1101 Thái tử sửng sốt, ánh mắt trở nên âm ngoan sắc bén: “Ai dạy nàng nói? Là Tô Mạt sao? Nàng muốn làm gì? Dùng mỹ nhân kế với ta sao? Nàng tưởng ta sẽ vì nàng mà từ bỏ tất cả, buông tha ngôi vị hoàng đế? Chẳng lẽ Hoàng Phủ Giác xứng đáng ngồi trên ngai vua hơn ta sao?”Đại tiểu thư nghe hắn càng nói càng quá đáng, vội giãy dụa: “Không ai dạy ta hết, ta biết không bao giờ ngài từ bỏ được.
1102 Nàng sợ tới mức thất kinh, môi bị hắn hôn đến không thở được, cả người run rẩy như cỏ lau trước gió, mỏng manh yếu ớt. Thái tử siết chặt eo nàng, dùng sức đem nàng ép sát vào người mình, giữ chặt lấy nàng, hận không thể vĩnh viễn giam cầm nàng trong ngực, giữ nàng lại cả đời.
1103 Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, rút chủy thủ đâm tới. Tuy một mình nàng không đánh lại thái tử nhưng đó là vì nàng công khai đánh hắn, bất ngờ ra tay chắc gì hắn đỡ được.
1104 Tận mắt thấy hai nàng bỏ đi không một chút băn khoăn, thái tử thấy trong lòng thật khó chịu, cảm giác muốn bắt lấy một cái gì đó thì mũi truyền đến mùi hương của nàng, thoang thoảng như có như không, mạnh mẽ nhưng cũng chậm chạp chui sâu vào hồn hắn, càng làm hắn nhớ đến thân thể mềm mại của nàng.
1105 Lúc đó Tả phu nhân cùng các phu nhân khác đã về hết, nàng đi ngang qua cửa sổ thấy lão phu nhân đang vui vẻ nói chuyện cùng Trương mụ mụ và Xuân Thủy.
1106 Với tính tình thanh cao của tỷ tỷ, không có khả năng sẽ lục đục với người khác, lại càng không cùng nữ nhân khác tranh giành nam nhân. Mà thái tử, cho dù hắn thích thật lòng thích tỷ tỷ, nhưng chỉ cần hắn không tha buông tha cho ngôi vị hoàng đế thì hắn cũng sẽ không buông tha cho những lực lượng khác.
1107 Tuy quyền hành của Tống tả tướng bị tước bớt, nhưng việc này chính ông ta cũng bất ngờ. Hơn nữa, Tống gia nhờ hoàng đế mới có được ngày này, cho dù hắn có ủng hộ thái tử đến đâu cũng nhất quyết không làm ra loại chuyện ám sát này.
1108 Vừa ra khỏi Hoa Xuân uyển, Hoàng Phủ Cẩn lập tức phi thân tới trung ương cung, vội vàng trở lại trung đình thì thấy Hoàng Phủ Giới đang dạy Hoàng Phủ Liễn bắn tên.
1109 Hoàng Phủ Cẩn trong lòng chấn động, mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp. hắc vừa ngẩn ra, hắc y nhân đã mất dạng. Hoàng Phủ Cẩn lập tức xoay người chạy qua Hoa Xuân uyển, lòng nóng như lửa đốt, chỉ sợ lời hắc y nhân nói là thật.
1110 Tả đại nhân hừ lạnh: “Sao, không phải ngươi ngay cả ta cũng muốn bắt? Những người ta chọn đều được bệ hạ xem qua. ”Hoàng đế nhíu mày, khó chịu nhìn Tề Tú Hữu: “Đủ rồi!”Lợi dụng những tình huống đột ngột phát sinh như ám sát, thiên tai, chiến sự để bài trừ dị kỷ, kết giao vây cánh chính là trò của bọn quan lại thường dùng, Thủ Chính đế tự mình lên đến ngôi vị ngày hôm nay sao lại không nắm rõ mấy trò xiếc này hay sao?Hắn lạnh lùng nói “Không cần làm khó bọn họ, một khi xác nhận họ không có tham dự vào chuyện ám sát, lập tức thả ngay cho trẫm.
1111 Tề Tú Hữu nịnh nọt nói:“Tả tướng, ngài nói chúng ta nên tra từ chỗ nào thì tốt?”Tả tướng hừ một tiếng,“Ai lo việc bảo vệ, ai thần thần bí bí thì tra kẻ đó.
1112 Tề Tú Hữu ngoài cười nhưng trong không cười nói:“Lão phu nhân không cần nổi giận, Quốc Công gia chỉ tạm thời ở lại bên cạnh bệ hạ, hỏi mấy câu, không có cái gì nguy hiểm.
1113 Bọn họ còn muốn sống lâu nên chẳng ai điên đi chọc Hoàng Phủ Cẩn. Tô Mạt cười cười, kéo tay áo Hoàng Phủ: “Tĩnh điện hạ, đừng bóp chết hắn , giết hắn không thể giải quyết vấn đề, càng làm mâu thuẩn gay gắt hơn thôi.
1114 Thái tử đứng dậy, khóe môi kéo thành một độ cong:“Cứu giá? Bệ hạ hoài nghi chính ở điểm này, thật không hiểu tại sao Tề vương biết mà chạy đến đó trước mọi người? Huống hồ nếu cứu giá, sao lại không bắt thích khách mà để hắn trốn thoát? Hơn nữa không hỏi thăm phụ hoàng mà bay nhanh đi đâu?”Hoàng Phủ Giác vội nói :“Cũng không phải hoài nghi gì, phụ hoàng chỉ muốn hỏi nhị ca vài câu, mọi người có thể yên tâm.
1115 Hắn chăm chú nhìn nàng loáng một cái, cũng không nói gì, rồi bước đi. Hoàng Phủ Giác liếc mắt nhìn bọn họ, nói với lão phu nhân:“Thỉnh lão phu nhân đừng lo lắng, ta nhất định sẽ nghĩ cách.
1116 Tuy rằng hoàng đế nhìn thấu mọi sự, nói không cần lo lắng, Tô quốc Công sẽ không sao. Nhưng gần vua như gần cọp, sự tình rốt cuộc như thế nào, trong lòng mọi người cũng không thể yên lòng, cho nên nói không lo lắng tức là giả.
1117 Tô Việt hôm đó liền chạy vội về Hoa Xuân uyển, cũng hỏi thăm hết thảy các bằng hữu của hắn, thuận tiện kêu đám bằng hữu đó giúp hắn tìm hiểu tin tức. Bởi vì tính mệnh của phụ thân cùng Hoàng Phủ Cẩn không gặp nguy hiểm, Tô Mạt cảm thấy không cần vận dụng đến thế lực bí mật của Thái Bình các, nếu không một ngọn gió lay động ngọn cỏ, vạn nhất bị hoàng đế biết, bại lộ điều gì đó, vậy sẽ để lại hậu hoạn vô cùng.
1118 Trong các gia tộc ngoại trừ Tô gia cùng Tống gia, hầu như không có nhiều lắm tử nữ đi theo, cơ bản chỉ có các tiểu thư đến đuổi kết hôn, và các thiếu gia cần mưu cầu tiền đồ, những người khác hầu như không đến.
1119 Trong lòng Tô Việt cũng không biết là tư vị gì, muội muội của mình trưởng thành, phải lập gia đình, bị thanh niên nhà khác mơ ước như vậy, trong lòng thật đúng là không thoải mái gì mấy.
1120 Nói xong, huynh muội ba người cáo từ. Tần phu nhân liền tự mình đưa bọn họ đi ra ngoài. Tần Nguyên Quân vội muốn đứng dậy tự mình đưa tiễn, lại khẽ động tới miệng vết thương, đại tiểu thư không đành lòng, quay đầu nói:“Tần công tử vẫn là xin dừng bước, tránh tác động tới miệng vết thương.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 20