581 Tô Mạt là tiểu nữ tử, khi ngày đầu tiên, lớp bọn họ lớp trưởng cùng đội viên bày tỏ tỏ thái độ:“Ngươi tốt nhất là mau chóng rút lui đi, đừng đến liên lụy chúng ta!”Nếu trong ngày thường, bọn họ đương nhiên là muốn chiếu cố đến nàng, nhưng hiện tại bọn họ bị nàng triệu tập nổi lên cảm giác vinh dự đoàn thể, tuy rằng nàng là chủ nông trường, là áo cơm cha mẹ của bọn hắn.
582 Tô Mạt nahnh chóng cắn bánh bao, còn phải che chở cho đồ ăn của mình, vừa nhấc mắt, thấy Hoàng Phủ Cẩn ôm cánh tay, lười biếng tựa vào trên khung cửa, hai tròng mắt đen kịt nhìn nàng.
583 Nếu tới trễ, A Lí tuyệt đối sẽ không mềm lòng, Tô Mạt cũng bị phạt như người khác thôi. Mấu chốt là sẽ liên lụy đến tất cả mọi người trong nhóm cùng nhau bị phạt!Tô Mạt hừ nói:“Nếu không phải các ngươi đoạt bánh bao của ta, ta chưa ăn no, có thể như vậy sao?”Nàng đang ở thời kì phát triển thân thể.
584 Nàng hơi hơi cười híp mắt, nhìn tới Hoàng Phủ Cẩn đang ở một bên nhìn như thờ ơ, thực tế cả ngày lo lắng nhắc nhở, hắc hắc nói:“Đến lúc đó Tĩnh thiếu gia chê ngươi thô lỗ, trước tiên sẽ hưu ngươi.
585 Vừa nói vừa nổi giận, nhấc chân liền đá Lưu Hỏa, sợ tới mức khiến Lưu Hỏa quên mất chính mình biết võ công, lật đật chạy trốn ra bên ngoài. “Hồ nha đầu, ngươi, ngươi, ngươi dừng tay, nam nhân tốt không đấu cùng nữ!”Hồ Tú Hồng cũng không để ý, đuổi đánh, đuổi không kịp liền nắm lấy cái chổi dựng ở góc tường đuổi đánh.
586 Tô Mạt lập tức cười đến cực kì lấy lòng,“Xứng, xứng đôi. Chỉ là lúc tập vật lộn, còn thỉnh nương tay nhiều cho. ”Nàng nhưng tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.
587 Hoàng Phủ Cẩn đi đến bên cạnh Tô Mạt, chân mềm nhũn, vội lấy tay chống được, cúi người nhìn nàng, nâng nhẹ tay nhẹ vỗ lên khuôn mặt của nàng,“Mạt nhi, Mạt nhi.
588 Tô Mạt nhìn thấy thành viên trong tổ mình Lâm Tĩnh Giang rõ ràng đang bên cạnh, nháy mắt cái, liền chìm xuống. Hơn nữa cũng không giãy dụa, nàng theo bản năng bơi đi lên muốn nhìn một chút hắn có phải bị rút gân ở bắp chân hay không.
589 Hắn bất chấp nổi lên để thở, mạnh mẽ vọt đi qua, lấy tay chộp lấy đám bèo xé rách chúng ra, đem thân thể gầy nhỏ của Tô Mạt một chút một kéo lên. Hai tròng mắt nàng nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch, tựa hồ không có hơi thở.
590 Tô Mạt nói với Lăng Nhược:“Đi kêu Từ Tam lấy một cái lu nước thật lớn tới đây. Đem nó nuôi dưỡng ở trong phòng tối. ”Hồ Tú Hồng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, vội hỏi:“Còn không mau phơi nắng cho nó chết luôn đi.
591 Tô Mạt vừa nghe thấy liền biết là có thể thương lượng, cười nói:“Ngươi nói, một ngàn điều hay một vạn điều ta đều đáp ứng. ”Hoàng Phủ Cẩn lại nói:“Ta chưa nghĩ ra, sau này sẽ nói cho nàng.
592 Nàng muốn để hắn không có tiếc nuối, đợi tới lúc hắn và nàng cùng già đi theo năm tháng. Trước khi hắn giã từ cuộc đời này, thời điểm hồi tưởng lại một đời đã qua, không hề có một chút tiếc nuối nào.
593 “Đem tất cả những tiềm lực ngươi sở hữu ra, lưu lại chúng nó cũng sẽ không làm cho cuộc đời ngươi đặc sắc hơn !”“Tới mùa đông, các ngươi sẽ có hàn băng thí luyện, thỉnh các vị chuẩn bị sẵn sàng.
594 Tô Mạt còn tạm được, trong miệng đang cắn một cái, trên hai tay mỗi tay đều cầm một cái, chỉ là đêm nay đồ ăn đựng trong đĩa lớn, mọi người cùng nhau ăn.
595 Về phần kính mắt và các loại thủy tinh khác, quan trọng nhất là kính viễn vọng và ống kính ngắm từ xa, nàng để cho bên công xưởng nhà tập trung tinh thần nhắm vào sản phẩm này.
596 Tô Mạt nhìn bọn họ cứ từng chén từng chén chuốc say Hoàng Phủ Cẩn, hắn cố tình không tránh, một chút dáng vẻ kiêu ngạo cũng không có, thật giống như chính mình cũng là một thành viên trong tổ vậy.
597 Hắn ôm lấy nàng, tựa đầu trên vai nàng. Tô Mạt khụ khụ hai tiếng, nơi chỗ đông người, phải chú ý hình tượng, nàng cầm chén kề sát miệng hắn,“Đến, uống đi.
598 Tô Mạt lại cùng A Lí xác nhận một chút chương trình huấn luyện vào mùa đông tới của bọn họ. Cuộc thí luyện hàn băng như ma quỷ kia, là nhất định phải đặc huấn.
599 Nàng luôn không quen với loại tất cổ đại, tuy rằng đẹp, nhưng nếu huấn luyện như vậy, thì thật sự rất không tiện. Lúc này xe ngựa khẽ vấp một cái, người bên cạnh là Thủy Muội đang thiêu thùa may vá lập tức lệch qua trên người Tô Mạt.
600 Tô Mạt mỉm cười, bắt đầu đem cách đan đơn giản nhất dạy cho Thủy Muội, kiếp trước nàng từng nhìn thấy qua mẹ đan áo lông, đan tất len, chính mình cũng chưa động tay vào bao giờ.