một ngày lại qua.
Tương Nghi dựa vào cửa sổ Tộc Học, nhìn những chiếc là khô trên nhánh cây một từ từ lay động, giống như sắp rụng xuống.
85
86 Trong nội thất một mảnh âm trầm, Lạc lão phu nhân méo miệng ngồi ở chỗ đó, không nói một lời.
"Đại tiểu thư nói buổi chiều nàng mới về. " Thanh La cúi đầu đứng đó, không dám nhìn Lạc lão phu nhân, chỉ thấp giọng nói: "Đại tiểu thư trở lại cũng không có chuyện gì tốt làm, đại phu nhân vốn ghét nàng, nếu thấy Đại tiểu thư qua, thân thể đại phu nhân chỉ sợ sẽ càng không dễ.
87
88 "Tương Nghi, ngươi không tới nhìn mẫu thân của ngươi?" Lạc lão phu nhân nhìn Tương Nghi đứng ở cửa không di chuyển, trầm mặt: "Ngươi đọc sách đọc đến ngu người hay sao? Dáng vẻ mẫu thân ngươi như vậy, ngươi hết lần này tới lần khác còn đứng ở đó, chuyển cũng không chuyển, còn muốn người ta dùng kiệu lớn tám người khiêng đến mời ngươi qua?"
Bảo Trụ không hiểu nhìn một cái Lạc lão phu nhân: "Bà ngoại, mẫu thân của ta ở phía trước bên nói chuyện với mợ, giờ Tương Nghi muội muội chen vào còn không lọt người đâu.
89 Nha dịch tới rất nhanh, còn không tới nửa giờ, có một nhóm người mặc áo quần có số quan sai đến Lạc Phủ, có mấy người cầm gông xiềng trong tay, người đi phía trước cầm thẻ bắt người, đi tới viện Quá ma ma.
90 Mặt trời từ từ nghiêng về một hướng, ánh vàng rực rỡ một mảnh chiếu vào công đường nha môn Tri phủ.
Bình thường Chu tri phủ thẩm án vào buổi sáng, hôm nay buổi chiều cũng ra thẩm án rồi, làm cho dân chúng phủ Nghiễm Lăng cảm thấy kỳ lạ: "Nha môn Tri phủ còn chưa đóng cửa, thật là kỳ lạ.
91
92 "Lạc đại nhân, Lạc đại nhân!" Bên ngoài truyền đến tiếng gọi ầm ỉ vội vội vàng vàng.
Lạc Đại lão gia nhô đầu từ trong nhà ra, chỉ thấy một quan sai chạy tới.
93 Hóa ra quan này cũng phân thành ba bảy loại, cũng không phải tất cả quan lại đều công chính như Lâm tri phủ.
Tương Nghi thầm thở dài một cái, kiếp trước mình rất ít tiếp xúc với quan phủ, cũng không biết những quan viên kia đến tột cùng có một sắc mặt gì, không nghĩ tới kiếp này sống ít ngày như vậy, đã dính phải hai án kiện rồi.
94
95 Đôi mắt Gia Mậu nhìn chăm chú vào Chu tri phủ, nháy mắt cũng không nháy, trong lòng có mấy phần khẩn trương.
Hắn nhắc tới cô tổ mẫu trong cung, chẳng qua chỉ là muốn hù dọa Chu tri phủ, thư đâu có dễ dàng vào cung như vậy, tổ phụ có thể thay hắn viết thư vì chuyện này không còn rất khó nói.
96
97 Tiểu nhị Thọ Khanh Đường bị quan sai mang lên, hắn khó hiểu nhìn mấy nam nhân trẻ tuổi đứng đó: "Đại nhân, truyền tiểu nhân tới làm chi?"
Chu tri phủ chỉ chỉ mấy người kia: "Trong này có một người đi ngươi Thọ Khanh Đường mua thảo dược, ngươi đi lên nhận định, xem ai là người mua!" Hắn liếc mắt nhìn tiểu nhị kia: "Phải nhận đúng, đừng sai!"
Tiểu nhị hơi nhút nhát, liếc mắt nhìn mấy người kia, thấy hai người đứng giữa có bớt nhạt trên mặt, vui mừng nở nụ cười.
98
99 Trong công đường một mảnh hò hét hỗn loạn, tiếng Tương nghi khóc thút thít và tiếng khóc tỉ tê mắng chửi của Cao lão phu nhân hòa vào nhau, làm cho Chu tri phủ chóng mặt, hắn bụng ôm mập mạp nhìn Bà đỡ Trương quỳ ở nơi đó, phẫn nộ quát: "Bà đỡ Trương, dù ngươi là người lại ngu xuẩn, cũng là bà đỡ nổi danh trong Nghiễm Lăng, ngươi còn không khai thực? Thì đừng trách bản phủ đại hình hầu hạ!"
Nha dịch từ bên cạnh cầm lên một bộ cái kẹp ngón tay: "Bà đỡ Trương, có muốn thử cái này trước không?"
Bà đỡ Trương thấy cái kẹp ngón tay kia, sợ đến hồn phi phách tán, giấu tay của mình ra sau người, lắc đầu liên tục: "Đại nhân, đại nhân, dân phụ xin cung khai!"
Cái kẹp ngón tay này là dùng để kẹp ngón tay người ta, đưa mười ngón tay phạm nhân vào giữa từng khe từng khe của kẹp ngón tay, hai bên có người kéo dây, càng kéo càng chặt, thật giống như muốn bẻ gãy mười ngón tay.
100 Lạc Đại lão gia khiếp sợ lui về sau một bước: "Nhạc mẫu đại nhân, nghe nói mẫu thân xảy ra chuyện, làm con trai làm sao có thể không đến thăm? Đây là hiếu đạo, làm người, tất nhiên phải như vậy.