601 “Sư muội, ngươi quá lợi hại !”Thủy Muội ngượng ngập nói:“Là tiểu thư thông minh. ”Tô Mạt khoa tay múa chân một hồi, liền vươn chân cởi giày, kéo tất, lộ ra bàn chân óng ánh trắng như ngọc, tinh tế đáng yêu.
602 Tô Mạt lập tức ý thức được, sắc mặt hơi hơi đỏ, chính mình háo sắc da mặt rất dày a. Nàng vội vàng đeo vớ giày ngay. Xe ngừng lại, Lăng Nhược nói:“Tiểu thư, chúng ta lên xe hoa mộc tiến vào hoa viên.
603 Kim Kết vừa thấy sư muội, thì thấy có người làm bạn, lôi kéo nàng thân thiết đi vào phòng. Tô Nhân Vũ kể lại qua loa sự tình trong mấy tháng qua. Cũng không có gì, bởi vì hắn lấy lí do Tô Mạt sinh bệnh để cho nàng ở vườn hoa an dưỡng, xin miễn hết thảy những khách tới thăm hỏi.
604 Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.
605 Nếu là người khác, khuôn mặt sợ là đã bị phơi hỏng. Ngay cả sư muội cùng Hồ Tú Hồng đứng ở nơi đó, mỗi ngày đi theo bọn họ đặc huấn, đều đen đi không ít.
606 Kim Kết nhìn thấy làn da tiểu lúa mạch nhà mình, phía dưới cổ lại là trắng nộn non mịn, một đường ranh giới phân biệt rõ ràng a. Nếu trở về kinh, còn không làm cho người ta chê cườichết sao?Tĩnh thiếu gia là không thèm để ý, nhưng đám người trong nhà đó còn chưa biết sẽ uốn ba tấc lưỡi cười chọc đâu.
607 Kim Kết đắc ý nói:“Đó là, việc hầu hạ tiểu thư, là bổn phận của ta. Nếu không, chẳng phải là tắc chức sao !”A Cổ Thái xông lên phía trước khóa xem chế phẩm thủy tinh mà Tô Mạt cho hắn, dùng để đựng các loại hương liệu nước hoa hương lộ do hắn điều chế ra, điều đó đương nhiên tốt hơn nhiều so với cái khác.
608 A Cổ Thái, ngươi là thiên tài nghiên cứu đồ trang điểm của nữ giới nha!Quả nhiên là nhu cầu quyết định phát minh, có nhân muốn, thì có người làm. Thật tốt!Kim Kết thấy Tô Mạt thế nhưng lại kinh ngạc thành ra như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên a, tiểu thư nhà nàng trước nay luôn là mọi sự đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
609 Khỏe mạnh mà xinh đẹp, như là châu ngọc trong veo trơn bóng, lại như giọt sương trên cánh hoa, mềm mại ôn nhu. Hoàng Phủ Cẩn miệng cảm thấy có chút khô, vội đi châm trà.
610 Hôm nay là ngày Tô gia ngũ tiểu thư hết bệnh trở về nhà, nhóm người đại tiểu thư, Hỉ Thước, di nương ở nhị nội môn trông ngóng mong chờ. Đại tiểu thư đang vận chiếc áo khoác ngân hồ, có phối với da chồn bạch, đang cầm lò sưởi ấm tay làm bằng sứ Thanh Hoa.
611 Vào trong cổng, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, khiêu đi lại ôm lấy đại tiểu thư, "Tỷ tỷ, ta rất nhớ ngươi a. "Đại tiểu thư hơi hơi trầm mặt xuống, sẳng giọng: "Ngươi tên nha đầu, có chỗ nào nào nhớ ta , lâu như vậy mới trở về.
612 Tô Mạt nâng váy, nghiêng đầu nhìn Vương phu nhân, cười nói: "Ta mong muốn nhanh chút được nhìn thấy Lão Tổ Mẫu, cho nên liền đi tắt rồi. "Phải đi cửa hông, vòng đường xa, như vậy cũng không tiện.
613 Nàng nhìn đại tiểu thư một cái, quá năm, đại tiểu thư 15 tuổi rồi, cũng nên đàm hôn luận gả ( bàn đến chuyện gả chồng) rồi. Nàng vài lần tỏ ý cùng lão phu nhân, nhưng lão phu nhân luôn chuyển hướng đề tài câu chuyện.
614 Rất nhanh chóng hai thiếu niên cẩm y hoa phục đi nhanh tiến vào, một người kiếm mi lãng mục, một người tuấn tú nho nhã, hai người tiến lên vén áo bào, quỳ gối ở trên đệm cói dập đầu với lão phu nhân.
615 Vương Phượng Lâm hành lễ, thanh âm trong vắt nói: "Đại bá mẫu nói, để phu nhân không cần sốt ruột, đại bá mẫu thăm dò ý tứ của bệ hạ. Thái tử đã lớn, là muốn sớm một chút đem việc hôn nhân định xuống.
616 Vương phu nhân hơi hơi trầm ngâm, cháu trai nói rất đúng, hơn nữa câu nào câu ấy đánh trúng tâm tư nàng. Nữ nhi của nàng tương lai nhất định là phải làm hoàng hậu, Tô Mạt thông minh như vậy, nếu về sau gả cho Hoàng Phủ cẩn, giúp đỡ hắn làm này nọ.
617 Vương Mai Lâm vội la lên:“Cô ma, trở về nói sau. ”Vương phu nhân nghiêm mặt,“Ta thấy ngươi càng ngày càng không ra thể thống gì nữa rồi. Còn muốn cô ma giúp ngươi hay không.
618 Nếu như vậy, Tô Nhân Vũ cùng lão phu nhân cũng không có biện pháp. Dù sao liên lụy đến thanh danh nữ nhi, nếu như là cùng nam nhân có cái gì đó, bị người ta biết.
619 Có chuyện gì khó xử, chỉ cần vừa nói, các nàng liền giải quyết cho. Cho nên nàng luôn nhớ kỹ trong lòng. Hoàng Oanh đi qua, hỏi:“Tuệ nhi, ngươi có việc gì sao?”Tuệ nhi thăm dò nhìn nhìn, lôi kéo Hoàng Oanh tránh ở chỗ tối.
620 Tô Mạt mỉm cười,“Tỷ tỷ thích Đường Thi Tống Từ, như thế nào, biểu ca cũng thích à?”Vương Mai Lâm lập tức miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt nói, đem những điều nghe được, nhìn thấy để lý giải chứ bản thân hắn không hề có cảm nhận.